Lời vừa dứt, cả người Trạch Mục cứng lại. Biểu cảm của anh phảng phất sự kinh ngạc tột độ, như thể chưa từng mường tượng tôi có thể thốt ra bất cứ lời nào khác ngoài hai chữ "đồng ý". Trong tiềm thức của anh, chỉ cần anh ban phát sự chấp thuận, tôi hiển nhiên phải đón nhận bằng lòng biết ơn vô hạn.
Sắc mặt anh ngay lập tức sa sầm. Anh nhìn tôi, gằn từng tiếng: “Lịch Tinh, em lặp lại lần nữa xem?”
Tôi đối diện với ánh mắt anh, bình thản và kiên định. Tôi nhấn mạnh lại từng từ một cách rõ ràng: “Em nói, em không muốn gia hạn nữa, xin lỗi anh.”
Trạch Mục bất động tại chỗ, đôi mắt thăm thẳm tựa màn đêm dán chặt vào tôi. Khóe môi anh trĩu xuống, hai bàn tay buông dọc thân mình đã siết chặt thành quyền từ lúc nào. Toàn bộ dáng vẻ là một sự đè nén cơn thịnh nộ đang chực chờ bùng nổ.
Dĩ nhiên, tôi không hề ảo tưởng cơn giận đó xuất phát từ sự quan tâm. Anh tức giận, chẳng qua vì lời từ chối của tôi đã làm tổn hại đến thể diện của anh. Vì quân cờ mà anh ngỡ sẽ luôn nằm yên trong lòng bàn tay, nay lại đột ngột đi một nước cờ lệch khỏi mọi dự tính.
Nữ nhân viên điều tra dường như đã quá quen với những cảnh tương tự, nên không hề tỏ ra kinh ngạc. Chị chỉ bình tĩnh ghi chép vào sổ tay công vụ. Để đảm bảo tính chính xác, trước khi tôi đặt bút ký, chị xác nhận lại một lần cuối: “Thưa cô Lịch Tinh, một khi quyết định không gia hạn được xác lập, chúng tôi sẽ khởi động thủ tục hủy bỏ hôn nhân giữa cô và anh Trạch Mục. Sau một ngày làm việc, nếu không có sự thay đổi từ hai phía, quyết định sẽ chính thức có hiệu lực. Xin hỏi, cô có chắc chắn không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tôi tin rằng dáng vẻ của mình lúc đó vô cùng điềm tĩnh. Tôi gật đầu: “Tôi xác nhận.”
Chị ấy gật đầu, vừa ghi chú vừa thông báo: “Vậy kể từ bây giờ, hai vị sẽ có một tuần lễ tĩnh tâm. Trong khoảng thời gian này, cô và anh Trạch Mục không nên chung sống dưới cùng một mái nhà. Phía chúng tôi có thể hỗ trợ cô về vấn đề nơi ở tạm thời không?”
“Không cần đâu ạ. Tôi đã chuẩn bị xong chỗ ở mới rồi.”
Chị đáp gọn một tiếng "Vâng", rồi nói tiếp: "Tốt rồi. Một tuần sau, chúng tôi sẽ tiến hành xác nhận ý định lần cuối. Nếu cả hai vẫn giữ nguyên lựa chọn của mình, hôn nhân sẽ chính thức bị vô hiệu. Trường hợp có thay đổi, chúng ta sẽ làm việc theo một quy trình khác."
Dứt lời, chị ngẩng lên, dùng chất giọng nghiệp vụ để hỏi tôi: “Cô Lịch Tinh, cô có cần chúng tôi ‘hỗ trợ chuyển nhà’ không?”
Cụm từ "hỗ trợ chuyển nhà" thực chất chỉ là một uyển ngữ. Kể từ khi cải cách luật hôn nhân, đã có không ít trường hợp phụ nữ phải đối mặt với bạo lực khi quyết định rời đi sau khi từ chối gia hạn. Vì lẽ đó, các cơ quan chức năng đã chủ động đưa ra một biện pháp bảo hộ, gọi là "hỗ trợ chuyển nhà", cốt lõi là để đảm bảo an toàn cho người phụ nữ trong tuần lễ tĩnh tâm nhạy cảm. Dĩ nhiên, cũng có những trường hợp người phải rời đi là đàn ông.
Căn nhà này vốn là tài sản của riêng Trạch Mục trước khi chúng tôi kết hôn. Sau đám cưới, tôi đã dùng tiền tiết kiệm để mua một căn hộ nhỏ ở trung tâm thành phố. Vì thế, người phải ra đi hiển nhiên là tôi. Dù cơn giận của Trạch Mục có lớn đến đâu, tôi tin anh vẫn sẽ không đi đến bước đường vũ lực.
Tôi lắc đầu: “Không cần đâu ạ, cảm ơn chị.”