Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công

Chương 170



Nhưng Hứa Như Ý đã xem toàn bộ quá trình qua camera, và hiểu rõ đám người này chẳng hề hứng thú với cốt truyện của cô ấy.

 

Cô ấy lập nhà ma này là để quảng bá trò chơi của mình. Ai ngờ lại nổi lên nhờ… món Đầu Sư Tử hầm!

 

Cố gắng nở nụ cười, Hứa Như Ý đưa họ tờ rơi: “Nếu ai quan tâm cốt truyện, có thể đợi game cùng tên ra mắt, nhớ ủng hộ trên Steam nhé.”

 

"OK, được thôi."

 

An Cát San nhận lấy tờ rơi, hơi thất vọng. Nhưng vì rất thích nhà ma này và đây lại là game của một nữ lập trình viên, cô ấy vẫn quyết tâm ủng hộ.

 

Trịnh Đào ở cạnh không cam tâm: “Thực sự không đặt trước được à? Tớ muốn trải nghiệm lại một lần nữa quá!”

 

Muốn trải nghiệm lại… hay muốn ăn thêm lần nữa?

 

Hứa Như Ý cạn lời.

 

“Mấy ngày nữa hãy quay lại. Ngày mai nhà ma nghỉ, tôi sẽ chỉnh sửa lại phần cốt truyện.”

 

Tình huống này không thể tái diễn nữa!

 

Cô ấy đã nghĩ ra phương hướng điều chỉnh tiếp theo rồi.

 

Thứ nhất, bàn tiệc nên là phần thưởng cuối cùng sau khi giải xong câu đố, không nên xuất hiện ngay từ đầu.

 

Thứ hai, đĩa thức ăn phải cố định trên bàn! Cảnh du khách bưng đĩa chạy loạn, cô không bao giờ muốn thấy lại nữa.

 

Nghĩ vậy, cô ấy cũng mềm lòng: “Không đặt trước được, nhưng mấy bạn quay lại cũng không sao.”

 

Cô ấy sẽ nâng độ đáng sợ của nhà ma lên, coi như “trả thù” cho Tống Vũ Hàm bị dọa ngất hôm nay!

Thậm chí, nếu các món ăn được yêu thích đến vậy, thì đặt một con ma canh ngay cạnh viên Đầu Sư Tử xem còn ai dám lại gần không!

 

“À đúng rồi." An Cát San hỏi: “Đầu bếp này tên gì thế ạ? Em thích món ăn của chị ấy lắm. Sau này có thể ăn được ở ngoài không?”

 

Về việc này, Hứa Như Ý đã bàn trước với Trần Nhiễm.

 

Cô ấy từng xem nhiều video về Trần Nhiễm, biết cô từng khiến người ta xếp hàng dài chỉ để được ăn.

Trần Nhiễm không muốn bị theo đuổi mãi như thế. 

 

Cô tham gia nhà ma này vì nhiệm vụ và vì muốn phục vụ nhiều người hơn, không phải để bị săn đón như minh tinh.

 

Sau khi được sự đồng ý của Trần Nhiễm, Hứa Như Ý đã đặt cho cô một tên giả.

 

“À, đầu bếp của tụi tôi tên là Lâm Vi. Cô ấy chỉ làm tạm thời thôi. Cảm ơn bạn đã thích món ăn, tôi nhất định sẽ nói lại với cô ấy!”

 

An Cát San gật đầu. Cô ấy sẽ quay lại để ăn món của đầu bếp Lâm!

 

Trên đường về, cô cùng Lý Dao mở nhóm fan của Trần Nhiễm lên xem.

 

Nhóm này hoạt động rất nghiêm túc, mọi người thân thiện và trật tự, không nói năng linh tinh.

Cô ấy gần như ngày nào cũng ghé vào xem một chút.

 

Dù không dễ gì ăn được món Trần Nhiễm nấu, trong nhóm vẫn thường chia sẻ các quán ăn ngon khác.

 

“Hôm nay tớ ăn món Đầu Sư Tử hầm ngon cực kỳ! Không thua gì Đầu Sư Tử kho của Trần Nhiễm đâu!”

 

Lý Dao cũng nhanh chóng bình luận: “Đúng đấy, dù tớ chỉ ăn được mấy vụn thịt, nhưng thật sự rất ngon! Đầu bếp lại là con gái!”

 

Bình luận lập tức gây chú ý trong nhóm.

 

Nhiều fan trung thành của Trần Nhiễm không tin, nhưng cũng có người tò mò muốn thử.

 

"Ở đâu vậy?"

 

“Cho xin địa chỉ, để tớ ăn thử xem có vượt được Trần Nhiễm không!”

 

"Hai bọn tớ ăn được ở trong nhà ma..."

 

Nhà ma?

 

Vương Chiếu Sơn đang ẩn mình trong nhóm nhíu mày.

 

Đầu bếp nữ đột nhiên xuất hiện, hơn nữa cũng là nấu ăn ở nơi kỳ quái như vậy... Chẳng lẽ có ai đó định bắt chước con đường của Trần Nhiễm, lăng xê đầu bếp mới?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nói thật, ông ấy có chút không tin.

 

Một đầu bếp vừa có đam mê vừa có tài năng như Trần Nhiễm đâu phải thứ dễ tìm. 

 

Món Đầu Sư Tử hầm là một trong ba món chính của tiệc Hoài Nam – dễ làm nhưng khó xuất sắc. 

Đừng bảo dùng công nghệ rồi lại quảng cáo ầm ĩ!

 

Ông ấy phải đến xem tận mắt! Không thể để ai đó lợi dụng danh tiếng mà nhóm đã vất vả xây dựng cho Trần Nhiễm!

 

Chẳng bao lâu sau, Hứa Như Ý phát hiện vé tham quan theo nhóm của tuần này đã bị đặt kín.

 

Cô ấy nhíu mày, vào giỏ hàng tăng số lượng huyết tương nhân tạo.

 

Lại đến nữa sao? Thật sự tưởng cô không làm nổi nhà ma kinh dị à?

 

Chương 60: Du khách các cậu nhìn xem? Tôi là ma đó!

 

Sau hai ngày tạm nghỉ để chỉnh sửa, nhà ma chính thức mở cửa trở lại và lần đầu tiên đón đủ số khách tham gia.

 

Khi Hứa Như Ý ra ngoài đón khách, có chút sững sờ.

 

Thông thường, khách đến nhà ma chủ yếu là người trẻ. Nhưng lần này, trong tám người thì một nửa là người trung niên!

 

Hứa Như Ý chớp mắt mấy cái, rồi trong lúc đọc bản cam kết miễn trừ trách nhiệm và những điều cần chú ý, cô ấy không kìm được mà nhấn mạnh vài lần: "Ờm… đây là nhà ma, những ai bị bệnh tim, cao huyết áp, hay có vấn đề tâm lý..." Cô ấy liếc nhanh về phía mấy vị trung niên: "... Đều không được vào nhé."

 

Vương Chiếu Sơn có chút khó chịu.

 

Ánh mắt của cô chủ nhà ma rõ ràng đang nhắm vào ông ấy! 

 

Nhưng năm nay ông ấy mới hơn năm mươi, sức khoẻ còn tốt, chẳng phải vẫn còn trong độ tuổi tráng niên hay sao?

 

Sau khi chắc chắn không ai phản đối gì, Hứa Như Ý mới bắt đầu giới thiệu luật chơi. Rút kinh nghiệm từ lần trước, cô ấy nhấn mạnh vào phần phạt:

 

"Trong lúc tham quan, nếu bị ma bắt, các bạn sẽ bị nhốt vào phòng tối ngay lập tức. Tất cả đạo cụ đang cầm trên tay, kể cả những món quan trọng, cũng sẽ bị thu lại. Mọi người rõ chưa?"

 

Nghĩ lại cảnh du khách ôm đĩa chạy loạn như ong vỡ tổ trong camera giám sát lần trước, cô ấy vẫn còn thấy... đau lòng.

 

Trong số những người đang chờ ở cổng, không phải ai cũng là fan của đầu bếp Trần Nhiễm. Có vài người đơn thuần chỉ là fan ruột của trò nhà ma, thấy quảng cáo hay nên mới đến.

 

Ba vị khách "chơi thật" thì chẳng nói gì. Còn năm thực khách đến vì đồ ăn thì bắt đầu nhìn nhau dò xét.

 

Vương Chiêu Sơn thầm cười khẩy. Cô chủ nhà ma này đúng là biết làm chiêu trò quảng bá. Nhưng tay nghề của đầu bếp kia liệu có được một nửa Trần Nhiễm không?

 

Làm nhà ma hoành tráng thế này chỉ để quảng cáo, nếu đồ ăn không ra gì thì đúng là trò hề.

 

Ông ấy không phải kiểu dễ bị dụ dỗ! Nguyên liệu thật hay đồ công nghiệp, ông ấy nếm một cái là biết ngay!

 

Hứa Như Ý lặp đi lặp lại hai lần, nhìn du khách không có ý kiến gì, lúc này mới mở cửa.

 

Sau hai lần nhắc lại mà vẫn không ai phản đối, Hứa Như Ý mới chính thức mở cửa nhà ma.

 

Vừa bước qua cánh cửa, Vương Chiêu Sơn rùng mình một cái.

 

Ông ấy chưa bao giờ xem phim ma, cũng chưa từng bước vào nhà ma lần nào. 

 

Mà lần đầu tiên lại đụng ngay bản nâng cấp do Hứa Như Ý tự tay thiết kế!

 

Ngay từ lúc vào, không khí đã khác hẳn.

 

Âm thanh rùng rợn, gió lạnh thổi rít, lá khô và tiền âm phủ rải rác dưới chân... tất cả khiến người lần đầu trải nghiệm như Vương Chiêu Sơn cảm thấy nổi da gà.

 

Ông theo phản xạ níu lấy cánh tay Thanh Tiêu ca đang đi bên cạnh.

 

"Anh Vương! Không sao đâu!"

 

Từ ngày gia nhập hội xếp hàng, Thanh Tiêu cảm thấy mình khéo mồm hơn hẳn. Nếu là trước đây, chắc anh ta đã gọi Vương Chiêu Sơn là "chú" rồi.

 

"Toàn đồ giả thôi. Anh nghĩ xem, mấy trò này chỉ là để quảng bá cho đầu bếp mới. Mình phải bảo vệ danh tiếng của đầu bếp Trần chứ!"

 

Vương Chiêu Sơn gật đầu. Cả hai cùng nghĩ giống nhau.

 

Đầu bếp này chắc thấy Trần Nhiễm nổi tiếng quá nên bắt chước làm theo!