Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài

Chương 70: Anh Linh Đưa Tang 3



Sau khi quen tôi thì cô ấy đổi sang lang thang khắp các buổi đấu giá, mua mấy thứ chu sa, tiền đồng cổ gì đó.

Hằng ngày trên vòng bạn bè, cô ấy không đăng việc bắt ma trừ tà thì bán bùa bán quẻ.

Gần đây còn cùng tôi mở một cửa hàng tang lễ, chuyên nhận việc hiếu sự.

Nghe nói đám công tử bột ăn chơi trác táng trong giới của cô gần đây không còn bị bố mẹ ghét bỏ nữa, người ta mà, sợ nhất là có sự so sánh. Còn giới hạn của bố Tống Phi Phi thì cứ hạ thấp dần, nói làm đạo cô còn hơn làm ni cô, dù sao đạo sĩ vẫn có thể kết hôn.

Lưu Thúy Lan dùng mấy nghìn chữ để miêu tả sự ngưỡng mộ của con trai mình đối với Tống Phi Phi, nghe đến mức hai chúng tôi trợn trắng mắt.

Nói chuyện đến cuối cùng, bà ta xoa xoa tay: "Linh Châu đại sư, nghe nói cô có bản lĩnh thật sự, cô có thể giúp tôi tính xem, Thiên Tình nhà tôi có số có con trai, không, có còn con cái không?"

Bà ta dùng tay lau lau những giọt nước mắt không có thật ở khoé mắt: "Thiên Tình thật là người khổ mệnh, nếu thật sự trong số mệnh không có con, chúng tôi cũng đành chịu, tôi thật sự không nỡ nhìn con bé phải chịu khổ nữa."

Tôi túm lấy mặt Tống Phi Phi: "Dì à, dì xem này, đây chính là cung tử tức, cung tử tức của Thiên Tình không được đầy đặn hồng nhuận như của Tống Phi Phi, cô ấy số mệnh đã định là không có con."

"Bây giờ rất thịnh hành việc DINK (Double Income No Kids - hai người thu nhập cao không con), nếu Tống Thiên Tình có thể nghĩ thoáng, làm một cặp vợ chồng DINK cũng tốt."

Lưu Thúy Lan hít một hơi lạnh: "Đinh, DINK?"

Một lát sau bà ta lại ghen tị nhìn Tống Phi Phi: "Cung tử tức của Phi Phi tốt như vậy, chắc chắn sẽ có không ít con nhỉ?"

Tôi lắc đầu: "Quá cũng không tốt, Tống Phi Phi cũng không tốt, cô ấy chỉ sinh con trai thôi, một mụn con gái cũng không sinh được."

Lưu Thúy Lan suýt chút nữa là chảy nước miếng vì ghen tị, bà ta nắm c.h.ặ.t t.a.y Tống Phi Phi không buông: "Sinh con trai? Có thể sinh mấy con trai?"

Tôi nhịn đau rút chân ra khỏi gót giày của Tống Phi Phi: "Tám hay mười đứa gì đó, chỉ cần muốn sinh là có thể sinh đến sáu mươi tuổi đấy. Nhưng nhà Phi Phi có tiền, bố mẹ cô ấy chỉ có một đứa con này, đừng nói tám hay mười đứa, một nghìn đứa con trai cũng nuôi được."

Vừa khi Lưu Thúy Lan đi khỏi, Tống Phi Phi lập tức nghiến răng nghiến lợi xông lên: "Tôi bóp c.h.ế.t cậu Lục Linh Châu! Cậu bất nhân trước, đừng trách tôi khi sư diệt tổ!"

"Đừng làm ầm ĩ, tôi đều có sắp xếp cả rồi!"

Tống Thiên Tình, một thiên kim đại tiểu thư như vậy, khóc lóc đòi gả cho Trần Học Nghĩa, một chàng trai nghèo bình thường không có gì nổi bật, tôi cảm thấy có lẽ không chỉ đơn giản là yêu đương mù quáng.

Nếu Lưu Thúy Lan thật sự hiểu một chút tà thuật, vậy bà ta không có lý do gì để bỏ qua cục vàng Tống Phi Phi này.

Dù sao so với Tống Thiên Tình, Tống Phi Phi đây chỉ riêng gia cảnh thôi cũng đã bỏ xa cô ấy mấy con phố rồi.

"Vậy nên cậu coi tôi là mồi nhử hả?"

Tôi vỗ vỗ đầu Tống Phi Phi: "Cậu yên tâm, bà ta muốn cậu làm con dâu, đương nhiên sẽ không làm gì cậu đâu, nhiều nhất là khiến cậu yêu Trần Học Nghĩa đến c.h.ế.t đi sống lại. Người nguy hiểm nhất thật ra là Tống Thiên Tình, nếu Lưu Thúy Lan là người tâm địa độc ác, e rằng Trần Học Nghĩa sắp có thêm một người vợ đã khuất rồi."

Tống Thiên Tình là con một, những năm gần đây cô ấy vì chuẩn bị mang thai sinh con, quyền lực lớn trong công ty sớm đã rơi vào tay Trần Học Nghĩa.

Đợi đến khi Tống Thiên Tình đi rồi, có tài sản nhà cô ấy làm bàn đạp, Trần Học Nghĩa chắc chắn sẽ bắt đầu ra tay với Tống Phi Phi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tống Phi Phi vừa bình tĩnh lại, Trần Học Nghĩa đã vội vã về nhà.

Tôi nhìn điện thoại, bây giờ mới giữa trưa, anh ta không ở công ty làm việc, chạy về nhà làm gì?

Nhìn thấy chúng tôi, đặc biệt là nhìn thấy Tống Phi Phi, Trần Học Nghĩa lập tức đỏ hoe mắt.

"Phi Phi, em đã đi thăm Thiên Tình rồi à?"

"Haizz, chuyện này làm phiền em quá, có yêu cầu gì em cứ nói, anh nhất định toàn lực phối hợp."

"Thiên Tình cô ấy buồn lắm, cô ấy muốn làm tang lễ này, anh nhất định sẽ làm thật tốt thay cô ấy."

So với Lưu Thúy Lan, Trần Học Nghĩa có thể coi là có chân tình có chân tình, muốn nước mắt có nước mắt.

Trong chốc lát tôi không biết anh ta đang giả vờ hay đang diễn, chỉ có thể lo làm tang lễ trước.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Đợi đến khi thật sự bắt đầu làm tang lễ, tôi mới ý thức được chuyện này không đơn giản như vậy.

Linh phan, còn gọi là dẫn hồn phan, khi đưa tang do hiếu tử cầm phan, dẫn đường cho linh hồn người đã khuất.

Chỉ là cô con gái của Tống Thiên Tình vừa mới sinh ra, lấy đâu ra hiểu tử?

Tống Phi Phi nháy mắt ra hiệu: "Hiếu tử không có, chẳng phải có hiếu phụ đây sao, cứ để bố con bé cầm là được."

Giải quyết xong vấn đề hiếu tử, còn một rắc rối lớn hơn.

Độ dài của giấy trên đầu linh phan đều có số lượng nhất định.

60-70 tuổi hoa giáp chi niên là ba thước dài;

70-80 tuổi cổ hi chi niên là bốn thước dài;

80-90 tuổi mạo điệt chi niên là năm thước dài.

Còn con gái của Tống Thiên Tình, sinh ra đã mất, linh phan này nên để bao nhiêu thước dài?

Không thể cầm hai cái gậy trơ trọi được, thật sự là không đẹp mắt.

Tôi cắn răng chuẩn bị xong dẫn hồn phan, lư hương, đồ cúng, thất tinh tiền và đèn chiếu xác các vật phẩm.

Sáng sớm hôm sau Tống Thiên Tình đích thân về nhà, người lái xe đi theo sau cô ôm cẩn thận một cái hộp cao nửa người.

Bên ngoài hộp bốc hơi lạnh, không đoán sai thì bên trong đựng th//i th//ể con gái của Tống Thiên Tình.

Bản dịch được đăng trên MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết.