Lúc đó, ta đã cảm thấy có điều bất thường, liền âm thầm giải tán tất cả quản sự trung thành với mình.
Trương Hạo cũng nằm trong số đó.
Nhưng hắn lại không chịu rời đi.
Đáng tiếc, Phí Hạo Luân cực kỳ chán ghét hắn, cuối cùng ép buộc hắn rời khỏi ta.
Hiện giờ, ta nhìn nam nhân trước mắt—hắn cúi đầu, dáng vẻ cung kính.
Người cao chín thước, râu ria rậm rạp, thân thể rắn chắc như đá tảng.
Một gã dũng mãnh thế này, sợ rằng có thể đấu ngang với mười gia đinh của Tống phủ.
Thời gian cấp bách, ta mở miệng thẳng thắn:
“Ta muốn làm một việc kinh thiên động địa, Trương Hạo, nếu ngươi thề c.h.ế.t trung thành với ta, ngày sau vinh hoa phú quý quyết không thiếu phần ngươi.”
Trương Hạo khẽ sững lại, lưng càng cúi thấp hơn.
“Tiểu thư là ân nhân cứu mạng của Trương Hạo, mạng này vốn dĩ là do tiểu thư ban cho, vì tiểu thư vào nước sôi lửa bỏng, Trương Hạo quyết không từ nan!”
Ân tình, thứ này quá mức hư ảo.
Thiên hạ này, mấy ai có lòng trung nghĩa thực sự?
Con người, vạn sự đều có mục đích.
Mà ta là thương nhân.
Thương nhân, không trọng tình cảm.
Ta không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn hắn.
Không khí lặng đi, tựa hồ nặng như chì.
Qua nửa nén hương, Trương Hạo đột nhiên quỳ xuống.
“Trương Hạo muốn thỉnh cầu tiểu thư giúp ta tìm kiếm muội muội.”
Hắn chậm rãi thuật lại.
Ba năm chinh chiến nơi biên ải, khi trở về nhà, hắn phát hiện mẫu thân đã qua đời, còn muội muội thì bặt vô âm tín. Lời cuối cùng nàng lưu lại với hàng xóm chính là muốn đến Ngự quốc.
Từ ngày đó, hắn không ngừng truy tìm tung tích muội muội, nhưng càng tìm lại càng phát giác sự tình có điều bất ổn.
Hắn phát hiện mẫu thân không phải c.h.ế.t già, mà muội muội cũng chẳng phải tự nguyện đến Ngự quốc.
Những kẻ hàng xóm ấy, đã lừa dối hắn.
Nói đến đây, giọng hắn đã khẽ nghẹn lại.
Ta chậm rãi đứng lên, rút đoản đao bên hông.
“Ta không quen biết muội muội ngươi, cũng chẳng có chút đầu mối nào. Nhưng ta nguyện tại đây lập thệ, nếu ngươi không phụ ta, Tống Thính Uyển ta nguyện dốc lòng tìm kiếm muội muội của ngươi, cho đến tận ngày ta chết.”
Máu tươi nhỏ xuống từ lòng bàn tay.
Lấy m.á.u kết thệ, đây là đại lễ thệ ước chí thành nhất tại Ngự quốc.