Giữa bầu trời thành Hàm Đan, Lương Hạo Nhiên khoác trên mình trường bào trắng thêu kim tuyến, thân ảnh lơ lửng giữa không trung, khí thế tựa núi cao biển rộng.
Phân Thần Kỳ Kiếm Tu!
Cả thiên hạ đều biết, Kiếm Tu chính là con đường tu luyện hung hiểm nhất nhưng cũng mạnh mẽ nhất!
Một vị Kiếm Tu có thể dễ dàng lấy một chọi ba, vượt cấp chém giết như thái rau chặt dưa, kiếm đạo một khi xuất thủ, tuyệt không có đường lui! Nhưng cũng chính vì vậy, muốn bước trên con đường này cần thiên phú mạnh hơn người, ý chí sắc bén như gươm, nếu không chỉ có thể chết giữa bầu trời đầy máu.
Hôm nay, Lương Hạo Nhiên thần sắc sáng loáng mà uy nghiêm, vì hắn biết, hôn lễ này không chỉ là chuyện của hai người, mà là sự liên kết giữa ba đại gia tộc!
Sau này, ba nhà cùng vinh cùng nhục, cùng chung khí vận, có khổ cùng chịu, có vinh hoa cùng hưởng!
Hắn chậm rãi hạ xuống, đối diện với hai nhân vật trung tâm của ngày hôm nay—Dương Phàm và Lâm Uyển Tuyết.
Không cần nói nhiều, tu sĩ cầu trường sinh, chuyện bái Thiên Địa ai cũng hiểu rõ!
Không bái phụ mẫu, không phu thê giao bái!
Phàm nhân chỉ sống trăm năm, nhưng tu sĩ bọn họ có thể thọ mệnh kéo dài hàng vạn năm!
Trúc Cơ đã hơn ba trăm năm, Kim Đan kéo dài hơn một ngàn năm, Nguyên Anh có thể sống hai ngàn năm, còn Phân Thần trở lên, thọ nguyên càng khủng bố hơn!
Trong mắt họ, hồng trần chẳng qua là cát bụi, chỉ có Thiên Địa là trường tồn, chúng sinh cuối cùng cũng luân hồi!
“Thiên Địa chứng giám, từ nay các ngươi đã trở thành đạo lữ, đồng khí chi liên, thiên mệnh kết nối!”
“Thiên Đạo ở trên, tam bái!”
ẦM!
Lời vừa dứt, Dương Phàm cùng Lâm Uyển Tuyết đồng thời quỳ xuống, bái Thiên Địa ba lần!
Ngay khoảnh khắc bái lễ hoàn thành, cả thiên không chợt rung động!
Một luồng khí tức khủng bố từ trên trời giáng xuống, như có một thế lực nào đó đang chứng giám đại lễ này.
Trên bầu trời, từng đợt khí lưu cuồn cuộn xoay tròn, hội tụ thành một hư ảnh mơ hồ—
Thiên Đạo chi nhãn!!
Cả toàn thành Hàm Đan chấn động, vô số ánh mắt kinh ngạc tột độ, nhất là các trưởng lão đến từ các tông môn, đại gia tộc!
“Không thể nào!!”
“Không phải ai cũng có thể khiến Thiên Đạo chứng giám, bái thiên địa mà nhận được phản hồi đâu! Đây là chuyện gì?”
Có người há hốc miệng, có kẻ run rẩy, bởi vì ai cũng hiểu rõ Thiên Đạo không bao giờ phản ứng với một cuộc hôn nhân bình thường!
Một trận gió mạnh quét qua, những đại năng có tu vi cao thâm đều cảm nhận được có gì đó rất kỳ lạ!
Thế gian ai cũng chấn động, nhưng có một kẻ còn kinh hãi hơn tất cả…
Dương Phàm!!
Hắn cả người cứng đờ, mồ hôi chảy dọc sống lưng.
“Mọa nó, đây là cái quỷ gì?!”
“Thiên Đạo chi nhãn?? What the hell?”
Tính ra, ta cũng chỉ là một cái gần đến cấp độ Kim Tiên, không đến mức Thiên Đạo ra mặt chứ?
Hắn còn chưa kịp phản ứng, thì hư ảnh kia khẽ rung động, một luồng khí tức không thể diễn tả bằng lời bao phủ cả hắn và Lâm Uyển Tuyết, như thể khắc ghi dấu ấn gì đó lên vận mệnh của cả hai.
Dương Phàm không tài nào hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra, nhưng có một kẻ ở xa đã sớm chấn kinh đến mức toàn thân cứng đờ.
Tại một góc tối, Dương Khánh nấp sau màn, ánh mắt chấn động đến mức tưởng như không tin nổi vào thực tế trước mắt.
“Vậy mà thật sự kết thành đạo lữ, cái này tương lai liền loạn!”
Thiên Đạo chi nhãn không bao giờ tùy tiện xuất hiện, chỉ có khi một nhân vật liên quan đến đại thế thiên địa, ảnh hưởng đến trật tự vũ trụ, thì mới có khả năng khiến nó giáng lâm!
Dương Phàm? Không thể nào là hắn!
Người khiến Thiên Đạo chú ý… chỉ có thể là Lâm Uyển Tuyết!
Dương Khánh sắc mặt đại biến, trong lòng như có sóng lớn cuồn cuộn.
Kiếp trước…
Hắn đã từng nghe qua tên của Lâm Uyển Tuyết, nhưng lúc đó chỉ biết nàng như một nữ nhân bị hủy hoại tương lai!
Tất nhiên kiếp trước Dương Khánh chỉ là một đệ tử quèn không có tư cách đứng cùng Lâm Uyển Tuyết, kiếp này được một phen giao chiến lúc Dương gia đại hội cũng là ngẫu nhiên
Nói lại…
Tên Dương Phàm ngu xuẩn kiếp trước, không biết bằng cách nào, dám hạ Đoạn Tán Hương lên Lâm Uyển Tuyết, làm ô uế nàng!
Sau đó, nàng giết chết Dương Phàm, thậm chí còn trả thù toàn bộ Dương gia, khiến gia tộc này diệt vong!
Nhưng… đó không phải là tất cả!
Lâm Uyển Tuyết sau khi bị làm nhục, tính cách thay đổi triệt để, trở thành một nữ tu băng lãnh tuyệt tình, thề không bao giờ đặt tình cảm vào bất kỳ ai!
Sau đó…
Nàng bước lên Tiên Giới, thiên phú bộc lộ, Băng Kiếm Tiên Thể hiện ra…
Trăm vạn năm sau, nàng chính là Dạ Tuyết Đại Đế, cao cao tại thượng, thống lĩnh vạn vực, chỉ cần một cái phất tay liền có thể làm rung chuyển cả một giới vực!
Nhưng…
Lịch sử đã thay đổi!!!
Hôm nay, Lâm Uyển Tuyết không bị làm nhục, không trở thành kẻ lạnh lùng tàn khốc trong tương lai, mà ngược lại, còn tự nguyện gả cho Dương Phàm?!
Đây là cái quỷ gì?!
Không chỉ như vậy, Thiên Đạo chi nhãn còn đích thân chứng giám hôn lễ của nàng!
Dương Khánh sắc mặt trắng bệch, hô hấp dồn dập, nội tâm dậy sóng không ngừng!
"Không ổn rồi! Lịch sử… đã triệt để thay đổi!"
"Vậy tương lai của ta phải làm sao???”
…
Ngay trong khoảnh khắc thiên địa cộng minh, khi nàng và Dương Phàm cùng hoàn thành tam bái, Thiên Đạo chi nhãn xoay tròn trên bầu trời, một luồng khí tức không thể diễn tả bằng lời trực tiếp xuyên thấu vào thức hải của nàng!
ẦM!!!
Thế giới trước mắt nàng vỡ vụn, tất cả hình ảnh mơ hồ bắt đầu trùng điệp, liên tục biến ảo, như có như không, mơ hồ mà sắc nét.
Không phải nàng đang ở trong trận chiến Hồng Mông Lượng Kiếp sao?!
Nàng nhớ rõ ràng…
Lúc đó, Hồng Mông đại địa cao hơn Hồng Hoang, vượt xa Tiên Giới, chính là thế giới ở cấp độ cao hơn. Nhưng thiên đạo tàn khốc, hai đại Hồng Hoang thế giới va chạm lẫn nhau, từng bước hủy diệt, thôn phệ lẫn nhau!
Và nàng chính là một trong những cường giả mạnh nhất Tinh Huy Giới, kẻ đứng ra gánh vác vận mệnh, cùng những Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên khác chống lại thế giới đối địch.
Trận chiến đó…
Máu chảy thành sông, cường giả vô thượng tử vong, cả Thiên Đạo Tinh Huy Giới cũng vì vậy mà sụp đổ!
Không cam lòng!
Không thể chấp nhận kết quả này!
Khi đó, nàng đã là Dạ Tuyết Đại Đế, một trong cường giả chí tôn, đứng trên đỉnh cao Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, nắm trong tay đạo kiếm tuyệt thế.
Lần cuối cùng, nàng đã vận dụng toàn bộ tinh huyết, xuất ra chiêu kiếm mạnh nhất đời mình!
– Bất Hủ Kiếm Thức!
– Vạn Cổ Trầm Luân!
– Hoàng Hà Nghịch Lưu Kiếm!
ẦM!!!
Một kiếm hạ xuống, chém xuyên thời không, chém ra một vòng song song thế giới để xoay chuyển đại thế!
Tất cả…
Tất cả…
Đều vì một cơ hội để nghịch chuyển số phận!
Nhưng… tại sao lúc này nàng mới tỉnh lại?
Tại sao… nàng lại thấy mình đang bái đường cùng một nam nhân?
Một đống ký ức bỗng nhiên ập vào thức hải của nàng!
Mới sinh ra…
5 tuổi…
Dương Phàm ca ca…
Tên bại hoại!
Ngươi phải cưới ta!
Thành hôn…
Thiên Đạo chi nhãn!!!
Thì ra là như vậy!!!
ẦM!!!
Cả cơ thể Lâm Uyển Tuyết khẽ run lên, hư ảnh Thiên Đạo chi nhãn trên bầu trời lập tức rung động, tựa hồ cảm ứng được điều gì đó!
Lúc này, nàng đã hoàn toàn tỉnh ngộ!
Hóa ra, nhát kiếm cuối cùng trước khi vạn cổ trầm luân, chính là chém ra một thế giới song song, đem nàng đưa về quá khứ, tái sinh trong kiếp này!
Nhưng…
Tại sao ký ức lại phong ấn đến tận khi bái đường với Dương Phàm mới thức tỉnh? Với lại Dương Phàm một kiếp này hoàn toàn không giống nguyên bản!
Rốt cuộc, mấu chốt của vận mệnh là nàng hay là hắn?
Là ta… hay là Dương Phàm?!
Làm một vị Đại Đế, Lâm Uyển Tuyết tự nhiên hiểu được, dù cho mình có chém ra một đường sinh cơ, nhưng ở Tinh Huy Giới song song này, Thiên Đạo luôn là bình đẳng
Nàng dù có cho nó một lần sống lại nhưng nó vẫn không hề nể tình hay thiên vị, Thiên Đạo nói trắng ra là một cỗ máy làm việc không cảm xúc!
Bên cạnh, Dương Phàm vẫn đang trong trạng thái hoang mang tột độ, hắn không biết tại sao một lễ cưới bình thường lại biến thành sự kiện chấn động cả Đông Huyền Đại Lục!
Hắn ngẩng đầu, vừa vặn chạm phải ánh mắt của Lâm Uyển Tuyết.
Chỉ trong khoảnh khắc đó, hắn có cảm giác cả vũ trụ đều ngừng lại!
Ánh mắt nàng…
Vẫn là đôi mắt trong veo như nước thu, nhưng trong đó dường như ẩn chứa một vùng tinh không vô tận, sâu thẳm không đáy!
Dương Phàm cảm giác có một loại áp lực vô hình, như thể trước mặt hắn không còn là một thiên kim tiểu thư đơn thuần, mà là một tồn tại đủ sức nghiền nát cả Đông Huyền Đại Lục!
Nhưng ngay lập tức, ánh mắt ấy khẽ thu lại, lại trở về với vẻ dịu dàng vốn có.
Lúc này, tất cả những người chứng kiến hôn lễ đều mang theo một loại cảm xúc kỳ quái.
Bọn họ không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng tất cả đều có chung một suy nghĩ:
"Hôn lễ này… không đơn giản!"
"Dương Phàm và Lâm Uyển Tuyết, sau ngày hôm nay, nhất định sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ Đông Huyền Đại Lục!"
Và đúng lúc này…
Thiên Đạo chi nhãn khẽ rung động, rồi chậm rãi tan biến vào hư không!
Tựa như nó chỉ xuất hiện để chứng giám một sự kiện trọng đại, nhưng không ai hiểu được ẩn ý phía sau!