Ngoài Trương Sa Sa ra, có không ít người không tin tôi, nhưng sẽ không ngốc đến mức đi đắc tội với tôi.
Mọi người đều giữ vững một niềm tin chung.
Biết đâu?
Biết đâu những gì tôi nói là thật thì sao?
Ngày quay hôm đó, bình thường đến lạ, thậm chí còn hơi nhàm chán.
Cũng không cần tự mình đi tìm đồ ăn, đồ người khác đưa đến ăn không hết.
Mỗi người đều cố gắng thể hiện sự tồn tại của mình trước mặt tôi, cố gắng để tôi nhớ mặt.
Lều của tôi luôn có người ra ra vào vào, khiến tôi phiền muốn chết.
Tình trạng này kéo dài đến tận ngày hôm sau.
Mặt trời còn chưa lặn, tất cả mọi người đã chen chúc gần lều của tôi, vẻ mặt căng thẳng.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng, một cái lều nhỏ bé, lại có thể ngồi được nhiều người như vậy.
Người nọ vai chạm vai người kia, chân cọ chân nhau.
Đây là đang phát sóng trực tiếp đấy, không ai cần sĩ diện à?
"Hừ, một lũ ngốc!"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Trương Sa Sa trợn mắt khinh bỉ, tức giận đùng đùng bước ra ngoài.
Cô ta vốn đã ghét tôi, nhìn thấy dáng vẻ được mọi người vây quanh của tôi, lại càng tức điên lên.
"Trương Sa Sa! Cô đi đâu đấy!"
Trương Sa Sa thậm chí còn không thèm quay đầu lại, vô cùng khó chịu vung tay.
"Ngột ngạt, tôi đi dạo!
"Đừng quản tôi!"
Không quản không được, thời gian tôi tính đã rất gần rồi.
"Cô quay lại cho tôi! Đừng chạy lung tung!"
Tôi vừa hô một tiếng, Trương Sa Sa ngược lại càng chạy nhanh hơn.
Lục Bân là một người có tinh thần trách nhiệm rất cao, anh ta nhận lời mời của Trương Sa Sa đến làm trợ lý, tự giác phải chịu trách nhiệm về sự an toàn của Trương Sa Sa.
Cho nên Trương Sa Sa vừa chạy, anh ta cũng vội vàng đuổi theo.
Cùng đi theo còn có người quản lý của Trương Sa Sa, chúng tôi đều gọi cô ta là chị Hồng.
Chị Hồng vừa chửi vừa chạy về phía trước, lông mày dựng ngược, mặt đầy giận dữ.
"Trương Sa Sa! Đây không phải là nơi để cô tùy hứng!
"Cô có bất mãn gì, cũng phải đợi đến khi trời sáng, mau quay lại!"
Trương Sa Sa thấy không có ai đứng về phía mình, càng tức giận hơn.
Cô ta trước đây xuất thân là ca sĩ nhóm nhạc nữ, vẫn luôn học nhảy, thể chất không tệ.
Dốc hết sức chạy, tốc độ cực nhanh.
Chỉ trong vài nhịp thở, đã chạy đến bờ biển.
Lúc này, một con thuyền đen kịt, dưới ánh trăng, xé sóng mà đến.
Đạo diễn nheo mắt nhìn hồi lâu, thở phào nhẹ nhõm.
"Mọi người đừng hoảng, đây là thuyền của công ty, đến để tiếp tế đồ.
"Đừng ngây ra đấy nữa, còn không mau đi giúp chuyển đồ!"
Đạo diễn ra lệnh một tiếng, các nhân viên còn lại đều chạy về phía bờ biển.
Thuyền cập bờ, từ từ hạ thang xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nhìn những người xuống thuyền dưới màn đêm, lông tơ trên người tôi lập tức dựng đứng.
"Quay lại! Tất cả quay lại cho tôi!"
Trương Sa Sa đã đứng trước thuyền, người đầu tiên xuống thuyền hình như không nhìn thấy cô ta, cứ thế đ.â.m thẳng vào người cô ta.
Cô ta nắm chặt cánh tay của người kia, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn anh ta.
"Anh là người c.h.ế.t à! Tôi to như vậy đứng ở đây, không thấy sao?!"
Hỏng rồi!
"Người chết?"
Người đ.â.m vào Trương Sa Sa máy móc quay đầu lại, cơ thể cứng đờ như người gỗ.
Giọng nói của anh ta cũng rất kỳ lạ, dường như là từ trong cổ họng ép ra, khàn khàn khô khốc.
"Cô nói, tôi là người chết?"
"Trương Sa Sa! Chạy đi! Đây là thuyền ma!"
Tôi dồn khí đan điền, vừa hô vừa chạy về phía Trương Sa Sa.
"Những người khác lui hết về dưới gốc cây đa cho tôi, không muốn c.h.ế.t thì nhanh lên!"
Tiếng hô kinh thiên động địa này, cuối cùng cũng đánh thức những người vừa nói chuyện vừa đi về phía thuyền ma.
Đồng thời, cũng kinh động đến thuyền ma.
Những con thuyền bị tai nạn trên biển, âm khí không tan, oán khí ngưng tụ, lâu ngày sẽ biến thành thuyền ma.
Mỗi khi trăng tròn, thuyền ma sẽ nổi lên mặt biển, giống như u linh lang thang trên biển.
Nó sẽ thu hút những vong hồn gần đó, thuyền ma tồn tại càng lâu, vong hồn ký sinh trên đó càng nhiều.
Hơn nữa, thuyền ma còn có thể biến hóa thành hình dạng của những con thuyền khác, thu hút những người trên thuyền khác đến gần.
Những vong hồn trên thuyền ma, c.h.ế.t trong oán hận, sẽ mang lòng ghen ghét đối với tất cả sinh vật sống.
Hai câu nói vừa rồi của Trương Sa Sa, e rằng đã hoàn toàn chọc giận bọn chúng.
"Cô nói tôi là người chết, vậy thì cô cũng xuống đây bầu bạn với tôi đi!"
Nói xong, thứ đó liền đưa tay ra bóp chặt cổ Trương Sa Sa, muốn vặn gãy chiếc cổ thon thả của cô ta ngay tại chỗ.
Lúc này, Lục Bân đã chạy đến trước mặt Trương Sa Sa.
Anh ta phản ứng cực kỳ nhanh chóng, tung một cước đá vào n.g.ự.c con quỷ kia, nhân cơ hội này ôm lấy Trương Sa Sa bỏ chạy.
Chỉ là Trương Sa Sa bị biến cố này làm cho sợ ngây người, hai chân bủn rủn, như một đống bùn nhão ngồi bệt xuống đất.
Thời gian mà Lục Bân tranh thủ được cho cô ta, hoàn toàn bị lãng phí.
Những con quỷ trên thuyền ma, thấy có quỷ ra tay trước, hung tính nổi lên, lập tức xông lên.
Một đám người ở phía trước liều mạng chạy, một đám quỷ ở giữa điên cuồng đuổi theo.
Mà tôi, là người duy nhất đi ngược chiều.
Lục Bân vì cứu Trương Sa Sa, bị hai con quỷ lôi sang một bên xé xác.
Trương Sa Sa bị con quỷ nam kia đè trên bãi cát, đang ra sức gào khóc.
Thủy quỷ là khó đối phó nhất.
Kim sinh Thủy, Thủy lại là mẹ của Mộc.
Kiếm gỗ đào và kiếm đồng tiền, khi đối đầu với thủy quỷ, sức mạnh sẽ suy yếu đi rất nhiều.
Tôi gắng chịu đau, móc ra một lá bùa Lôi Hỏa, thúc giục chú ngữ ném về phía con quỷ nam kia.
"Ngũ Lôi tam thiên giáng, Lôi Hỏa bách vạn binh. Hỏa quang thiêu thế giới, tà ma hóa vi trần!"
Thủy quỷ hóa thành một đoàn lửa, tôi ném một nắm gạo nếp sang bên cạnh, đánh lui những thủy quỷ còn lại.
"Lục Bân, thế nào, còn gắng được không?"