Hiền Thê

Chương 5



Ta vốn đã liệu trước rằng Nhị phu nhân sẽ không tới sớm, nhưng không ngờ dù ta kiên nhẫn chờ đợi đến gần giờ ngọ, vẫn không thấy bóng dáng nàng ta đâu. 

 

Ta dứt khoát cho gọi các quản sự tới, vừa nghe Tam phu nhân giới thiệu, vừa tiếp tục chờ. 

 

Chẳng bao lâu sau, các quản sự đã tới đông đủ, nhận thưởng xong, trong phòng đứng chật kín người. 

 

Bạch thị thở dài, khẽ khuyên nhủ: 

 

“Đại tẩu tẩu đừng đợi nữa, e rằng Nhị tẩu tẩu đã tới hầu hạ Lão phu nhân dùng bữa rồi.” 

 

Lời còn chưa dứt, liền nghe ngoài cửa vang lên tiếng cười trong trẻo của nữ tử: 

 

“Người trong phủ ai chẳng biết ta bận rộn việc quản gia, vậy mà đại tẩu tẩu còn khổ tâm đợi ta suốt một buổi sáng. 

 

“Quả thật đại tẩu tẩu còn trẻ tuổi, đúng là người thật thà chất phác.” 

 

Chỉ thấy Nhị phu nhân Từ thị vận y phục đỏ thắm, đầu đội trọn bộ trang sức điểm thúy tinh xảo, so với ta – một tân nương mới vào cửa – lại càng thêm lộng lẫy chói mắt. 

 

Nàng ta mỉm cười bước tới, vươn tay muốn kéo tay ta: 

 

“Tẩu tẩu đúng là người chuyên tâm, chỉ vì đợi ta mà lỡ mất dịp gặp gỡ các muội muội khác. 

 

“Nào, các ngươi còn đứng đó làm gì, mau vào đây hết đi!” 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

Ngay sau đó, một đám năm nha hoàn trẻ tuổi, y phục trang sức mỗi người một kiểu, nối đuôi nhau bước vào phòng. 

 

Nhìn bộ dáng bọn họ, e rằng chính là nhóm nha hoàn thông phòng. 

 

Tam phu nhân Bạch thị rõ ràng nhận ra bọn họ, sắc mặt thoáng chốc thay đổi. 

 

Các quản sự trong phòng cũng bắt đầu thì thầm bàn tán.

 

"Lão phu nhân biết tẩu tử còn trẻ, mà ta lại hơn vài tuổi, nên dặn ta hỗ trợ tẩu. 

 

“Khi xưa, dung mạo và phẩm hạnh của tỷ tỷ tẩu được toàn phủ khen ngợi, chỉ có một điều chưa tốt... 

 

“Chính là cùng đại ca tình thâm nghĩa trọng, đến một phòng thiếp cũng không có, khó tránh khỏi bị kẻ có tâm địa xấu miệng nói tỷ tỷ tẩu đa nghi hay ghen tuông." 

 

"Ta biết hai người tỷ muội tình thâm, hôm nay ta liền đưa mấy tiểu muội tử này đến. 

 

“Nếu tẩu tử có ai ưng ý thì cứ lưu lại làm thiếp thất. 

 

“Nếu không thích, cũng không cần phải để các nàng quanh quẩn trong phủ, chi bằng hôm nay liền cho giải tán hết." 

 

Nhị phu nhân ra chiêu thật hiểm độc, ngay trước mặt toàn bộ quản sự và hạ nhân, một tiếng “tiểu muội tử” lại một tiếng “tiểu muội tử” mà chỉ vào đám nha hoàn thông phòng. 

 

Nếu ta đuổi hết đi, tất sẽ mang danh là đàn bà hay ghen, lòng dạ hẹp hòi. 

 

Nàng ta chính là muốn ép ta phải giữ lại một hai người, để Thẩm Duệ Hiên nạp thiếp. 

 

Chiêu này có lẽ hữu dụng với trưởng tỷ – người từng chân tình sâu nặng với Hầu gia, nhưng với ta thì không. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Ta hận không thể để đám thông phòng này bám chặt lấy Thẩm Duệ Hiên, tốt nhất là xếp hàng từng người mà hầu hạ hắn, tránh để hắn rảnh rỗi mà đến làm vướng mắt ta. 

 

Nghĩ đến đây, ta liền bật cười ha hả: 

 

"Phải, phải, phải, lời dạy bảo của Nhị đệ muội thật chí lý. 

 

“Có điều năm người thì hơi ít, mười ngày một lượt, mỗi người xoay vòng hai lần, sau đó ta lại chậm rãi bổ sung thêm. 

 

“Nếu đã như thế, năm người các ngươi ở đây, ai là lớn lên trong nhà thì làm thiếp, còn ai là mua từ bên ngoài thì nâng lên làm quý thiếp. 

 

“Chọn ngày lành tháng tốt mở tiệc, nếu ngày trùng hợp, Hầu gia e rằng có thể liên tục làm tân lang suốt một tháng đấy!" 

 

"Tẩu... tẩu làm cái gì vậy! Chẳng lẽ ngay cả danh tiếng của Hầu gia tẩu cũng không màng đến sao?" 

 

Nhị phu nhân không ngờ ta lại thản nhiên thu nhận cả năm người, thất kinh muốn ngăn cản. 

 

Ta liền giả vờ ngây thơ cười đáp: 

 

"Ta vừa mới nhập môn, Lão phu nhân còn đặc biệt dặn dò, mọi việc trong phủ đều phải nghe theo lời dạy bảo của Nhị đệ muội. 

 

“Quả nhiên Hầu phủ là đại gia tộc, quy củ thật nhiều. 

 

“Không ngờ lại có chuyện tiểu đệ muội quản lý chuyện phòng the của đại ca, thậm chí còn giúp đại ca nạp thiếp nữa kìa." 

 

Lời vừa dứt, Tam phu nhân vốn chịu đựng sự chèn ép của nàng ta bấy lâu, lúc này cũng phải che miệng cười khúc khích. 

 

Bên dưới, đám quản sự và bà tử nhịn cười đến đỏ mặt, nhưng có vài người không kìm được liền bật cười thành tiếng. 

 

"Tẩu... tẩu... tẩu..." 

 

Nhị phu nhân đỏ bừng mặt, chưa từng gặp phải kẻ không biết xấu hổ như ta, cảm thấy mất hết thể diện, hừ lạnh một tiếng, che mặt bỏ đi. 

 

Lúc rời đi còn vì quá kích động mà suýt nữa vấp ngã. 

 

Tam phu nhân dù đang cười, nhưng sau một lúc cũng hơi lo lắng mà khuyên nhủ: 

 

"Tẩu tử tuy lời lẽ sắc bén khiến người ta hả dạ, nhưng lời vừa rồi nếu lọt đến tai Hầu gia, chỉ sợ sẽ bất lợi cho tẩu." 

 

Ta khẽ vỗ tay nàng như an ủi. 

 

Ai nói chỉ có phu quân mới có thể cho thê tử một phen dọa nạt?

 

06

 

Khi Thẩm Duệ Hiên giận dữ xông vào phòng, ta đang cẩn thận chọn lựa ngày lành tháng tốt trong tháng này để chuẩn bị nạp thiếp cho hắn. 

 

Ánh mắt hắn lướt qua bàn, trông thấy thiệp mời còn chưa viết xong, liền vươn tay chộp lấy, xé nát toàn bộ thành từng mảnh vụn: 

 

“Nàng vừa mới nhập môn, rốt cuộc đã nói gì với Nhị phu nhân, khiến nàng ta phát bệnh cũ trở lại!”