Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công

Chương 156



Dù đã mang lại niềm vui và những bữa ăn ngon cho rất nhiều người, Trần Nhiễm vẫn không rõ rốt cuộc món mình nấu có vị như thế nào.

 

Dựa vào hệ thống, cô chỉ có thể đoán được món ăn này làm tốt hay chưa, có đủ tiêu chuẩn mang lên bàn không.

 

Thế nên, mấy ngày sau, cô không kìm được mà lên mạng tìm tin tức về mình.

 

Quả nhiên, không ít người nghi ngờ, cho rằng tất cả chỉ là chiêu trò quảng bá.

 

Nhưng mỗi lần có ai đó lên tiếng nghi ngờ, lập tức sẽ có những thực khách từng ăn món của cô nhảy vào bảo vệ, tranh luận tới cùng.

 

Nhóm bốn chàng trai ở ký túc xá của Thanh Tiêu gần như xuất hiện cùng nhau. Mỗi lần có người bình luận một câu mỉa mai, họ lập tức đáp trả bằng cả chục bình luận, "nhấn chìm" luôn đối phương trong biển chữ.

 

Họ còn dẫn luật, lý lẽ rõ ràng mạch lạc. Hình như một người trong số họ, Lưu Thi Hàm, quen biết với cảnh sát ở đồn Kiều Đầu Lộ. Tuy hay trao đổi về tập thể hình, nhưng đối phương chưa từng khoe khoang hay nói gì về bản thân.

 

Bình luận của Vương Chiêu Sơn thì luôn có vẻ chuyên nghiệp, trích dẫn sách vở, vừa cười vừa mắng, vừa mắng người ta đến cứng họng, lại còn khiến đám đông vỗ tay rần rần vì quá hay.

 

Đến cả ảnh đế Tiền Tuấn cũng bất ngờ lên tiếng bênh vực cô — mà còn quên chuyển về tài khoản phụ, bị dân mạng chụp màn hình ngay lập tức. Ảnh chế mặt gấu trúc của anh ta lại lần nữa hot rần rần trên mạng.

 

Từ lo lắng, Trần Nhiễm chuyển sang xúc động, rồi dần dần bình tĩnh trở lại. Thứ khiến cô cảm thấy thật sự ấm lòng, không phải là cái tên trên “Danh sách đầu bếp nổi bật”, cũng không phải là mấy video tâng bốc hay lượt xem tăng vọt. Mà là sự chân thành của những thực khách của cô.

 

Chỉ có chân thành, mới có thể đổi lấy chân thành.

 

Chắc chắn là đã có người nhận ra cô thật sự nghiêm túc và tận tâm với từng món ăn mình làm. Và họ cũng dùng sự chân thành đó, để đáp lại cô bằng những hành động thiết thực nhất.

Trần Nhiễm cúi đầu nhìn đôi bàn tay mình, vết chai dày, vài vết sẹo nhỏ.

 

Đây chính là đôi tay của một người đầu bếp.

 

Cô đã mất vị giác — nhưng điều đó không sao cả. Vì cô vẫn còn đôi bàn tay này, và một thân kỹ nghệ nấu ăn.

 

Dù không thể nếm được, chỉ cần làm đúng từng bước, cô vẫn có thể tạo ra hương vị chính xác.

 

"Nhiễm Nhiễm ơi, đi thôi! Chiều nay ba giờ còn có cỗ đấy!"

 

"Vâng, tôi biết rồi."

 

Trần Nhiễm bám vào tay vịn, nhẹ nhàng nhảy lên xe: "Ba giờ chiều ạ, nhà này vì chuyện gì mà làm cỗ vậy?"

 

Cỗ vào giờ này đúng là hiếm thật.

 

Tuy nhiên, mấy ngày nay, Trần Nhiễm đã thấy qua đủ các loại lý do làm cỗ.

 

Quan hệ qua lại của người dân nông thôn là một nguyên nhân, một nguyên nhân khác là, rất nhiều người đặt cỗ của cô, đều là nghĩ ra lý do tạm thời.

 

Tuy nhiên, lý do của nhà hôm nay, ngay cả Thư Kiến Dân đã trải qua nhiều chuyện trong mấy ngày nay cũng có chút kinh ngạc.

 

"Nhà này... mới xây một cái nhà kính trồng rau."

 

Trần Nhiễm vẻ mặt có chút kỳ lạ, cô đúng là lần đầu tiên nghe nói xây một cái nhà kính trồng rau còn phải mời khách ăn cỗ.

 

Tuy nhiên, chuyện này dù sao cũng đáng tin hơn tiệc mừng lên lớp của Chúc Thần Thần.

 

Xây mới một cái nhà kính trồng rau… miễn cưỡng cũng tính là khởi nghiệp nhỉ?

 

“Cũng đúng thôi, xây nhà kính trồng rau tốn bộn tiền chứ có ít đâu. Coi như khởi nghiệp, làm bữa cỗ mời mọi người cũng hợp lý.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Trần Nhiễm không nhịn được nhớ tới những thành viên trong nhóm người hâm mộ đuổi theo đến tận đám cưới trước kia, khi cô đang nấu ăn trong bếp, bất thình lình nghe thấy giọng của ông Vương xuất hiện, suýt nữa thì làm cháy cả viên thịt!

 

"Nghe nói là nhận được trợ cấp gì đó..." Thư Kiến Dân nhớ lại giọng điệu vui mừng khôn xiết của đối phương khi gọi điện thoại ngày hôm qua: "Chỉ cần trồng rau cho tốt là được, không những có hướng dẫn kỹ thuật, mà rau hữu cơ sản xuất ra sau này còn được bao tiêu."

 

"Nghe nói là hoạt động hỗ trợ nông dân gì đó?"

 

Nghe đến đây, Trần Nhiễm không hỏi thêm nữa. Cô tiện tay cầm một quả táo lên, tiếp tục luyện tay dao.

 

Lưỡi d.a.o Huyền Thiết lướt qua vỏ quả táo mượt mà như nước chảy mây trôi. Lớp vỏ mỏng tang được gọt xuống liền mạch, đỏ tươi mà không dính chút thịt nào. Gọt xong, cô nhanh tay cắt táo thành mấy miếng chia cho mọi người, rồi cẩn thận lau sạch dao.

 

Cuối cùng cũng đến nơi, lần này, đối phương lại phá lệ liệt kê cho Trần Nhiễm một bản thực đơn.

 

Đối với Trần Nhiễm mà nói, món ăn trên thực đơn không có vấn đề gì, gần như đều là món sở trường của Trần Nhiễm. Chỉ có điều, đối với người tổ chức tiệc rượu mà nói, thực đơn này... thực sự ổn không?

 

Cô có chút nghi ngờ hỏi Thư Kiến Dân: "Sao trên thực đơn này lại có cả bánh bột và bánh kếp trứng rán vậy ạ? Còn nữa, gà nướng song tuyệt này làm nhiều như vậy? Một bàn ăn mấy con ạ?"

 

“Chịu khó tí nhé! Tôi nghe nói lần này họ mời cả lãnh đạo thôn, với mấy người bên phía chương trình hỗ trợ nông dân đến. Chắc là mấy món này do bên đó gợi ý…”

 

“Vậy thì được. Làm được việc gì có ích cho nông thôn thì tốt quá rồi. Mấy con gà nướng, làm thêm cũng không thành vấn đề.”

 

Đúng vậy, người có ý tưởng kỳ quái đưa bánh kếp trứng rán và bánh bột vào thực đơn cỗ chính là… nhóm người sành ăn!

 

Sau khi thảo luận kỹ lưỡng trong nhóm, cuối cùng, mọi người có người góp sức, có người góp tiền, tổ chức một hoạt động hỗ trợ nông dân quy mô không lớn ở thôn Hậu Đường.

 

Hạ Hân, người phụ trách kết nối lần này, đã tính toán rất kỹ: Một là giúp bà con nông dân, hai là cũng xem như tự xây cho mình một nguồn rau sạch, đảm bảo an toàn.

 

Nhà kính là do cô tự bỏ vốn đầu tư, tự mình nắm kỹ thuật, ít nhất sẽ không có chuyện thuốc trừ sâu vượt ngưỡng như trên báo từng đăng.

 

Lại còn có thể ăn một bữa tiệc do chính tay Trần Nhiễm nấu, quá hoàn hảo!

 

Chỉ có điều… nhóm người sành ăn tham gia hoạt động này, thật ra không hẳn ai cũng tràn đầy kỳ vọng.

 

Lăn lộn khắp nơi săn đồ ngon, ai mà không từng bị "sập bẫy"? Người ta nói “thợ săn săn chim nhạn cả ngày, cũng có lúc bị chim nhạn mổ mắt” là vậy. Những người sành ăn bôn ba khắp nơi tìm kiếm mỹ vị như họ, cũng không phải chưa từng bị các tài khoản marketing lừa.

 

Chưa đến giờ khai tiệc, cả nhóm đã rôm rả bàn tán về mấy “ký ức đắng lòng”.

 

“Mọi người còn nhớ cái vụ ở Kinh Thị không? Món sườn bò gì đấy của anh Điêu, quảng cáo rầm rộ là công thức chục triệu, cuối cùng thì sao? Khai trương xong là cắt xén đủ thứ…”

 

“Thôi thôi đừng nhắc nữa. Tôi còn nhớ hôm đó chen cả tối mới được ngồi, giá thì đắt cắt cổ, ăn vào mặn chát…”

 

“Mặn còn đỡ! Ông chủ bỏ học cấp hai kia còn đứng giữa quán chửi thực khách là khẩu vị kém, chưa đủ trình để nếm công thức mười triệu của ảnh!”

 

“Khi đó ai biết ổng là dân đa cấp đâu.” Trần Tùng Đào, một nạn nhân từng trải, lắc đầu ngán ngẩm. “Không sao, lần này nếu ăn thấy ngon thì sau này ủng hộ. Còn không thì… cũng xem như đi làm từ thiện một chuyến.”

 

Lý do họ chọn gia đình này để hỗ trợ cũng không chỉ vì món ăn — mà còn vì cả nhà đều chịu khó, ba đứa con đứa nào cũng chăm học, không đứa nào bỏ học giữa chừng.

 

"Đến rồi đến rồi! Ối chao, món đầu tiên chính là món cá chiên nhỏ mà ông Hoàng giới thiệu cho tôi!"

 

Thực đơn lần này là do Hạ Hân tổng hợp từ các video nổi tiếng về Trần Nhiễm. Mỗi món gần như đều từng là “ngôi sao” trong clip ngắn được chia sẻ rần rần khắp mạng.

 

Cá diếc chiên giòn, đúng như lời đồn, vỏ ngoài giòn tan, bên trong vẫn giữ được độ mềm ngọt của thịt cá. 

 

Không ai hiểu nổi làm thế nào Trần Nhiễm có thể khống chế lửa điêu luyện đến mức đó — xương cá thì giòn rụm, thịt cá vẫn mềm và tươi như vừa nấu.

 

Kẹo hồ lô khoai lang, sợi đường kéo dài mảnh như tơ. Vỏ đường bên ngoài và khoai lang thơm ngọt bên trong kết hợp vô cùng khéo léo, ngọt mà không ngán, mềm mà không khô.