Hoàng đế gật đầu, vẫy tay gọi tổng quản thái giám đang đứng đợi bên ngoài: "Bánh đào nướng."
Ta nói: "Khoan đã!"
Ngài ấy nói: "Sao vậy?"
Ta nói: "Thần thiếp giảm cân."
Ngài ấy nói: "Trẫm nghe nói nàng vừa mới ăn chân giò do Cố Chiêu Nghi đưa tới."
Ta nói: "Chính vì vừa mới ăn chân giò, nên bây giờ mới phải giảm cân."
Hoàng đế suy nghĩ một lát, nói: "Nói cũng có lý."
16.
Hôm nay ngài ấy chưa xử lý xong việc triều chính, bèn bê bàn đến ngồi trong cung điện của ta.
Ta như cuốn sách bách khoa toàn thư, trả lời câu hỏi của ngài ấy đến mức tróc cả da môi.
Ta nói: "Bệ hạ, chàng có thấy khô cổ không?"
Ngài ấy nói với Bao Tổng quản: "Dâng trà."
Ta nói: "Bệ hạ, chàng có thấy đau mắt không?"
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Ngài ấy sai Bao Tổng quản bưng một chậu cây xanh đến cho ta: "Nhìn nó."
Ta chớp chớp mắt, nói: "Bệ hạ, chàng có thấy..."
Ngài ấy nói: "Chú tâm vào việc."
17.
Mãi cho đến khi trăng lên cao.
Ta nói: "Bệ hạ, chàng có buồn ngủ không?"
Ngài ấy nói: "Nàng ngủ trước đi."
Ta nói: "Bệ hạ, chàng có thấy chiếc giường này hơi nhỏ không?"
Ngài ấy nhìn chiếc giường lớn phía sau ta, đặt bút xuống, hỏi: "Muốn đuổi trẫm đi à?"
Ta nói: "Chàng nói xem, chúng ta nam nữ ở chung một phòng thế này không ổn chút nào."
Hoàng đế: "?"
Ngài ấy dùng cán bút nâng cằm ta lên, ép ta nhìn thẳng vào mắt ngài ấy: "Quý phi, trẫm và nàng là quan hệ gì?"
Ta nói: "Hoàng đế và đại thần nội các."
Hoàng đế: "..."
Ngài ấy bật cười: "Nếu ái phi đã nghĩ như vậy, lại đây, giúp trẫm soạn thảo tấu chương."
Ta nhìn những chữ dày đặc trên tấu chương, lùi lại mấy bước, ngồi phịch xuống giường: "Thôi, thần thiếp hiện tại cảm thấy quan hệ giữa thần thiếp và Bệ hạ chỉ là quan hệ ngủ nghỉ thuần túy."
Ta vén chăn lên, vỗ vỗ giường: "Thần thiếp chừa chỗ cho chàng rồi đấy."
Lông mày dài của ngài ấy cong như trăng non: "Ừm."
18.
Canh năm nghe thấy tiếng gà gáy.
Ta ngồi trên giường, bắt đầu suy nghĩ tại sao mình lại nuôi con gà này.
Hoàng đế cũng tỉnh dậy.
Ngài ấy ngồi trên giường, một mình suy nghĩ tại sao không g.i.ế.c con gà này.
Ta nói: "Bệ hạ, chàng tỉnh rồi à?"
Ngài ấy nói: "Ái phi, muốn uống canh gà không?"
Mặc dù ta rất muốn g.i.ế.c con gà này, nhưng ta thật sự không muốn uống canh gà.
Ta chỉ có thể đáp: "Không muốn."
Hoàng đế im lặng, bọn ta rơi vào tình trạng im lặng đến đáng sợ.
Ta nói: "Canh ba đèn sách, canh năm gà gáy, đúng là lúc Hoàng đế cần mẫn việc nước."
Ngài ấy nói: "Trẫm mới nghỉ ngơi lúc giờ Tý."
Ta im lặng, bọn ta lại rơi vào tình trạng im lặng đến đáng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
19.
Ta mặc áo choàng dậy, Hoàng đế nhìn ta thắt lưng, hỏi: "Đi làm gì?"
Ta nói: "Làm cho con gà đó im miệng."
Ngài ấy nói: "Không ngờ ái phi còn biết g.i.ế.c gà."
Ta nắm chặt chiếc khăn tay trong tay, nói: "Thần thiếp chỉ muốn bịt miệng nó lại thôi."
Ngài ấy nói: "Chuyện này cứ để cung nhân làm là được rồi."
Ta nói: "Gà... phải tự tay bắt mới đã."
Hoàng đế: "... Được."
20.
Ta đuổi theo con gà chạy mấy vòng trong cung điện, như một tên bắt cóc nửa đêm trộm gà, nhét một cái khăn vào miệng con tin gà.
Dừng lại phủi sạch lông gà trên người, ta thấy có một bóng người trong điện.
Dưới ánh trăng lạnh lẽo, cao lớn, lại quỷ dị.
Ta nói: "Bệ hạ, chàng đến dọa thần thiếp sao?"
Ngài ấy trầm ngâm nói: "Chỉ là lần đầu tiên thấy mỹ nhân bắt gà, hơi lạ."
Ta nói: "Cảm ơn, thiếp biết thiếp là mỹ nhân."
21.
Ta và Hoàng đế nằm lại trên giường, đây là lần đầu tiên ta nằm cạnh ngài ấy trong trạng thái tỉnh táo.
Hơi ngại ngùng.
Ta muốn lật người, nhưng lại không dám làm phiền ngài ấy, vì vậy ta lật một nửa.
Hoàng đế không chịu nổi nữa, giơ tay lên ấn ta cùng chăn xuống.
"Ngủ ngoan." Ngài ấy nói.
22.
Sau một hồi vận động kịch liệt đuổi theo con gà, ta phát hiện mình không ngủ được.
Dưới ánh trăng, ta bắt đầu quan sát áo trong của Hoàng đế.
Thượng y cục làm việc tắc trách rồi, trên vạt áo của ngài ấy có một sợi chỉ thừa.
Ta đang quan sát hăng say thì Hoàng đế đột nhiên mở mắt, con ngươi đen láy như đá hắc diệu thạch, làm ta giật mình.
"Nàng định làm gì?"
Ta đưa tay ra, đầu ngón tay đặt trên n.g.ự.c ngài ấy, muốn kéo sợi chỉ thừa đó ra cho ngài ấy xem.
Ngài ấy đột nhiên cong môi cười: "Ái phi muốn nhắc nhở trẫm, không nên phụ lòng đêm đẹp sao?"
Ta kéo sợi chỉ thừa ra, nói: "Bệ hạ, thần thiếp phát hiện ở đây có một sợi chỉ thừa."
Hoàng đế không để ý đến ta nữa.
Hoàng đế lật người.
Hoàng đế giả vờ ngủ.
23.
Ta đếm cừu nửa canh giờ, đang mơ màng thì hình như lại nghe thấy tiếng gà gáy.
Hoàng đế với hai quầng thâm mắt, vẻ mặt bực bội nói: "Con gà này có chịu thôi đi không hả?"
Bên ngoài lại hô: "Bệ hạ!"
Ồ, là Bao Tổng quản mặt bánh bao đến gọi ngài ấy dậy lâm triều.
Tên thái giám giọng khỏe này, tiếng nói vừa the thé vừa hùng hồn, hơi giống tiếng gà gáy.
Ta nhìn Hoàng đế, ngài ấy giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, vẻ mặt bình tĩnh mặc áo choàng dậy.
Ta: "Hahaha."
Hoàng đế: "Hừ hừ."
Ta: "Hahahahahahahaha."
Hoàng đế mặt không cảm xúc nói: "Ái phi đã tỉnh rồi thì lại đây giúp trẫm thay y phục."
Ta ôm chăn lăn qua lăn lại, ngáy khò khò: "Khò khò khò."