Hôn Nhân Tra Nữ

Chương 24



- Căn cứ vào các bằng chứng đã được trình bày và xác minh, Tòa tuyên bố: Cuộc hôn nhân giữa ông Trần Văn Tùng và bà Nguyễn Thị Linh không xuất phát từ tình yêu mà nhằm mục đích chiếm đoạt tài sản. Bà Nguyễn Thị Linh phạm tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản...

Bản án được tuyên. Linh phải trả lại toàn bộ số tiền đã lấy từ Tùng, bồi thường thiệt hại, và chịu một hình phạt pháp lý tương xứng với mức độ nghiêm trọng của vụ án lừa đảo (có thể là án tù giam hoặc án treo tùy theo phán quyết cuối cùng của tòa).

Vân Nguyễn cũng phải chịu trách nhiệm pháp lý liên quan đến các khoản nợ của cô ta và vai trò trong vụ án (có thể là đồng phạm hoặc người liên quan tùy mức độ chứng minh).

Khuôn mặt Linh hoàn toàn sụp đổ. Mọi thứ đã kết thúc. Cô ta nhìn Tùng, người đang ngồi đó, ánh mắt lạnh lùng và kiên quyết. Không có chút thương hại nào. Cô ta biết, mình đã thua, thua hoàn toàn. Cái giá cho sự tham lam và dối trá... quá đắt.

Vân ngồi cạnh, cả người mềm nhũn, nước mắt giàn giụa vì sợ hãi. Tương lai của cả hai người phụ nữ... đều chìm trong bóng tối.

Tùng đứng dậy, cùng luật sư của mình rời khỏi phòng xử án. Anh bước đi, không quay đầu nhìn lại. Ngoài hành lang, ánh đèn flash chớp lia lịa, tiếng phóng viên chen nhau đặt câu hỏi. Vụ án của Tổng giám đốc Tùng và cô vợ "tra nữ" xinh đẹp đã trở thành tâm điểm của truyền thông.

Anh mệt mỏi. Cuộc chiến đòi lại công bằng đã kết thúc. Anh đã thắng. Kẻ lừa dối đã phải trả giá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Nhưng khi bước ra khỏi tòa, hít thở không khí trong lành bên ngoài, Tùng không cảm thấy vui sướng tột cùng như anh nghĩ. Chỉ có một sự trống rỗng mênh mông. Vết thương lòng... vẫn còn đó. Nó âm ỉ, nhức nhối, nhắc nhở anh về quãng thời gian bị lừa dối, về tình yêu đã bị chà đạp.

Anh nhìn lên bầu trời xanh ngắt, biết rằng một đầy đau khổ trong cuộc đời anh đã khép lại.

"Vết thương lòng liệu có bao giờ lành?" Anh tự hỏi.

12

Hai cánh cửa phòng xử án đóng lại, nhưng cuộc đời của Linh và Vân đã hoàn toàn khép lại theo một cách tàn khốc hơn nhiều. Bản án của tòa như lời phán xét cuối cùng. Linh phải đối mặt với quãng thời gian dài sau song sắt hoặc án treo nặng nề, danh tiếng hoàn toàn sụp đổ, gia sản tiêu tan. Vân, dù có thể không ngồi tù, nhưng phải oằn mình trả khoản nợ khổng lồ, sống trong sự truy đòi của chủ nợ và sự khinh miệt của những người biết chuyện.

Carrot Và Tịch Dương

Trong tù (hoặc nơi Linh bị quản thúc), có thể có một lần cuối cùng Linh và Vân đối mặt, hoặc chỉ đơn giản là sự im lặng, cắt đứt. Mối quan hệ của họ, vốn được xây dựng trên lợi ích và sự dựa dẫm, đã tan vỡ dưới áp lực của hậu quả. Không còn những lời ngọt ngào hay những kế hoạch chung. Chỉ còn sự đổ lỗi, cay đắng và sự cô lập.

"Tại mày cả!" có thể Linh đã hét lên trong suy nghĩ. "Tại chị!" có thể Vân đã gào thét trong tuyệt vọng. Nhưng giờ, những lời đó chỉ là tiếng vang trong tâm trí họ. Họ đã chọn con đường sai lầm, và phải trả giá.

Tùng không còn nghe bất cứ thông tin gì về Linh hay Vân nữa. Ông Trần, luật sư của anh, đã xử lý tất cả. Mọi cuộc gọi, mọi lá thư (nếu có) từ họ đều bị chặn đứng. Tùng không cho họ bất kỳ cơ hội nào để tiếp tục thao túng hay cầu xin sự thương hại. Đối với anh, đó đã kết thúc. Hoàn toàn.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com