Hoá Ra Tan Nhà Nát Cửa Lại Dễ Dàng Đến Thế

Chương 4



10

 

Sớm biết vậy, nhất định tôi sẽ hết lòng khuyên cha ly hôn.

 

Một năm trước, khi tôi học lớp mười một.

 

Lữ Tiên Tư và gã kia đi khách sạn bị người quen bắt gặp, chuyện đến tai cha tôi.

 

Cha tôi biết chuyện tình dang dở thời trẻ của hai người họ.

 

Những năm kết hôn, ngoài việc sinh ra tôi, tình cảm của họ rất nhạt nhòa.

 

Nhưng cha tôi hết lời khuyên Lữ Tiên Tư đừng làm mọi chuyện khó coi đến vậy.

 

Nhưng bà ta đã nói gì nhỉ?

 

"...Tôi đã nhẫn nhịn bao nhiêu năm rồi, khổ sở vật lộn trong cuộc hôn nhân không tình yêu với anh, sao tôi phải chịu đựng nữa?"

 

"Ngày xưa tôi lấy anh, chẳng phải anh cũng có được công ty của cha tôi sao, anh có tư cách gì mà đòi hỏi tôi?"

 

"Anh không làm tôi vui vẻ được, dựa vào đâu mà không cho người khác dỗ tôi vui?"

 

Ban đầu, cha tôi còn muốn giấu tôi, thế nào cũng muốn để tôi thi đại học xong xuôi rồi mới làm thủ tục ly hôn.

 

Lữ Tiên Tư thì đòi tiền cha tôi, ban đầu là mấy vạn, sau là mười mấy vạn, mấy chục vạn, có lần trực tiếp mở miệng đòi ba triệu.

 

Công ty cha tôi vốn dĩ xoay sở đã khó khăn, những chuyện trước kia bỏ qua, bây giờ làm sao có thể lập tức đưa ra ba triệu?

 

"Anh không cho tôi tiền, tôi sẽ không cho anh mặt mũi."

 

Thế là, Lý Võ Lương vào một ngày cuối tuần chính thức ngang nhiên bước vào nhà.

 

11

 

Cậu tôi từ bên ngoài về cửa hàng, đưa cho tôi chìa khóa nhà.

 

"Lâu rồi cháu không về nhà, lát nữa về xem sao."

 

Nhà? Tôi còn có thể về sao?

 

12

 

Ngày Lý Võ Lương ngang nhiên vào nhà, tôi đang ôn bài ở nhà.

 

Từ khi kết hôn Lữ Tiên Tư chưa từng đi làm, nhất thời quên mất hôm đó lại là cuối tuần.

 

Tình nhân cũ của bà ta cứ thế chạm mặt tôi.

 

Lữ Tiên Tư vụng về thái rau trong bếp, người đàn ông kia từ phía sau tiến lại gần, một tay vỗ vào m.ô.n.g bà ta...

 

Lúc đó tôi hét lên.

 

"Hai người đang làm gì vậy?"

 

Lữ Tiên Tư và người đàn ông kia giật mình.

 

Lữ Tiên Tư lại quay sang trách mắng tôi trước: "Sao con lại ở nhà? Làm gì mà la hét ầm ĩ, có biết lịch sự là gì không hả?"

 

Tôi trừng mắt nhìn người đàn ông kia, ông ta xoa xoa mũi, quay lưng đi.

 

"Ông ta là ai? Cha con đâu?"

 

Cảnh tượng vừa rồi coi như đã xé toạc mặt nạ, Lữ Tiên Tư cũng không che giấu nữa, trực tiếp nói:

 

"Con cũng thấy rồi đấy, mẹ không giấu con nữa. Mẹ và cha con sắp ly hôn rồi, sau này chú Lý sẽ là dượng của con."

 

Sao tôi có thể đồng ý?

 

"Mẹ và cha làm thủ tục chính thức chưa?"

 

"Tùy tiện dẫn một thằng đàn ông không biết từ đâu đến, là có thể thay thế cha con sao?"

 

"Ông ta là cái thá gì?"

 

Tính khí nóng nảy của tôi rất giống bà ngoại.

 

Lữ Tiên Tư sinh tôi ra, viện cớ sức khỏe yếu, không chăm sóc tôi nhiều.

 

Từ nhỏ tôi đã sống cùng bà ngoại và gia đình dì cả.

 

Lữ Tiên Tư cãi không lại tôi, liền cầm lấy một cái bát ném về phía tôi.

 

Tôi nghiêng người, bát không trúng tôi, nhưng mảnh vỡ của chiếc bát sứ văng ra vẫn cứa vào tôi.

 

Bà ta bảo tôi cút.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tôi không.

 

"Dựa vào cái gì mà bảo con cút? Muốn cút thì cũng là ông ta cút!"

 

Người đàn ông kia ngẩn người, như thể mới nhìn thấy tôi, ánh mắt hung ác đánh giá tôi từ trên xuống dưới, miệng còn nói lời giả dối an ủi.

 

"Tiên Tư, đây là con gái em, đừng hung dữ như vậy."

 

Lữ Tiên Tư trực tiếp nép vào lòng ông ta khóc lóc.

 

"Em khổ quá, lấy phải người như vậy, sinh ra đứa con gái nghiệp chướng..."

 

Gã đàn ông đỡ lấy bà ta, khóe miệng còn lộ ra nụ cười khiêu khích và đắc ý.

 

Mười tám năm ngắn ngủi của tôi, đã gặp hai kẻ trơ trẽn nhất, một là mẹ tôi, một là tình nhân già của bà ta.

 

Tôi mắng cũng thấy bẩn miệng, trực tiếp bỏ đi.

 

Lữ Tiên Tư ở phía sau hét với tôi:

 

"Lữ Tiếu Tiếu, sau này con không được quay về nữa!"

 

Đi quá vội, tôi không mang theo thứ gì, chạy thẳng đi tìm cha tôi.

 

Tôi tưởng cha sẽ làm chủ cho tôi.

 

Nào ngờ, cha tôi đang ngồi xổm ở công trường ăn cơm hộp cùng công nhân.

 

Lúc đó, tôi hoàn toàn không biết, công ty đã rơi vào tình cảnh khốn cùng đến mức nào.

 

Tôi một bụng tức giận, kể hết với cha mình.

 

Cha tôi chỉ nhàn nhạt "ừ" một tiếng, rồi bảo tôi cứ ở nhà bạn học trước, chuyện ở nội trú cha sẽ nhanh chóng sắp xếp cho tôi.

 

Lúc đó sao tôi không nhận ra vẻ mệt mỏi và tang thương trên mặt cha tôi, thậm chí còn trách ông nhu nhược.

 

13

 

Tôi và cậu tôi trở về ngôi nhà xa lạ.

 

Nhà đã được người giúp việc theo giờ dọn dẹp sơ qua.

 

Nhưng cách bài trí và trang hoàng đã thay đổi hoàn toàn, có lẽ là theo sở thích của gã đàn ông kia.

 

Chậu cây cảnh cha tôi nuôi mười mấy năm đã khô héo chết, đặt ở góc nhà.

 

Trong ngăn kéo phòng tôi, tấm ảnh cả nhà, mặt tôi và cha tôi bị d.a.o rọc giấy cào xé tơi tả, trên đầu còn có bút dạ viết những lời lẽ nhục mạ.

 

Tôi là "đồ lẳng lơ", cha tôi là "lão l.i.ế.m chó".

 

Nghĩ cũng biết là ai làm.

 

Bọn họ ngang nhiên vào nhà, chiếm đoạt nhà tôi làm của riêng, tiêu tiền nhà tôi, còn quay lại tha hồ sỉ nhục và chế giễu tôi và cha tôi.

 

Cậu tôi đương nhiên cũng thấy.

 

"Tiếu Tiếu, cháu yên tâm. Cậu sẽ không để ai ức h.i.ế.p cháu, cái gì là của cháu, nhất định phải là của cháu."

 

Đúng vậy.

 

Cái gì là của tôi, nhất định phải là của tôi.

 

Tương tự, những thứ bị cha con nhà họ Lý hủy hoại, làm bẩn, tôi nhất định sẽ đòi lại hết!

 

14

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Sau khi tang lễ của cha tôi kết thúc, tôi quay trở lại trường học.

 

Cậu tôi lo lắng cho tình trạng của tôi, đề nghị đưa đón tôi đi học.

 

Tôi từ chối.

 

"Cậu ơi, cháu không sao đâu, ở nội trú vẫn rất tiện."

 

Cậu tôi nghĩ ngợi một lát rồi đồng ý.

 

Ở nội trú đương nhiên tiện, tiện cho tôi thực hiện kế hoạch trả thù của mình tốt hơn.

 

Quả nhiên.

 

Lý Nguyệt Nghiên lại một lần nữa dẫn người chặn tôi ở ngoài trường.

 

"Mày đừng tưởng cậu mày uy h.i.ế.p tao và cha tao là tao sẽ tha cho mày. Mày mau chóng lấy lại hết tiền đi, phải là tiền mặt, nếu không tao sẽ tung video khỏa thân của mày lên mạng hết, đến lúc đó xem mày còn mặt mũi nào mà ở lại trường!"

 

Lý Nguyệt Nghiên có video khỏa thân của tôi, không phải quay ở ngoài trường, mà là ở nhà tôi.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com