Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài

Chương 276: Pháp Trận Cầu Con 11



Cư dân mạng thần thông quảng đại, không chỉ tìm được nơi tôi ở, mà còn chặn cả cửa nhà tôi.

Đám fan phẫn nộ đòi áp giải tôi đến bệnh viện, nói là muốn tôi dập đầu xin lỗi Đường Nghệ.

Tôi dụi dụi mắt, còn chưa hiểu chuyện gì, đã bị bọn họ áp lên xe.

Toàn là những cô bé mười tám, mười chín tuổi, tôi cũng không tiện động tay động chân.

"Chưa từng thấy người phụ nữ nào độc ác như vậy!"

"Tôi tức đến mấy ngày không ngủ được, còn cô ta thì ngủ khì khì!"

"Nhìn gì mà nhìn, nói chính là cô đó, con đàn bà đê tiện!"

"Nhìn nữa m//óc mắt cô ra!"

Tôi không để ý đến bọn họ, nhắm mắt lại, tiếp tục ngủ bù giữa những tiếng chửi bới ồn ào.

"Thật là vô liêm sỉ, còn không mau dậy!"

Tôi bị người ta lay dậy, bất đắc dĩ đành phải duỗi người một cái, đi theo bọn họ xuống xe.

Cổng bệnh viện đã bị chặn kín mít.

Đám fan này còn gọi cả phóng viên đến, muốn phát sóng trực tiếp cảnh tôi dập đầu tạ tội.

Tôi cảm thấy đám fan này có hơi điên.

Đường Nghệ đang nằm yên ổn trên giường nghỉ ngơi, lại cứ nhất định phải lôi người ta dậy hành hạ.

Nhưng đám fan rõ ràng không nghĩ như vậy.

Bọn họ tự coi mình là sứ giả công lý, tất cả những người tham gia đều mang vẻ mặt tự hào.

Tống Phi Phi cái con cẩu này, lúc ra vẻ thì tinh thần trăm phần trăm, nhưng gặp phải chuyện này, lại nói là mình phải đổi múi giờ, nằm ở nhà ngủ khì.

"Đường Nghệ đến rồi!"

"Trời ơi, cô ấy tiều tụy quá!"

"Đều tại con đàn bà đê tiện này hại!"

Tôi liếc mắt.

Không phải tại các người hại sao?

"Xin lỗi! Xin lỗi! Xin lỗi!"

Đám fan đẩy tôi đến trước mặt Đường Nghệ, có người dẫn đầu giơ tay hô lớn.

Một tiếng hô, trăm người hưởng ứng, tiếng hô vang như sấm.

Tôi nhìn mà tặc lưỡi kinh ngạc, còn kích thích hơn cả quay phim.

Có điều, sắc mặt Đường Nghệ quả thật rất tệ.

Môi tái nhợt, hốc mắt sâu hoắm.

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, trông cô ấy đã già đi mấy tuổi.

Cô ấy được trợ lý đỡ, loạng choạng bước đến trước mặt tôi.

Sau đó, trong ánh mắt mong chờ của mọi người, quỳ hai gối xuống, vô cùng thành kính dập đầu với tôi một cái.

"Xin Linh Châu đại sư cứu tôi!"

"Quỳ rồi sao?"

"Quỳ rồi!"

"Hay hay hay, thật nên để con đàn bà đê tiện này dập đầu thêm mấy cái nữa!"

"Khụ khụ, người quỳ là Đường Nghệ."

Những người xung quanh đều giống như vịt bị bóp cổ, từng người một cổ rụt lại trợn mắt nhìn.

Đường Nghệ rất gầy, mặc quần áo đơn bạc.

Khi quỳ xuống đất, thậm chí có thể nhìn thấy xương sống nhô lên trên lưng cô ấy qua lớp áo.

Tôi thở dài một tiếng, cúi người đỡ cô ấy.

"Bát tự của cô kim hàn thủy lãnh, vốn là mệnh cách khó có con."

Đường Nghệ đột nhiên ngẩng mặt lên, đôi mắt sáng ngời đến lạ thường:

"Tôi cả đời này chưa từng làm chuyện gì trái với lương tâm."

"Tại sao người khác có thể có con, còn tôi thì không?!"

"Từ nhỏ cha mẹ tôi đã mất, không thân thích, tôi chỉ muốn có một người thân có chung huyết thống với mình thôi!"

Thôi vậy.

Mệnh cách, vốn không có định số.

Thế nào là Dịch lý?

Sự biến hóa vĩnh hằng, chính là Dịch lý.

Vạn sự vạn vật, đều không thoát khỏi một chữ Dịch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Khó có con, nhưng vẫn còn một tia sinh cơ.

Tia lửa nhỏ, cũng có thể bùng cháy thành đồng cỏ.

Tôi sẽ giúp cô ấy đánh cược một phen với tia sinh cơ này.

Thấy tôi gật đầu, Đường Nghệ kích động lại quỳ xuống, rầm rầm dập đầu:

"Cảm tạ Linh Châu đại sư cứu mạng!"

"Đường Nghệ không có gì báo đáp, nguyện đem một nửa thu nhập mỗi năm quyên góp cho đạo quán!"

Được, một tia sinh cơ biến thành bảy phần thắng.

Tôi hài lòng gật đầu.

Đến lúc đó lấy số tiền này đi giúp đỡ một số trẻ em, thiện duyên phúc báo dày thêm, tự nhiên duyên con cái sẽ dày lên.

Đường Nghệ về phòng bệnh nghỉ ngơi, tôi phủi m.ô.n.g bỏ đi.

Chỉ còn lại một đám fan, ngơ ngác giữa gió.

Đầu óc trống rỗng: Tôi là ai, tôi đang ở đâu?

Sự việc còn lâu mới kết thúc.

Đạo diễn béo đăng video lên mạng, gây ra một làn sóng lớn.

Fan Lục Ngạn tập thể nổi điên, nhảy cẫng lên kịch chiến cùng fan Đường Nghệ.

Chỉ tiếc là chưa chửi được bao lâu, phát hiện Lục Ngạn bị cảnh sát bắt đi rồi.

Mà tin nhắn trò chuyện giữa Trần Văn Viễn và Lục Ngạn trong điện thoại di động cũng bị phanh phui.

Hai người còn là thành viên cao cấp của một trang web đồi tr//ụy nào đó.

Chuyện nữ diễn viên đáng thương tự sát trước đây vì Lục Ngạn, cũng lại bị lật lại.

Những nạn nhân như cô ấy còn rất nhiều.

Không ít người lấy hết can đảm, trực tiếp đến đồn cảnh sát tố cáo.

Sự việc càng ngày càng lớn, vì chuyện này mà còn liên lụy đến một loạt ngôi sao thần tượng.

Giới giải trí, người người tự nguy.

Cư dân mạng đặt cho tôi một biệt danh, gọi tôi là "Hiệp Sĩ Diệt D//âm".

Cư dân mạng đặt tên, vẫn khó nghe như mọi khi.

"Linh Châu!"

Tống Phi Phi vẻ mặt hưng phấn ôm điện thoại chạy đến:

"Má ơi, cậu tuyệt đối không ngờ được đâu, nhà sản xuất chương trình của cậu, cậu đoán là ai?"

Tôi đang luyện thái cực quyền trong sân.

Nghe thấy lời này, thản nhiên tung ra một chiêu Dã Mã Phân Tông, động tác trên tay không ngừng.

"Tôi đoán, nhà sản xuất này và Đường Nghệ có quan hệ không hề tầm thường chứ gì?"

Tống Phi Phi kinh ngạc:

"Má ơi!"

"Sao cậu biết, nhà sản xuất này là bạn học cấp ba của Đường Nghệ!"

"Cái chương trình Tôi Đến Nhà Sao Nào ấy, chính là do Đường Nghệ một tay lên kế hoạch!"

"Cô ấy sớm đã phát hiện ra không ổn, nhưng bản thân lại không có khả năng đối kháng với Trương Thủy Dao, liền nhắm mục tiêu vào cậu!"

"Lục Ngạn và cậu, đều là do cô ấy cố ý sắp xếp."

"Má ơi, người phụ nữ này thật là trâu bò!"

"Không đúng, cậu sớm đã biết cô ấy đang lợi dụng cậu rồi?"

Tôi chỉ cười nhạt, tiếp tục đánh quyền:

"Thái cực giảng về mượn lực đánh lực, bốn lạng bạt ngàn cân."

"Đường Nghệ muốn mượn tay tôi trừ khử bọn họ, tôi liền để cô ấy mượn cái lực này."

"Cô ấy mượn lực của tôi, tôi chẳng phải cũng đang mượn lực của cô ấy sao?"

"Kết quả cuối cùng, đều là vì dân trừ hại."

Tống Phi Phi kinh ngạc nhìn tôi, trong ánh mắt lấp lánh sự sùng bái và kính phục.

"Trâu bò a!"

Tống Phi Phi vẻ mặt cảm khái bỏ đi.

Tôi thu tay lại, chột dạ lau mồ hôi trên trán.

Sáng nay một bài đăng bất thình lình xuất hiện, phanh phui toàn bộ kế hoạch của Đường Nghệ.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Logic chặt chẽ, suy luận tỉ mỉ.

Mà tôi, cũng chỉ là nhìn thấy sớm hơn Tống Phi Phi nửa tiếng mà thôi.

Quả nhiên giới giải trí toàn là cáo già, không chơi với bọn họ nữa!