Nàng đi suốt nửa ngày, trở về trong bộ dạng hớt hải, lập tức đóng chặt tất cả cửa trong nội thất:
"Phu nhân! Nô tỳ vô tình nghe được tin tức về nha hoàn Như Hoa bên cạnh đại tiểu thư năm xưa!
“Người ở hiệu thuốc bên ngoài nhận nhầm nô tỳ thành Như Hoa, còn hỏi ta rằng sau này có điều dưỡng tốt không."
"Phu nhân, năm đó Như Hoa vậy mà đột nhiên mang thai!"
Ta lập tức muốn gọi người ở hiệu thuốc kia tới hỏi cho rõ ràng, vừa bước ra cửa thì bắt gặp tiểu thiếp mới mua về còn chưa kịp để Hầu gia thị tẩm, đang tựa nghiêng vào khung cửa, thẹn thùng cười đùa với Nhị gia.
Tiểu thiếp đó thấy ta đến, sợ hãi sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.
Nhị gia lại nhướng mày cười khẩy, lười biếng thi lễ với ta:
"Tiểu đệ xin vấn an đại tẩu, hôm nay đại tẩu mặc bộ xiêm y này thật hợp, mặc màu hồng phấn lại càng xinh đẹp hơn hoa."
Ánh mắt hắn không chút che giấu, từ trên xuống dưới dò xét ta, khiến trong lòng ta dâng lên từng đợt ghê tởm, vội vàng bước nhanh rời đi.
"Nhị phu nhân tuy rằng nhỏ nhen keo kiệt, nhưng lại là mỹ nhân hiếm thấy.
“Hai người lại là biểu huynh biểu muội, từ nhỏ thanh mai trúc mã, ân tình từ thuở ấu thơ, Nhị gia ngươi còn chưa thấy đủ sao?
“Ngày thường lêu lổng bên ngoài còn thôi đi, giờ lại muốn dây dưa cả với nha đầu trong đại phòng của chúng ta!"
Nha hoàn đi theo hồi môn nhà mẹ đẻ phần lớn sẽ trở thành thông phòng của nam chủ tử.
Dựa vào sự hiểu biết của ta về trưởng tỷ, nếu Như Hoa quả thực là người của Thẩm Duệ Hiên, trưởng tỷ tất nhiên sẽ nạp nàng làm thiếp, để nàng sinh đứa trẻ đó ra.
Nếu Nhị gia chỉ vì ham thích vẻ trẻ trung xinh đẹp của Như Hoa mà cưỡng ép nàng, dẫn đến việc nàng mang thai, vậy chẳng phải là một vụ bê bối tày đình hay sao?
Như Hoa là nha hoàn mà trưởng tỷ coi trọng nhất.
Lão phu nhân lại hết mực thiên vị Nhị gia, ai dám chắc sẽ không xảy ra xung đột?
"Như Nguyệt, viết thư cho đại ca, lệnh cho huynh ấy điều tra chuyện này cho ta."
14
Đại ca hành động cực nhanh, trong vòng ba ngày đã lật tẩy sạch sẽ những chuyện bẩn thỉu của Nhị gia.
Hắn dung túng thuộc hạ vơ vét của cải, lấy danh nghĩa Hầu phủ để tham ô nhận hối lộ, rồi dùng số tiền bẩn đó để cho vay nặng lãi.
Tất cả chỉ để nuôi dưỡng ả kỹ nữ mà hắn bao nuôi bên ngoài thanh lâu.
Trong thư, đại ca từng câu từng chữ khuyên ta đừng nên vướng bận chuyện cũ, nói rằng tất cả đều chỉ là suy đoán, chưa có chứng cứ xác thực.
Dù có chứng cứ, phụ mẫu vì Cẩm ca nhi và Ngọc tỷ nhi cũng sẽ không tố cáo Nhị gia của Hầu phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Đại ca có thể vạch trần tội trạng của hắn, nhưng Nhị gia vốn chỉ là một công tử ăn chơi, không có thế lực trong triều.
Ngự sử đại phu cần gì phải bám riết không buông, tự dưng lại đắc tội với Hầu phủ?
Nhưng đó là mạng của tỷ tỷ ta!
Hắn rất có thể đã hại c.h.ế.t tỷ tỷ của ta!
...
Không ngờ, ta còn chưa kịp động đến chuyện của Nhị phòng thì Nhị phu nhân đã giận dữ xông vào, tự dâng mình đến miệng ta.
"Đại tẩu đúng là giỏi quản gia! Không giúp đỡ huynh đệ thì thôi, lại còn cắt xén cả phần tiền hàng tháng vốn thuộc về chúng ta!"
Nhị phu nhân kéo theo nữ nhi Trân tỷ nhi, ngay trước mặt ta liền lật ống tay áo con gái, chỉ vào những đường chỉ viền đã sờn rách mà cười lạnh:
"Giờ sắp vào mùa hạ rồi, đừng nói là nô tỳ không có tiền thay y phục mới, đến ngay cả Trân tỷ nhi của ta cũng không có áo mới để mặc!"
Trân tỷ nhi đỏ bừng mặt, nàng cảm thấy mẫu thân mình thật mất mặt, bản thân cũng không khỏi xấu hổ, cố sức rụt người lại phía sau.
Nhị phu nhân vung tay định đánh, lời nói mỉa mai thấm thía:
"Đồ vô dụng, trốn cái gì mà trốn! Bây giờ lão Hầu gia, lão phu nhân đều còn đấy, vậy mà trong phủ này chẳng còn ai xem chúng ta là người nữa!
“Có kẻ dựa vào quyền quản gia trong tay, muốn đẩy chúng ta vào chỗ c.h.ế.t đây mà!"
"Được rồi, người đâu, trước tiên đưa đứa trẻ xuống, bảo nó đi chơi với Ngọc tỷ nhi."
Bọn nha hoàn nghe lệnh liền đưa Trân tỷ nhi rời đi, khép cửa phòng lại, tất thảy đều lui ra ngoài.
Ta đứng dậy rót cho Nhị phu nhân một chén trà thanh:
"Nếu đã cảm thấy bất công, đáng lý muội nên đến chỗ lão phu nhân để cáo trạng mới phải."
"Tẩu tử thật khó đối phó, mẹ chồng cũng không dám chọc giận tẩu, chỉ biết rơi lệ mà móc đồ từ tư khố ra ngoài. Ta đâu như tẩu tử, lòng dạ cứng rắn, nhìn không nổi mẹ chồng bị khó xử nên mới tới đây tranh luận với tẩu."
"Xem ra lão phu nhân cũng chưa đến mức hồ đồ."
Ta thản nhiên đem sổ sách ném lên bàn trước mặt Nhị phu nhân:
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
"Trước khi phát tiền hàng tháng, tất cả sổ sách đều sẽ giao cho lão phu nhân xem xét.
“Lão phu nhân tự biết rằng, khoản tiền cấp cho Nhị phòng không thiếu một đồng nào."
"Nhị phu nhân hãy nhìn xem, trước đây mỗi tháng Nhị gia dựa vào sự sủng ái của lão phu nhân, ép buộc quản sự đưa thêm mấy lần tiền hàng tháng.
“Thế nhưng số tiền rơi vào tay Nhị phu nhân vẫn chỉ là phần tiền hàng tháng cố định.
“Tháng trước, quản sự bị ta phát hiện tham ô, đã bị đuổi ra khỏi phủ. Tháng này, Nhị gia không thể lấy thêm tiền, kết quả là đến phần tiền hàng tháng cơ bản, Nhị phu nhân cũng không có mà nhận..."