Tôi làm diễn viên quần chúng trong một đoàn làm phim thể loại kinh dị.
Vì có vẻ ngoài nổi bật, tôi trở thành người đóng thế cho nữ chính, một ngôi sao nổi tiếng.
Cô ấy không hài lòng, cho rằng tôi đang lợi dụng danh tiếng của cô để nổi lên làm hot girl mạng.
Vì vậy, cô ta vừa công khai vừa âm thầm làm khó dễ, thậm chí còn bịa đặt tin đồn bậy bạ về tôi trong đoàn.
Trong cảnh quay đêm lễ cưới âm hôn, cô ta cho người nhốt tôi lại trong khách sạn, tuyên bố sẽ tự mình đóng cảnh đó.
Đạo diễn dù đã khuyên nhủ hết lời nhưng cô ấy vẫn không chịu.
Cuối cùng, đạo diễn đành tìm tôi: “Thầy à, thầy xem giờ phải làm sao đây?!”
Tôi nhún vai: “Cứ để cô ấy diễn đi. Dù sao con ma này cũng nhằm vào cô ấy mà đến thôi.”
Nữ chính không hề biết rằng từ ngày đầu tiên khai máy, đoàn làm phim này đã xảy ra hiện tượng kỳ quái.
Mà tôi, chính là vị đại sư mà đạo diễn đã bỏ ra một khoản tiền lớn để mời tới bảo vệ cô ấy.
Tôi ôm hộp cơm vừa nhận được, ngồi xổm ăn trong góc đoàn làm phim. Những diễn viên quần chúng đang tán gẫu ở đó vừa nhìn thấy tôi liền bê cơm rời đi.
Biểu cảm trên gương mặt họ rất khó hiểu.
Một cô gái trẻ vừa mới đến tò mò hỏi: “Sao thế nhỉ? Chị ấy là ai vậy?”
“Cô ấy tên Tân Di, là người đóng thế cho nữ chính Hứa Dung trong phim này.”
Cô gái ngưỡng mộ nói: “Wow, làm diễn viên đóng thế cho nữ chính chắc được trả nhiều tiền lắm nhỉ! Chị ấy xinh đẹp, dáng người cũng chuẩn. Có khi sau này nổi tiếng thật cũng nên!”
“Hừ.” Một diễn viên quần chúng lớn tuổi hơn bĩu môi khinh thường:“Người ta có mối quan hệ, đương nhiên được làm đóng thế cho nữ chính rồi. Nghe nói nhiều cảnh của Hứa Dung đều do cô ấy đóng thế, thậm chí có những cảnh mà Hứa Dung nói rõ là mình có thể diễn nhưng đạo diễn vẫn cho cô ta diễn. Cô nói xem có kỳ quái không?”
Cô ta hạ giọng: “Tôi nghe nói… cô ta có quan hệ không bình thường với đạo diễn…”
Cô gái trẻ ngay lập tức nhìn tôi bằng ánh mắt đầy khinh miệt.
Tôi giả vờ như không nghe thấy gì, cúi đầu tiếp tục ăn cơm.
Trong khi đó, cả đoàn đang bận rộn chuẩn bị cho cảnh quay đêm lễ cưới âm hôn tối nay.
Đây là một bộ phim kinh dị mang tên “Tân Nương.”
Nội dung xoay quanh nữ chính Giang Nhi, một cô nương hồn nhiên, lương thiện sống ở một trấn nhỏ. Vì gia cảnh sa sút, cô buộc phải gả vào một gia đình quyền quý làm thiếp. Mặc cho sự phản kháng quyết liệt, cô vẫn không thoát khỏi số phận, cuối cùng đã mặc áo cưới đỏ và tutu bằng cách nhảy sông ngay trong ngày thành hôn.
Thế nhưng, ngay cả khi c.h.ế.t đi, Giang Nhi cũng không thể thoát khỏi số phận bị đưa vào nhà giàu. Hôm cô nhảy sông, cậu chủ của một gia đình giàu có ở trấn trên cũng qua đời vì bệnh nặng.
Mẹ kế của Giang Nhi vì tham tiền mà bán thê thỉ cô cho gia đình đó, để cô kết hôn âm hôn với cậu chủ đã chết. Kể từ ngày đó, thị trấn liên tục xảy ra những hiện tượng kỳ lạ...
Vai nữ chính Giang Nhi do một ngôi sao hạng A là Hứa Dung đảm nhận. Nhờ danh tiếng của cô, bộ phim thu hút được rất nhiều nhà đầu tư và đã gây chú ý từ khi bắt đầu quay.
Tính đến hôm nay, đoàn đã quay được gần một tháng.
Còn tôi, là diễn viên quần chúng trong phim, đồng thời cũng là người đóng thế cho Hứa Dung.
Những lời đồn đại trong đoàn về tôi tôi đều biết cả. Chẳng qua chỉ là những tin đồn cho rằng tôi có quan hệ bất chính với đạo diễn nên được ưu ái cho lên hình.
Mà tôi cũng biết ai là người lan truyền những lời này...
Tôi ngẩng đầu nhìn về phía phim trường. Hứa Dung vừa quay xong một cảnh và đang tranh cãi với đạo diễn.
“Cảnh đêm lễ âm hôn quan trọng như vậy, sao anh lại bảo tôi dùng diễn viên đóng thế?!”
Đạo diễn nhỏ nhẹ thuyết phục: “Tiểu Dung à, tôi chỉ muốn cô nghỉ ngơi một chút thôi mà.
“Hơn nữa, cảnh quay tối nay, nữ chính cơ bản đều phải che mặt bằng khăn trùm đỏ, sẽ không lộ mặt đâu, để người đóng thế diễn cũng không sao cả!
“Những đoạn lộ mặt chúng ta sẽ quay bổ sung sau là được!”
Hứa Dung tức đến phát điên: “Rốt cuộc là ai mới là nữ chính ở đây, tôi hay cô ta?! Từ khi quay đến giờ, cứ hễ là mấy cảnh kinh dị kịch tính là anh lại để cô ta diễn, tôi đâu có đến mức không diễn được?!”
Hứa Dung thực sự tức giận và khó hiểu.
Cô đã đóng nhiều phim rồi, nhưng chưa từng thấy đạo diễn nào lại khuyên diễn viên chính dùng đóng thế nhiều như vậy.
Vị đạo diễn này, bạn cô từng hợp tác qua, cũng chưa nghe nói ông ta có thói quen này.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Mong cả nhà có trải nghiệm vui vẻ trên kênh của tui. Cả nhà fơ lâu tui để đọc truyện mới nha.
Không còn cách nào khác, Hứa Dung chỉ biết nghĩ theo hướng tiêu cực.
Ngay từ lần đầu nhìn thấy Tân Di, cô đã thấy không vừa mắt, cảm giác như người này chẳng để một người nổi tiếng như cô vào mắt.
Hơn nữa, một đêm nọ, cô tình cờ thấy Tân Di từ phòng đạo diễn bước ra.
Nghĩ đến đây, mọi chuyện đã rõ ràng rồi.
Chắc chắn hai người họ có quan hệ không đứng đắn!
Muốn dựa vào danh tiếng của Hứa Dung để nâng đỡ cho diễn viên đóng thế này? Đừng có mơ!
Từ hôm đó, tin đồn bắt đầu lan truyền trong đoàn...
Chiều nay không có cảnh quay, tôi buồn chán nằm dài trong khách sạn, bắt đầu kiểm tra đồ nghề chuẩn bị cho cảnh quay đêm nay.
Kiếm đào, mang theo.
Bùa trừ tà, không được quên.
Nước tẩy uế, không thể thiếu...
Đang kiểm tra từng món thì đột nhiên có tiếng gõ cửa bên ngoài.
Mở cửa ra, tôi thấy một cô gái xa lạ đứng trước cửa.
"Cô là Tân Di đúng không? Tôi là trợ lý của cô Hứa Dung. Cô ấy mua trà chiều cho mọi người trong đoàn, tôi mang đồ đến cho cô."
Cô gái nở một nụ cười mà như không, nhìn tôi đầy ẩn ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Tôi liếc qua túi đồ cô ta đang cầm trên tay, rồi nói: "Ôi, thế này ngại quá, cô ấy khách sáo quá rồi…"
Vừa nói tôi vừa định đưa tay ra nhận.
Không ngờ cô gái kia đảo mắt một cái, nhanh như chớp bước vào phòng tôi.
"Đồ hơi nhiều, để tôi mang vào cho cô nhé."
Cô ta đặt đồ ăn lên bàn, rồi đột nhiên hét lên một tiếng: "Á!"
Tôi quay đầu nhìn lại thì thấy ly trà sữa đã đổ lênh láng khắp mặt bàn, căn phòng lập tức trở nên giống như một đống hỗn độn.
Tôi: "..."
Cô gái lúng túng dọn dẹp: "Tân Di, cô nhanh đi lấy khăn trong nhà vệ sinh ra giúp tôi đi!"
Tôi thở dài, nhấc chân bước về phía nhà vệ sinh.
Nhưng khi tôi quay lại với chiếc khăn trong tay, căn phòng đã không còn bóng dáng cô gái kia. Thậm chí, thẻ phòng và điện thoại của tôi cũng biến mất theo.
Tôi: "..."
Tôi thử kéo cửa nhưng cửa như bị kẹt bởi thứ gì đó, hoàn toàn không nhúc nhích được.
Tôi chợt bừng tỉnh.
Tôi bị người ta nhốt trong khách sạn rồi.
Tôi nhìn qua lỗ mắt mèo trên cửa, thấy Hứa Dung đang đứng ngay bên ngoài.
Có lẽ cô ta nghe thấy tiếng động bên trong, bật ra một tiếng cười lạnh: "Bao năm lăn lộn trong giới giải trí, đây là lần đầu tiên tôi gặp một người đóng thế lại nhiều mưu mô như cô.
"Cô muốn giẫm lên tôi để tiến thân ư? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày!
"Tôi đã cho người nói chuyện đàng hoàng với đạo diễn rồi. Sau đêm nay, đoàn làm phim này sẽ không còn chỗ cho cô nữa đâu.
"Về phần cảnh quay đêm nay, tôi sẽ tự mình đảm nhận. Cô cứ ngoan ngoãn mà ở lại khách sạn đi."
Nói xong, Hứa Dung quay người rời đi.
Tôi đứng ngẩn người tại chỗ, quay đầu nhìn đống đồ nghề đã chuẩn bị sẵn trên bàn.
Không cần phải đi nữa sao?
Chẳng lẽ sẽ có người c.h.ế.t thật à?
Thật ra, xét theo một khía cạnh nào đó, mối quan hệ giữa tôi và đạo diễn đúng là không hề đơn giản.
Tôi chính là thầy phong thủy mà ông ấy đã bỏ ra một số tiền lớn để mời tới.
Đúng vậy, một đại sư.
Điều mà Hứa Dung không biết là ngay từ ngày đầu tiên khai máy, đoàn làm phim “Tân Nương” đã gặp phải hiện tượng ma quái.
Truy ngược lại thì mọi chuyện bắt đầu từ hôm tổ chức lễ khai máy. Tối hôm đó, gương mặt của Hứa Dung trên tấm phông nền lớn đã bị ai đó rạch nát.
Ban đầu, đạo diễn nghĩ đây chỉ là trò chơi khăm hoặc có antifan trà trộn vào phá hoại.
Thế nhưng, sau khi lật tung hết hình ảnh trong camera giám sát, ông phát hiện đúng lúc nửa đêm, có một bóng đen lướt qua trong chưa đầy một giây. Ngay lúc ấy, gương mặt Hứa Dung trên phông nền đã bị xé rách.
Sau khi xác nhận nhiều lần rằng không có vấn đề gì với camera, đạo diễn hoàn toàn hoang mang.
Đây căn bản không phải là chuyện mà người thường có thể làm ra.
Kỳ lạ hơn nữa là ngày hôm sau, tổ đạo cụ vội vàng báo với đạo diễn rằng toàn bộ trái cây bày trên bàn cúng lễ hôm qua đã hỏng hết chỉ sau một đêm.
Tháng Năm trời vẫn còn mát, trái cây cũng vừa mới được mua mới, sao có thể nhanh hỏng đến thế được?
Vốn là người tin vào thần linh và quỷ thần, đạo diễn lập tức ra lệnh phong tỏa thông tin rồi đi mời một thầy phong thủy đến xem xét tình hình.
Đại sư vừa đến đã biến sắc, nói rằng đoàn phim đã bị ác quỷ bám theo, không tiêu diệt thì không xong, mà mục tiêu của nó chính là nữ chính Hứa Dung.
Đại sư đó thở dài, nói rằng bản thân học nghệ chưa đủ, dù có trả bao nhiêu tiền cũng không dám ở lại, rồi bỏ đi ngay trong đêm.
Đạo diễn nghe tin, cuống cả lên.
Phim đã chuẩn bị đâu vào đấy, tất cả vốn liếng đều đã đổ vào đây. Nếu không quay nữa thì chẳng những chiếc quần cộc cũng không kiếm được, mà còn phải bồi thường hợp đồng.
Quan trọng nhất là chuyện này tuyệt đối không được để Hứa Dung biết. Nếu cô ta biết, chắc chắn sẽ bỏ quay, mà tất cả nhà đầu tư đều đổ tiền vào đều vì cô ấy. Nếu cô không quay nữa, họ sẽ rút vốn ngay.
Không còn cách nào khác, đạo diễn đành nhờ vả khắp nơi, sau nhiều ngày mới liên lạc được với tôi.
Ông ta muốn tôi đến đoàn làm phim để bảo vệ Hứa Dung.
Ban đầu, tôi không muốn nhận lời.
Chuyện này phiền phức lại mất rất nhiều thời gian.
Nhưng mà… đạo diễn trả giá cao quá!
Tôi không cưỡng lại được sự cám dỗ, đầu óc mụ mị thế nào lại đồng ý.
Tôi là đại sư tỷ của Quan Huyền Thanh, nơi này gần đây cần trùng tu, các sư đệ sư muội đang tuổi ăn tuổi chơi cũng đang cần chi phí sinh hoạt.
Giờ nghĩ lại, đúng là lúc đó tôi nhận lời có chút nóng vội.
Trong hơn một tháng ở đoàn phim, hễ tôi cảm nhận được khí quỷ trở nên nồng đậm, tôi sẽ nhất quyết không để Hứa Dung tham gia cảnh quay. Những cảnh đó đều do tôi đóng thế.
Ác quỷ đã nhiều lần nhầm tôi là Hứa Dung mà tấn công.
Có lần tôi quay cảnh nhảy sông, vừa nhảy xuống nước thì ác quỷ lập tức bám lấy, kéo tôi xuống đáy.
Tôi quần thảo với nó dưới nước một hồi, cuối cùng nó bỏ chạy. Khi được kéo lên bờ, tôi ho sặc sụa, nôn ra mấy ngụm nước lớn.
Hứa Dung đứng bên cạnh còn nói tôi cố tình diễn trò.