Dưới bầu trời xanh thẳm, gió nhẹ lướt qua, mang theo hơi thở của một kỷ nguyên mới.
Thành Hàm Đan – nơi duy nhất trên Đông Huyền đại lục sở hữu Cây Thế Giới, nơi duy nhất mà linh khí đang ngày càng tinh thuần, nồng đậm đến mức tu sĩ chỉ cần hít thở cũng có thể tu luyện.
Thế nhưng…
Dương gia – một trong những gia tộc có liên hệ mật thiết nhất với hắn, lại cách Hàm Đan thành quá xa!
Khoảng cách giữa hai thành lên đến hai ngày đường nếu bay bằng Linh Thuyền, mà Linh Thuyền ở thế giới này không giống những con tàu chậm rãi trong các bộ tiểu thuyết mà hắn từng đọc.
Tốc độ của nó còn nhanh hơn máy bay hàng không ở kiếp trước!
Nếu lấy Trái Đất làm ví dụ, thì khoảng cách này tương đương với hai vòng Trái Đất!
Mà nói đến đây, một câu hỏi lại lóe lên trong đầu Dương Phàm—
Rốt cuộc hành tinh này lớn đến mức nào?!
Lẽ ra, với kích thước khổng lồ như thế, trọng lực phải kinh khủng gấp hàng chục lần, nhưng tại sao không ai cảm thấy có gì bất thường?
Hắn cười khẽ, lắc đầu tự giễu.
Tất nhiên là do Thiên Địa Linh Khí!
Chẳng phải trong những bộ tiểu thuyết kiếp trước hắn từng đọc, cũng có những tình tiết tương tự sao?
Ví dụ như một thế giới phàm giới đột nhiên linh khí phục hồi, toàn bộ thiên địa biến đổi, mở rộng ra vô hạn, trở thành Tu Chân Giới.
Và hiện tại, hắn đã bắt đầu tái lập quy luật thế giới này theo đúng một kịch bản như vậy.
Linh khí phục hồi – Trật tự cũ bị phá vỡ – Các thế lực tranh đoạt – Một nền văn minh tu chân mới hình thành!
…
Khi Dương Phàm vừa đặt chân về đến Lương gia, hắn lập tức nhận được lệnh triệu tập khẩn cấp!
Hắn vừa mới bước vào phòng họp, còn chưa kịp mở miệng, thì đã thấy sắc mặt của tất cả mọi người đều vô cùng nghiêm túc.
“Dương Phàm, lần này ngươi gây chuyện quá lớn rồi.”
Dương Phàm khẽ nhướng mày:
“Cũng không đến mức như vậy chứ? Ta chỉ lấy ra một cái Máy Luyện Đan, cho bọn họ một chút đan dược mà thôi.”
Dương Bạch Miễn trừng mắt:
“Chỉ? Ngươi còn dám nói là chỉ?”
Lương Thanh Hà che miệng cười khẽ, rồi nhẹ nhàng nói:
“Tiểu Phàm, ý của mọi người là… bây giờ tất cả các thế lực đều đã nhận ra Hàm Đan thành mới là trung tâm đan đạo!”
Dương Phàm gật gù, hắn cũng hiểu được chuyện này.
Hiện tại, chưa có thế lực nào dám lên tiếng cầu xin nương tựa vào Hàm Đan thành, nhưng chắc chắn trong tương lai không xa, số lượng thế lực muốn nhập cư vào đây sẽ ngày càng nhiều.
Lương Hạo Nhiên nghiêm mặt nói:
“Việc bây giờ là quy hoạch lại Dương gia!”
Dương Phàm cười nhẹ:
“Nói trắng ra là muốn Dương gia di cư về đây?”
Dương Bạch Miễn hừ lạnh:
“Không phải muốn, mà là bắt buộc phải làm!”
Lương Hạo Nhiên gật đầu:
“Nếu Dương gia không di chuyển về Hàm Đan, chỉ cần mười năm nữa, Dương gia sẽ bị các thế lực khác bỏ lại phía sau!”
Lương Thanh Hà mỉm cười, nói thêm:
“Không phải chỉ là vấn đề lợi ích. Hiện tại, do khoảng cách quá xa, Dương gia không thể hưởng lợi từ Cây Thế Giới. Đây là chuyện vô cùng bất lợi.”
Dương Phàm suy nghĩ một lát, rồi gật đầu:
“Nói đúng, vậy thì… bắt đầu di chuyển thôi.”
Lương Hạo Nhiên cười khẽ:
“Di chuyển cả một đại thành, không phải chuyện nhỏ.”
Dương Phàm nhếch môi, ánh mắt lóe lên một tia giảo hoạt:
“Nếu chỉ di chuyển bằng Linh Thuyền thì đúng là mất thời gian… nhưng nếu ta có cách khác thì sao?”
Tất cả mọi người đều nhìn hắn.
Dương Phàm hít sâu một hơi, nhếch mép cười:
“… nếu ta có thể tạo ra một thứ có thể dịch chuyển một thành trì trong nháy mắt thì sao?”
ẦM!!!
Toàn bộ hội trường rung động!
Tất cả mọi người đều ngây người!
Dịch chuyển thành trì?!
Cái ý tưởng quỷ quái gì vậy?!
Lâm Uyển Tuyết nhíu mày, nhưng cũng không quá ngạc nhiên, bởi nàng đã quen với cái đầu óc không theo lẽ thường của Dương Phàm.
Lương Hạo Nhiên trầm giọng hỏi:
“Ngươi… ngươi có thể làm được sao?”
Dương Phàm bật cười đầy tự tin:
“Đừng quên, ta không chỉ có Máy Luyện Đan.”
Trận pháp.
Công nghệ.
Luyện Đan
Linh Văn
Thuật pháp
Tất cả những thứ này đều có thể kết hợp lại, tạo ra một phương pháp di chuyển quy mô lớn!
Nói thì dễ làm thì khó, tất nhiên hắn phải dùng đều tri thức, không phải sức mạnh!
Dương Phàm ngồi trên ban công của Lương phủ, gió đêm thổi nhè nhẹ, ánh trăng chiếu sáng một vùng trời, nhưng trong đầu hắn lúc này lại tràn ngập những tính toán phức tạp.
Di dời cả một thành trì không phải là chuyện dễ dàng. Nếu chỉ di chuyển từng người, từng kiến trúc một cách thủ công bằng Linh Thuyền, thì thời gian mất ít nhất vài năm, chưa kể đến việc xây dựng lại từ đầu.
Hắn cần một phương pháp nhanh chóng, hiệu quả, và ít tổn thất nhất!
Câu trả lời hiển nhiên: Trận pháp dịch chuyển!
Dương Phàm nhớ lại những gì hắn từng đọc về dịch chuyển trong các Tàng Kinh Các. Hầu hết đều có các loại Truyền Tống Trận, nhưng đa số chỉ dùng để di chuyển cá nhân hoặc số lượng nhỏ người.
Vậy nếu mở rộng phạm vi…
Dịch chuyển cả một thành phố thì sao?!
Hắn cần một trận pháp có thể bao phủ toàn bộ Dương gia, sau đó mang toàn bộ không gian bên trong trận, dịch chuyển đến gần Hàm Đan!
Điều này không khác gì dịch chuyển cả một vùng không gian!
Muốn dịch chuyển cả một thành phố, cần một lượng linh lực cực kỳ khổng lồ.
Bình thường, để di chuyển một người từ thành này sang thành khác bằng Truyền Tống Trận, đã tiêu hao vài ngàn viên linh tệ
Vậy nếu dịch chuyển cả một thành phố, số linh tệ tiêu hao sẽ lớn đến mức nào?
Dương Phàm không thể nào gom đủ số lượng khổng lồ như vậy được!
Nhưng hắn có một thứ còn mạnh hơn linh tệ—Cây Thế Giới!
Cây Thế Giới không chỉ cung cấp linh khí, mà còn có khả năng điều phối và hấp thụ linh khí từ thiên địa, tạo ra một mạch tuần hoàn linh lực vĩnh viễn.
Nếu có thể kết nối Cây Thế Giới với trận pháp, hắn có thể dùng nó làm nguồn năng lượng chính, thay thế hoàn toàn linh tệ!
Nói cách khác, hắn không cần tiêu hao tài nguyên—chỉ cần mượn sức mạnh của thiên địa!
Dương Phàm hiểu rất rõ—hắn có thể dùng năng lực của The Gardener để dễ dàng điều khiển Cây Thế Giới, nhưng như vậy thì có ích gì?
Cả thế giới này không ai có được năng lực của The Gardener!
Nếu hắn làm vậy, thì mọi thứ chỉ có hắn làm được, không ai có thể học theo.
Hắn muốn xây dựng một nền văn minh tu chân phát triển theo hướng hệ thống hóa kiến thức, chứ không phải để thế giới này mãi mãi dựa dẫm vào một mình hắn.
Cách làm này phải dựa trên hệ thống tu luyện!
Nó phải là thứ mà bất cứ ai có thiên phú cũng có thể học, thực hành và truyền thừa lại đời sau!
Vì vậy, Dương Phàm quyết định không dùng năng lực của The Gardener, mà tự mình tìm ra phương pháp từ góc nhìn của một tu sĩ!
Trước khi kết nối, Dương Phàm phải hiểu rõ Cây Thế Giới rốt cuộc là gì? Cấu tạo của nó?
The Gardener chính là có sức mạnh gieo hạt giống sinh trưởng của loài cây này xuống hành tinh nhưng cũng không hề hiểu cốt lõi! Nên hắn phải ngồi mở xẻ mấy mảnh cây mang về nghiên cứu
•Cây Thế Giới không đơn thuần là một thực thể sống bình thường, mà là một dạng hấp thụ, chuyển hóa và khuếch tán linh khí.
•Nó có thể liên kết với Thiên Địa Linh Mạch, giống như một hệ thống rễ trải dài khắp hành tinh.
•Nó không chỉ hấp thụ linh khí, mà còn điều tiết linh khí, phân bổ linh mạch, ổn định trật tự thiên địa.
•Nếu muốn kết nối với nó, cần phải hiểu cách nó trao đổi linh khí với môi trường xung quanh.
Dưới ánh đèn yếu ớt trong căn phòng tĩnh lặng, Dương Phàm ngồi bất động, ánh mắt lấp lánh như phản chiếu cả dải ngân hà. Ý tưởng vừa lóe lên trong đầu hắn tựa như cơn lũ tràn bờ, cuốn theo từng dòng suy nghĩ chảy xiết, khiến tâm trí hắn không thể yên ổn.
Cây Thế Giới... không phải là một thực vật đơn thuần.
Hắn chợt nhận ra, từ những bộ rễ khổng lồ bám sâu vào lòng đất, cho đến những nhánh cây vươn cao như muốn chạm tới tinh không, tất cả đều không chỉ đơn thuần là một cấu trúc sinh học.
Nó giống như một thực thể sống, có thần kinh, có dòng chảy linh khí luân chuyển như huyết mạch. Nếu so với con người, thì đây chính là một đại não khổng lồ, trải rộng khắp đại lục, điều phối mọi nguồn năng lượng, duy trì sự cân bằng giữa trời và đất.
Trong khoảnh khắc ấy, một hình ảnh chợt hiện lên trong tâm trí hắn—một cảnh tượng từ kiếp trước, từ một bộ phim đã từng khiến hắn kinh ngạc.
Avatar.!
Bộ phim của James Cameron đã khắc họa một thế giới nơi con người có thể kết nối trực tiếp với tự nhiên thông qua thần kinh, nơi mà một cái cây không chỉ là một cái cây, mà còn là ký ức, là linh hồn của cả hành tinh.
Người Pandora đã dùng chính cơ thể mình để kết nối với nó, đồng bộ hóa ý thức, giao tiếp và cảm nhận thiên nhiên một cách chân thực nhất.
Nếu thế giới ấy có thể làm được, thì tại sao hắn không thể?