Thật ra, đêm hôm khuya khoắt thế này, không nên ăn gì cả.
Ta nhìn bánh đào nướng, Hoàng đế nhìn ta.
Ngài ấy hỏi: "Sao vậy?"
Ta đáp: "Bệ hạ, thần thiếp có béo không?"
Ngài ấy đáp: "Mặt như trăng rằm, mang vẻ đẹp thời Thịnh Đường."
Ta nhìn bánh đào nướng một cái, lại nhìn Hoàng đế đang nghiêm trang.
Đau lòng nói: "Bệ hạ, thần thiếp muốn giảm cân."
8.
Ta ôm gối sứ ngủ một giấc, đến lúc canh ba bị tiếng gà gáy trong cung điện đánh thức.
Hoàng đế đang mặc áo choàng với vẻ mặt khó hiểu, nhìn ta đang ngái ngủ, nói: "Trong cung có gà à?"
Ta đáp: "Thần thiếp đã thẳng thắn với chàng rồi, thần thiếp có nuôi gà trong cung."
Ngài ấy nói: "Vì sao phải nuôi gà?"
Ta đáp: "Gà... thần thiếp thích ăn gà mới giết."
Hoàng đế lâm triều, ta lật người ngủ tiếp.
Sau khi tỉnh dậy, tổng quản thái giám trước mặt Hoàng đế mang theo một đống quà cáp đứng ở cửa điện, cười đến mức nếp nhăn hằn rõ trên mặt, trông như cái bánh bao lớn.
Thái giám nói: "Chúc mừng nương nương. Bệ hạ đã dặn dò, nương nương muốn gì cứ việc nói."
Ta nhìn mặt hắn, thành thật nói: "Bổn cung muốn ăn bánh bao."
Sắc mặt hắn méo xệch, giống hệt cái bánh bao bị bỏ quên ngoài trời lạnh cả buổi chiều đã cứng đờ: "Vâng, nô tài sẽ lập tức sai người chuẩn bị."
9.
Là người đầu tiên vừa nhập cung đã được phong làm Quý phi, vừa thị tẩm đã được ban thưởng.
Các phi tần liên tục gặp thất bại lại lần nữa đến cửa bái kiến.
Ta nói: "Các muội hãy xếp hàng ngay ngắn, đeo khẩu trang, giữ khoảng cách một mét."
"Muội không biết sao? Mùa xuân là mùa dễ mắc bệnh cúm."
Cố Chiêu Nghi im lặng một hồi, nghiến răng nghiến lợi nói: "Muội muội quả là không chu đáo bằng tỷ tỷ."
10.
Liễu Mỹ Nhân nói: "Không muốn đụng vào bức tường phía Nam của Bệ hạ nữa, muốn sờ n.g.ự.c của nương nương."
Câu thả thính sến súa còn già hơn cả ta này, khiến ta nổi hết da gà.
Ta nói: "Muội thật phóng khoáng."
Nàng ta nói: "Không vào hang cọp sao bắt được cọp con."
Ta nói: "Ta là gái thẳng."
Nàng ta nói: "Đừng nghĩ nhiều, chỉ là ôm đùi thôi."
Ta nói: "Không cong sao phải thả thính."
11.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Đa số phi tần đều mang quà đến cho ta.
Họ rất ăn ý lấy ra trâm cài tóc bằng vàng ngọc, vừa ngọt ngào gọi "tỷ tỷ", vừa cắm đầu ta thành bình hoa di động.
Chỉ có Cố Chiêu Nghi là hợp ý ta nhất, nàng ta bưng đến một đĩa chân giò.
Ta lắc lư cả đầu toàn trâm cài leng keng, kích động nắm tay nàng ta: "Muội muội, vẫn là muội hiểu ta."
Nàng ta rút tay cũng không được, không rút cũng không xong, chỉ có thể cười gượng gạo: "Tỷ tỷ thích là tốt rồi."
Ta nói: "Muội muội thật tốt."
Nàng ta nói: "Tỷ tỷ, tỷ có biết không, yêu là buông tay."
12.
Sau khi ta buông tay cho Cố Chiêu Nghi tự do, nàng ta như chim sổ lồng, nhanh chóng chạy khỏi cung điện của ta.
Liễu Mỹ Nhân ở lại, nói với ta: "Tỷ tỷ, Cố Chiêu Nghi này muốn tỷ ăn cho béo lên, rồi mất đi thánh sủng đấy."
Ta đẩy đĩa chân giò về phía nàng ta, nói: "Vậy muội ăn không?"
Liễu Mỹ Nhân thuận thế cầm chân giò lên: "Ăn."
Ta nói: "Bệ hạ nói ta mang vẻ đẹp thời Thịnh Đường, chắc là không ngại ta ăn thành Dương Quý phi đâu."
Liễu Mỹ Nhân nói: "Ghen tị thì cũng ghen tị đấy, nhưng mà ta thích xem kịch."
13.
Liễu Mỹ Nhân vừa đi khuất, Hoàng đế đến.
Hôm nay trông ngài ấy rất mệt mỏi, giọng khi nói "miễn lễ" cũng khàn khàn.
Ta nói: "Bệ hạ, chàng bị cúm à? Nhớ ra ngoài đeo khẩu trang, giữ khoảng cách một mét với các đại thần."
Hắn nói: "Trẫm chỉ cãi nhau với Cơ Thị lang thôi."
Ta: "Ai thắng?"
Hoàng đế liếc ta một cái, ánh mắt đó khiến ta giật mình: "Ái phi muốn ai thắng?"
Ta nhỏ nhẹ lại gần ngài ấy, viết chữ trên lòng bàn tay ngài ấy: Đương nhiên là Bệ hạ rồi.
Ngài ấy dùng tay kia nâng cằm ta lên: "Môi lại cắn chảy m.á.u rồi."
Ta nói: "Đương nhiên là ca ca thiếp rồi."
Ngài ấy chăm chú nhìn kỹ lông mày và đôi mắt của ta, ngón tay lướt qua cánh môi ta: "Khuôn mặt đẹp như vậy, sao lại mọc ra cái miệng thế này?"
Ta đã có một nhận thức rõ ràng hơn về đàn ông: Đều là đồ tồi.
14.
Hoàng đế lại nói: "Ái phi môi son má phấn, dung mạo khuynh thành."
Khi ta đang suy nghĩ xem ngài ấy đang tính toán gì, thì ngài ấy hỏi: "Hộ bộ Thượng thư nói, khoản chi đều dùng cho việc tu sửa đê điều sau trận lụt ở Giang Nam, có đúng không?"
Lúc cần dùng thì là môi son, lúc không cần dùng thì là sao lại mọc ra cái miệng.
Ta mặt không cảm xúc nói: "Đúng vậy. Sau khi Hộ bộ Thượng thư nhận được khoản chi, đã mở tiệc chiêu đãi Tả Thị lang sắp sửa xuống Giang Nam tu sửa đê điều tại một quán rượu, một phòng riêng đã tốn trăm lượng vàng."
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Hắn nói: "Quán rượu này luôn định giá như vậy sao?"
Ta nói: "Nếu người thường mua, thì chỉ cao hơn giá thị trường một chút. Nhưng hôm đó thiếp đến, đi cùng với ca ca, ngồi xe ngựa của Cơ phủ. Chưởng quầy tưởng bọn thiếp đến hối lộ Thượng thư, nên đưa cho bọn thiếp một thực đơn khác."
Ngồi trong phòng riêng đắt đỏ.
Ca ca ta lựa chọn kỹ càng, cuối cùng với lòng can đảm và quyết tâm của một tráng sĩ, gọi một cái bánh đào nướng rẻ nhất.
Hôm đó, lần đầu tiên trong cuộc đời, thanh niên tài tuấn Cơ Thị lang bị khinh bỉ.