- Bác trai, hành vi của Linh là lừa đảo chiếm đoạt tài sản. Đó là tội hình sự, không phải chuyện cá nhân vợ chồng nữa. Cô ấy cần phải chịu trách nhiệm trước pháp luật. Con... con không thể nhượng bộ được.
Tùng nói, giọng kiên quyết. Anh nhìn Linh đang khóc lóc trong vòng tay mẹ, lòng không chút rung động. Anh đã cho cô quá nhiều cơ hội, quá nhiều sự tin tưởng. Giờ là lúc cô phải trả giá.
- Tùng à... bác xin anh... xin anh hãy nghĩ lại. Dù sao hai đứa cũng là vợ chồng... Có gì từ từ nói chuyện... Đừng đưa ra pháp luật... Nó sẽ hủy hoại tương lai của con bé mất!
Mẹ Linh cầu xin, nước mắt giàn giụa.
- Hủy hoại tương lai? Cô ấy đã hủy hoại niềm tin, tình yêu và cuộc sống của con. Cô ấy đã lừa dối con, khinh bỉ con, lợi dụng con một cách tàn nhẫn. Tương lai mà cô ấy mong muốn là lấy tiền của con đi sống sung sướng cùng người tình trên nỗi đau của con. Con không nghĩ một người như vậy xứng đáng có 'tương lai' mà hai bác nói đến nữa.
Tùng đáp, giọng lạnh lùng, không chút lay chuyển.
Linh nghe vậy, ngừng khóc. Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn Tùng đầy căm hận.
- Anh được lắm Tùng! Anh nghĩ anh thắng rồi sao?! Tôi sẽ không để anh yên đâu!
Cô ta vùng ra khỏi mẹ, điên cuồng chạy về phía ban công.
Carrot Và Tịch Dương
- Tôi sẽ cho mọi người thấy bộ mặt thật của anh! Tôi sẽ tung hết mọi chuyện ra ngoài! Anh là đồ tồi, là kẻ vũ phu, bạo hành, keo kiệt! Tôi sẽ khiến anh mất hết danh tiếng!
Linh gào lên, giọng lạc đi vì giận dữ và tuyệt vọng. Cô ta lấy điện thoại đã vỡ, cố gắng dùng nó như một vũ khí cuối cùng.
- Em nghĩ em còn cơ hội làm vậy sao?
Tùng nhếch mép cười lạnh.
- Anh đã lường trước mọi chiêu trò của em rồi. Mọi lời nói dối của em... đều sẽ bị vạch trần ngay lập tức.
Anh quay sang người giúp việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
- Cháu gọi điện cho luật sư Trần. Bảo ông ấy chuẩn bị tung thông cáo báo chí và bằng chứng đính kèm. Vạch trần mọi lời bịa đặt của cô Linh.
- Vâng, thưa Tổng giám đốc.
Người giúp việc vội vàng đi làm theo lời Tùng.
Linh c.h.ế.t điếng. Anh ta... đã chuẩn bị hết rồi sao? Ngay cả đường cùng cuối cùng cô ta nghĩ ra cũng bị chặn đứng.
Điện thoại của Linh reo lên, lần này là số lạ. Cô ta bắt máy. Giọng nói bên kia đầu dây khiến cô ta rụng rời chân tay.
- Mời cô Linh, chúng tôi là cảnh sát kinh tế. Mời cô về trụ sở hợp tác điều tra liên quan đến đơn tố cáo lừa đảo chiếm đoạt tài sản và các hoạt động rửa tiền.
- Rửa tiền?!
Linh hét lên.
- Con ơi! Chuyện gì thế hả con?!
Bố mẹ Linh hoảng hốt giữ chặt lấy cô.
- Mời cô đi cùng chúng tôi.
Hai người công an tiến lại gần Linh.
Linh lùi lại, đôi mắt mở to vì kinh hoàng. Cảnh sát kinh tế... rửa tiền... mọi chuyện đi quá xa rồi. Cô ta chỉ muốn lấy tiền cho Vân thôi mà! Sao lại thành ra thế này?!
Cô ta nhìn Tùng, nhìn người đàn ông đứng đó bình tĩnh và kiên quyết như một vị thẩm phán. Nụ cười lạnh lẽo trên môi anh như nhát d.a.o cuối cùng kết liễu mọi hy vọng của cô ta.
Điện thoại Linh trong tay cô ta liên tục reo lên những hồi chuông ai oán. Ngoài cửa sổ, ánh đèn xanh đỏ của xe cảnh sát nhấp nháy, tiếng còi xe từ xa vọng lại, ngày càng gần.