Hoàng Hậu Bảo Bối Của Trẫm

Chương 12



Ngoại truyện của Thu Cúc

1 Từ khi ta có ký ức, ta đã là một kẻ ăn mày.

Theo sau người ông ăn mày đi xin cơm.

Là tiểu thư đã cứu ta.

Ta luôn sống lẫn lộn trong đám ăn mày, chưa từng có ý thức về giới tính.

Là tiểu thư đã nói cho ta biết, ta là một cô nương.

Ma ma nói với ta, cô nương phải giống như tiểu thư, sạch sẽ, xinh đẹp.

Tiểu thư cắt mái tóc rối bù của ta, nói với ta rằng sau này tóc dài ra có thể tết những b.í.m tóc xinh xắn.

Ta không biết làm gì cả, tiểu thư cũng nói ta còn nhỏ, không cần làm gì.

Nhưng ta luôn nghĩ: phải báo đáp tiểu thư mới được.

Trời biết, khi thấy tiểu thư phấn khích nhìn con châu chấu ta tùy tiện đan bằng lá tre, ta đã vui mừng biết bao.

Ta là một người có tác dụng.

Tiểu thư yêu thích những món đồ nhỏ ta đan, ngay cả nhị tiểu thư cũng rất thích.

Khi tiểu thư lén lút đi chơi, đã gặp một người kỳ lạ.

Hắn ta để ý đến con châu chấu ta đan, nhất quyết hỏi tiểu thư lấy từ đâu ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hắn nói hắn là tiên sinh dịch dung (thầy cải trang), thấy đồ ta đan rất tinh xảo, tay rất khéo léo, hắn muốn nhận ta làm đồ đệ.

Sau khi tiểu thư hỏi ý kiến ta, ta đồng ý.

Ta muốn học một nghề, hy vọng có thể giúp tiểu thư vào một lúc nào đó.

Không ngờ, tiểu thư thật sự có ngày cần đến ta.

Nàng ấy rất nghiêm túc hỏi ta: “Ngươi thật sự muốn đi cùng ta không?”

“Thu Cúc, ngươi đi theo sư phụ ngươi rất tốt... Đến Bắc Lương, có thể sẽ không bao giờ quay về được nữa.”

Ta dứt khoát gật đầu.

Ta học hành quên ăn quên ngủ, chính là vì có một ngày, có thể báo đáp tiểu thư.

Tiểu thư, nếu người không ở đây...

Vậy ta ở đây còn có ý nghĩa gì nữa...

Hoàng đế Bắc Lương đối xử với tiểu thư khá tốt.

Hình như giả dối!

Hình như là thật.

Vui vẻ, hình như lại hơi khó chịu.

Thiên Thanh

Thôi vậy, có thể ở bên cạnh tiểu thư, vậy là đủ rồi.