Hóa Ra Ta Là Đại Lão Tu Tiên

Chương 163: Một con lươn





“Không, không!”

Giao Long Yêu Vương muốn phản kháng, nhưng hắn phát hiện cơ thể mình như bị kìm sắt kẹp chặt, không thể nào cử động được.

Hắn chỉ có thể mặc cho con gà mái kia ngậm lấy thân thể mình.

“Giao Long Yêu Vương, mau biến lớn rồi chạy đi!”

Phệ Hồn Trùng truyền âm cho Giao Long Yêu Vương, còn bản thân nó thì không dám động đậy.

Sự lợi hại của con gà mái này, nó đã được chứng kiến.

Phệ Hồn Trùng sợ rằng mình vừa thoát khỏi người Giao Long Yêu Vương, sẽ lập tức bị con gà mái này tha đi mất.

“Yêu Đế đại nhân, không phải ta không muốn biến lớn, ta cảm giác cơ thể mình như bị thứ gì đó trói buộc, không thể nào biến lớn được!” Giao Long Yêu Vương khóc không ra nước mắt.

“Cái gì, tại sao lại như vậy!” Phệ Hồn Trùng không thể tin nổi.

Chỉ thấy con gà mái một chân đạp lên người Giao Long Yêu Vương, khiến hắn bị dẫm đến không thể cử động.

“Ta đã bảo các ngươi gặp sâu thì phải chạy, sao lại còn đứng yên để chúng cắn!” Triệu Tiểu Bắc nhìn đám người Sở  Mặc Vũ, không khỏi trách mắng.

“Sâu trong núi này nhiều lắm, các ngươi phải biết tự bảo vệ mình.”

Mọi người nghe Triệu Tiểu Bắc nói, không khỏi chớp chớp mắt. Chẳng phải đây là do tiền bối ngài sắp đặt sao?

Chúng ta cũng muốn giãy giụa lắm chứ, nhưng có giãy được đâu!

Tuy nhiên, họ cũng không dám nói ra, vì biết tiền bối đang trải nghiệm cuộc sống của một phàm nhân.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Họ không thể vạch trần ý đồ thật sự của tiền bối, không những thế, còn phải giả vờ ngơ ngác.

“Tiền bối dạy phải, là do chúng ta sơ suất.”

“Tiền bối, loại sâu này độc quá, Hàn cô nương sắp không xong rồi, ngài mau chữa trị cho cô ấy đi ạ.” Văn Tường chỉ vào Hàn Linh Nhi đang lảo đảo.

Trong số họ, Hàn Linh Nhi có thực lực thấp nhất, thần hồn cũng yếu nhất.

“Lũ sâu này chắc chắn có độc. Các ngươi cứ đỡ cô ấy ngồi lên ghế trước, ta đi lấy thuốc đã!”

Triệu Tiểu Bắc chui vào phòng mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Phệ Hồn Trùng lúc này không dám manh động, nó sợ rằng mình vừa ra khỏi thân thể Giao Long Yêu Vương, sẽ lập tức bị con gà mái trước mặt ăn thịt.

Giờ phút này, nó nín thở, như một con ký sinh trùng bình thường trên người Giao Long Yêu Vương.

Trong lòng thầm cầu mong có thể thoát khỏi kiếp nạn này!

Triệu Tiểu Bắc từ trong phòng lấy ra một chiếc hộp màu ngọc bích.

“Đây là thuốc mỡ ta tự bào chế, chắc là sẽ có hiệu quả!”

Triệu Tiểu Bắc vừa nói vừa mở chiếc hộp.

Ngay khoảnh khắc chiếc hộp được mở ra, một luồng hương thơm thanh khiết tỏa ra.

Mọi người hít vào mùi hương này, cảm thấy tinh thần sảng khoái. Họ cảm nhận được thần hồn bị tổn thương của mình đang dần dần hồi phục.

Bảo vật, đúng là bảo vật!

Một bảo vật có thể chữa trị thần hồn!

Mọi người dán chặt mắt vào chiếc hộp trong tay Triệu Tiểu Bắc.

Quả nhiên, tất cả đều là do Triệu tiền bối sắp đặt, tất cả đều là bài kiểm tra của ngài đối với họ.

Nếu không, sao Triệu tiền bối có thể biết họ bị tổn thương thần hồn, và lại lập tức lấy ra một chí bảo như vậy?

“Các ngươi đừng ngây ra đó, mau cởi áo của Linh Nhi cô nương ra, ta bôi thuốc cho cô ấy.” Triệu Tiểu Bắc ra lệnh.

Đám người Long Nghịch Thiên nhìn nhau.

Không ai dám động đậy, đây là Thần nữ đại nhân, đám đàn ông bọn họ sao dám động vào.

“Thưa tiền bối, Linh Nhi cô nương là nữ nhân ạ?” Long Nghịch Thiên khó xử nói.

“Ngại quá, ngại quá!”

Triệu Tiểu Bắc đỏ mặt, mình vội cứu người mà quên mất giới tính của Hàn Linh Nhi.

“ Mặc Vũ, con qua giúp Linh Nhi cô nương bôi thuốc đi!”

Triệu Tiểu Bắc đưa chiếc hộp ngọc cho Sở  Mặc Vũ.

“Vâng ạ!”