Diêm Thiền hét lên một tiếng và giơ cả hai lòng bàn tay lên.
Một luồng sức mạnh vô hình lập tức lao về phía Thiên Địa Lục Mang Trận. Cùng lúc đó, ngôi sao sáu cánh cũng bắt đầu chậm rãi xoay.
Dần dần nó chuyển động ngày càng nhanh.
Ngay khi bọn họ cho rằng Thiên Địa Lục Mang Trận sắp được mở ra thì vòng quay của ngôi sao sáu cánh dần chậm lại.
Lâm Vũ đang định hỏi chuyện gì thì nhìn thấy một vệt máu chảy ra từ khóe miệng Diêm Thiền.
Sức mạnh không đủ!
Hắn lập tức hiểu ra, liền đi tới phía sau Diêm Thiền, đặt một tay lên lưng cô ta, không ngừng truyền chân khí vào cơ thể đối phương.
“Sức mạnh của anh, vô dụng thôi!”
Diêm Thiền khế lắc đầu, cắn chặt răng, thúc đẩy toàn bộ sức mạnh để kích hoạt Thiên Địa Lục Mang Trận.
Với nỗ lực của cô ta, Thiên Địa Lục Mang Trận bắt đầu quay nhanh trở lại.
Diêm Thiền cố gắng chịu đựng, vệt máu ở khóe miệng chảy ra ngày càng nhiều.
Lâm Vũ lo lắng vô cùng.
Im lặng một lát, hắn nói: “Nếu không được thì thôi đi, chờ thực lực của cô mạnh hơn, chúng ta lại quay lại! Núi xanh còn đó, không sợ lo hết củi!”
Diêm Thiền lắc đầu thật mạnh.
Mọi chuyện đã đến mức này, cô ta không muốn bỏ cuộc.
Cũng không thể từ bỏ!
Bất chấp sự can ngăn của Lâm Vũ, Diêm Thiền cưỡng ép thúc đẩy chân khí, hoàn toàn không để ý thương tích của mình mà tiếp tục kích hoạt Thiên Địa Lục Mang Trận.
“Phụt!”
Diêm Thiền phun ra một ngụm máu tươi.
Trong lòng Lâm Vũ run rẩy, lập tức lao tới đỡ lấy cô ta.
“Tôi nói rồi! Đừng mở nữa! Đi thôi!”
Lâm Vũ bế Diêm Thiền lên, cưỡng ép đưa cô ta đi.
Đúng là hắn muốn tìm linh chỉ huyết ngọc, nhưng cũng không thể không quản sống chết của Diêm thiền.
Rõ ràng hiện tại cô ta đã tiêu hao quá nhiều sức mạnh. “Không cần, nó đã...mở rồi!”