Dương Phàm lặng lẽ nuốt nước bọt, ánh mắt vẫn tràn đầy cảnh giác. Hắn biết, chỉ cần nữ tử hắc y này lơ là một chút… hắn sẽ lập tức tự hủy!
Nếu nàng có thể đuổi theo đến tận Thần Cơ Đế Quốc… vậy thì hắn chỉ còn cách hy sinh toàn bộ hệ Ngân Hà chiếm giữ, đổi lấy nhân vật mạnh hơn để chiến đấu với nàng!
Nhưng... đó chỉ là phương án dự phòng.
Giờ đây, hắn đã có một kế hoạch hoàn mỹ hơn!
Trước mắt, phải làm sao để lừa lấy Hỗn Độn Thiên Chuy, sau đó tận dụng cơ hội này đổi nhân vật từ Hệ Thống, để không cần dùng đến khả năng giảm giá 99,99% cuối cùng!
Hắc y nữ tử chỉ tùy tiện vung vẩy mấy cái, sau đó nét mặt bình thản, như thể luyện chế một kiện Hỗn Độn bảo vật chẳng khác nào việc pha một tách trà.
“Hỗn Độn Thiên Chuy này chỉ dùng để rèn bảo vật khác, nên thật ra cũng không có tác dụng gì nhiều…”
Nàng khẽ cúi xuống, cười yêu mị, giọng nói mang theo một tia mềm mại đầy nguy hiểm:
“Nhi tử ngoan~ Nếu như được thì ngươi phải luyện cho ta một món khác thay thế nha~”
Dương Phàm lập tức gật đầu, vẻ mặt kiên định như sắt thép, nghiêm túc nói:
“Được! Ta hứa sẽ rèn cho mẫu thân một kiện tuyệt hảo thần binh!”
Nhưng ngay khi hắn vừa nói xong—
Nữ tử hắc y đột nhiên ôm chặt lấy hắn hơn, ánh mắt lóe lên một tia yêu mị, trầm giọng nói:
“Không được! Thề với Đại Đạo!”
Đậu xanh!!!
Dương Phàm đổ mồ hôi lạnh!
“Giời ạ!”
Nữ nhân này quá cẩn thận!
Hắn vốn định hứa suông, nhưng bây giờ nàng lại bắt hắn thề với Đại Đạo, một khi đã lập thệ thì không thể vi phạm, nếu không… hắn sẽ bị Đại Đạo trực tiếp xóa bỏ!
Không còn cách nào khác, Dương Phàm hít sâu một hơi, cắn răng nói:
“Đại Đạo ở trên! Ta, Dương Phàm, thề sẽ làm cho mẫu thân một kiện bảo vật từ Hỗn Độn Thiên Chuy!”
Nhưng trong lòng hắn đang cười lạnh—
“Hắc! Ngươi không phải mẫu thân ta!
“Mẫu thân ta là Lương Thanh Hà ở Thần Cơ Đế Quốc! Ngươi không có tư cách!!!”
Ngay khoảnh khắc ý niệm này vừa dâng lên—
ẦM!!!
Bên ngoài Hỗn Độn, hai tia sáng tím từ sâu trong vũ trụ bắn xuống, chớp mắt đã xuyên qua mi tâm của Dương Phàm và nữ tử hắc y!
Dương Phàm bỗng nhiên cảm thấy một thứ gì đó kết nối giữa hắn và nàng!
Móa!!!
Hắn kinh hoảng, toàn thân run rẩy!
Cái quái gì vậy?!?
Sao có thể như thế được?!?
Ta không tin!!!
Hắn cảm giác đầu óc choáng váng, như muốn té xỉu ngay tại chỗ!
Nữ tử hắc y ánh mắt càng thêm yêu chiều, giọng nói dịu dàng vang lên:
“Ta đã nói rồi, nhi tử… Mẫu thân ở đây bảo kê ngươi~”
ẦM!
Nàng đột nhiên thả lỏng Dương Phàm, sau đó đặt Hỗn Độn Thiên Chuy vào tay hắn.
Dương Phàm ngơ ngác…
Nhìn thanh chùy nặng trịch trong tay…
Rồi lại nhìn nữ nhân trước mặt…
Lúc này, hắn không biết phải diễn tả tâm trạng mình thế nào!
Hắn cắn răng, thần thức gào thét trong não hải—
“Hệ Thống! Hoán đổi nhân vật!!!”
…
Đinh! Đang hoán đổi bên trong…
…
Đinh! Chúc mừng Ký Chủ hoán đổi thành công…!
…
Kurzgesagt Narrator!!!
Dương Phàm: “Hả!?”
Ai cơ???
Sao nghe lạ vậy?!?
Đinh! Dữ liệu nhân vật hoàn thiện, mời ký chủ xem xét!
🔹 Nhân vật: Kurzgesagt Narrator
🔹 Phân loại: Ngộ Đạo Hình
🔹 Cấp độ: Low 2-C (Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên ++) → 2-C (Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên viên mãn) nếu sử dụng Vũ Trụ Chi Lực toàn diện triển khai
🔹 Tiểu sử: Là nhân vật hướng dẫn kênh khoa học Vũ Trụ hư cấu, vị Thần nghiên cứu và phát triển nhân loại trong nhận thức ảo!
🔹 Năng lực hiện tại:
•Chí Cao Đạo Thao Túng:
oMộng Ảo (15%)
oSáng Thế (15%)
oHiện Thực Thay Đổi (15%)
oKhông Gian (20%)
oThời Gian (15%)
Dương Phàm há hốc mồm!
Đủ móa!!!
Trúng mánh! Trúng giải độc đắc!!!
Hắn không chần chừ, lập tức gào lên:
“Hệ Thống! Nhanh! Kết hợp nhân vật cho ta!!!”
…
ẦM!!!
Khoảnh khắc tiếp theo, Dương Phàm chỉ cảm thấy cả thế giới trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết!
Hệ thống giao diện đã thay đổi hoàn toàn!
🔹 Hệ Thống Nhân Vật
•Dương Phàm (Thần Cơ Quốc Vương)
•Tier tổng hợp: Low 2-C (Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên ++)
oChí Cao Đạo: Mộng Ảo (15%), Sáng Thế (15%), Hiện Thực Thay Đổi (15%), Không Gian (20%), Thời Gian (15%), Âm Dương (1%)
…
Hắc y nữ tử trợn to mắt!
Vẻ mặt nàng ngạc nhiên không gì sánh được!
Nàng định ra tay… nhưng ngay khoảnh khắc đó—
Dương Phàm giơ một tay lên trời, lạnh lùng quát lớn:
“Dừng!!!”
ẦM!!!
Không gian xung quanh đột nhiên bất động!
Mọi thứ… ngừng lại!
Dương Phàm cười hắc hắc, ánh mắt tràn đầy đắc ý:
“Chiêu này biết từ đâu không? Ta học được từ God of Story, há há!”
Nhưng chưa kịp vui mừng—
ẦM!!!
Không gian quanh nữ tử rạn vỡ!!!
Dương Phàm quá sợ hãi!!!
Mẹ nó!
36 kế, tẩu vi thượng sách!!!
VÙ!!!
Một cánh cổng dịch chuyển xuyên mọi vị diện xuất hiện sau lưng hắn!
Dương Phàm nhảy tọt vào, biến mất!
…
ẦM!
Không gian vỡ nát!!!
Nữ tử hắc y lại trở về trạng thái ban đầu.
Vẻ mặt nàng khó chịu trong chốc lát, rồi nhanh chóng thay đổi thành hưng phấn tột độ!
Nàng nhẹ nhàng nâng một tay lên, vuốt ve trên thân thể mềm mại của chính mình, đôi mắt lóe lên tia yêu dị, môi khẽ nhếch lên đầy tà mị—
“Chạy đi nhi tử…~”
“Ngươi không thể chạy thoát khỏi Vận Mệnh!!!”
…
Dưới bóng Cây Thế Giới Tây Phương Cực Lạc, một cánh cổng thời không đột ngột xé rách không gian, Dương Phàm như một tia chớp lao ra, thần sắc tái mét, hơi thở gấp gáp, trống ngực đập thình thịch.
Móa nó! Vị Hắc Y Nữ Tử kia quá kinh khủng!
Còn may, nhờ vào năng lực tối thượng của Kurzgesagt Narrator, đặc biệt là lĩnh vực Không Gian chi đạo, hắn mới có thể mở ra một lối thoát xuyên viễn vực thời không. Nếu không… nghĩ đến cảnh tượng kia, hắn bất giác rùng mình.
Nhưng không thể ở lại nơi này lâu!
Vị nữ tử kia mạnh đến mức khó có thể tưởng tượng! Đẳng cấp của nàng e rằng đã ngang hàng với Thiên Đạo, thậm chí có phần đáng sợ hơn! Vậy mà nàng lại tự phong ấn bản thân, dường như đang chờ đợi một thời cơ nào đó.
Quan trọng nhất, nàng có liên quan đến Hoang Cổ Phụ Thần!
Dương Phàm cắn răng, trong lòng xẹt qua vô số suy nghĩ. Phụ Thần... kẻ mà tất cả đều cho rằng đã diệt vong từ thời hỗn mang, thế mà vẫn chưa chết? Mà điều đáng sợ hơn chính là... vị nữ tử kia lại có liên hệ với hắn?!
Nhớ lại cuộc đối thoại đầy ẩn ý giữa hắn và Đạo Tổ, khi hắn vô tình hỏi về việc hợp nhất với Thiên Đạo. Khi đó, Đạo Tổ chỉ khẽ mỉm cười, không nói gì thêm.
Bây giờ Dương Phàm đã hiểu!
Tinh Huy Giới này, từ đầu đến cuối, là một cái bẫy!
Hắn lập tức nhìn về phía Cây Thế Giới Tây Phương Cực Lạc, đây là con đường duy nhất còn lại! Nếu muốn trốn thoát, hắn phải tiến vào Luân Hồi Giới!
Chỉ có điều... mặc dù đã đạt đến Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, nhưng hắn vẫn không thể cảm nhận được vị trí chính xác của Luân Hồi Giới. Nó như một nơi tồn tại giữa thực và hư, hoàn toàn bị Thiên Đạo che giấu.
"Chết tiệt! Tiên Giới nước quá sâu, ta không chơi nữa!"
Không chần chừ thêm, hắn vận dụng sức mạnh Swamp Thing, bàn tay nhẹ nhàng chạm vào Cây Thế Giới. Chỉ trong nháy mắt, cả thân thể hắn hóa thành quang điểm màu xanh, dung nhập vào thân cây, biến mất vào hư vô!
Xung quanh, hàng vạn Phật tử Tây Phương Cực Lạc chứng kiến cảnh tượng này, đồng loạt há hốc mồm, sắc mặt tràn đầy kinh ngạc!
Nhưng… chưa đến một giây sau.
ẦM!!!
Một hố đen khổng lồ xuất hiện giữa trời, khí tức cuồng bạo như muốn nghiền nát cả Tây Thiên!
Từ trong hố đen, một bóng hình y phục đen tuyền, diễm lệ đến cực điểm, chậm rãi hiện ra.
Nàng đứng đó, tựa như hắc nguyệt treo trên bầu trời, hơi thở cường đại đến mức khiến cả Tây Phương Tịnh Thổ run rẩy!
Chỉ một cái nhíu mày nhẹ nhàng, nhưng đã đủ khiến vạn vật điên đảo.
Rất nhiều Phật tử bên dưới cảm giác tâm thần dao động, như thể chỉ cần một ánh mắt của nàng cũng có thể kéo họ sa vào vực sâu vô tận!
Nhưng đúng lúc này—
Hai luồng thánh quang thanh tịnh và từ bi đồng thời tỏa sáng!
Tịnh Trúc và Đề Yên Nhiên xuất hiện!
Ánh sáng Phật Môn bao phủ toàn bộ Tây Phương, nhanh chóng thanh tẩy áp lực kinh khủng của Hắc Y Nữ Tử, bảo vệ chúng sinh khỏi ảnh hưởng.
Hai nàng đứng giữa trời, ánh mắt nghiêm nghị nhìn nữ nhân trước mặt, giọng nói vang vọng:
"Đạo hữu vì sao lại công kích Tây Phương chúng ta?"
Hắc Y Nữ Tử nhẹ nhàng cười, thanh âm êm dịu như dòng suối mát, nhưng lại khiến lòng người không rét mà run.
"Công kích?"
"Ta đã làm gì đâu?~"
Nàng nheo mắt, nhẹ nhàng bấm bấm ngón tay, như đang tính toán điều gì đó. Sau một lát, nàng khẽ cười.
"Ta chỉ đang đi tìm nhi tử của ta mà thôi."
Tịnh Trúc và Đề Yên Nhiên đồng loạt chấn động!
"Nhi tử?"
Tịnh Trúc nhíu mày, nghi hoặc hỏi:
"Người đang tìm ai?"
Hắc Y Nữ Tử nhẹ nhàng đảo mắt, ánh sáng trong đồng tử lóe lên huyền cơ khó lường. Sau đó, nàng bật cười:
"Một thế này, hắn nên gọi là… Dương Phàm?"
ẦM!
Hai nàng chấn động, khóe mắt khẽ co giật.
"Người nói cái gì?!"
Hắc Y Nữ Tử khẽ cười, như một đóa hoa lan nở rộ trong đêm tối.
"Chẳng lẽ các ngươi còn chưa hiểu sao? Ta chính là… mẫu thân của hắn!"
Tịnh Trúc và Đề Yên Nhiên ngây ngốc, đồng thời liếc nhìn nhau, trong lòng dâng lên một cảm giác khó nói thành lời.
"Người thật sự là mẫu thân của Dương Phàm?"
Hắc Y Nữ Tử cười nhẹ, giọng điệu đầy vẻ thâm sâu:
"Đương nhiên! Mà hắn hình như vừa trốn vào cái cây này... Nhưng làm sao ta không cảm nhận được gì rồi?"
Nói đoạn, nàng khẽ nhấc tay, định chạm vào Cây Thế Giới!
Nhưng ngay lập tức—
ẦM!!!
Hai luồng khí tức kinh khủng bộc phát!
Tịnh Trúc và Đề Yên Nhiên đồng thời bước lên chắn trước Cây Thế Giới, ánh mắt kiên định, khí thế Thiên Đạo Thánh Nhân bùng nổ!
"Ngươi không được chạm vào!"
Hắc Y Nữ Tử nhướng mày, nụ cười càng lúc càng sâu.
"Ồ? Có chút thực lực... Nhưng chưa đáng kể."
Chỉ một câu nói nhẹ nhàng, nhưng ngay sau đó—
ẦM!!!
Một luồng khí thế khủng bố như hồng thủy bạo phát!
Thiên địa lập tức ảm đạm!
Tịnh Trúc và Đề Yên Nhiên đồng loạt biến sắc!
"Không thể nào! Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên Viên Mãn?!"
Hắc Y Nữ Tử cười nhạt, đôi mắt tràn đầy ý vị thâm sâu.
"Đã nói rồi mà, ta là mẫu thân của Phàm nhi."
"Hai tiểu nha đầu này, trên người có khí tức của hắn… cũng xem như có chút duyên phận."
"Vậy sau này, hãy hảo hảo làm con dâu của ta đi!"
"Ngươi!"
Hai nàng đỏ mặt, giận mà không thể phát tác. Nhưng ngay khi chuẩn bị phản kích—
ẦM!
Một chưởng chụp xuống hư không!
Chỉ trong nháy mắt—
Hai vị Thiên Đạo Thánh Nhân của Tây Phương…
Bị nàng dễ dàng thu lại như bắt hai con kiến nhỏ!
Toàn bộ Tây Phương Tịnh Thổ rơi vào tĩnh lặng tuyệt đối.
Tất cả Phật tử đều ngây dại, tròng mắt co rút, không thể tin vào cảnh tượng trước mắt!
Thánh Nhân… bị bắt!
Tây Phương… rốt cuộc phải làm sao?
Hắc Y Nữ Tử nhẹ nhàng vuốt ve tay áo, khẽ mỉm cười:
"Trước tiên, phải xem xét lại cái Tinh Huy Giới này một chút..."
"Nhi tử a, ngươi lúc nào cũng gây tai họa như vậy…"
"Câu dẫn thật nhiều nữ tử… Đúng là hồng mệnh đệ nhất Hồng Mông a ~"