Hồng Trang Định Sẵn

Chương 6



“Đại tiểu thư, người thấy có nên báo cho Tam thiếu gia hay không…”

Tam thiếu gia của Tống phủ, là đệ đệ cùng cha khác mẹ của ta.

“Nếu không, lão nô đi tìm Tam thiếu gia…”

Hắn dù dè dặt nói, nhưng trong lòng đã có quyết định.

Một kẻ con vợ lẽ, vậy mà lại có trọng lượng hơn cả ta, nữ nhi đích trưởng.

Ta giơ tay, vung mạnh một bạt tai lên mặt hắn.

“Chát—”

“Lý quản sự, ngươi nghe không hiểu lời ta sao?”

Lão già kia bị đánh đến ngây người, đến khi nghe rõ lời ta, vội quỳ xuống.

“Lão nô không dám! Lão nô lỡ lời, xin đại tiểu thư thứ tội!”

Ta khẽ liếc hắn một cái, bước thẳng về chính sảnh.

IV

Phí Hạo Luân và Giang Văn Tuyên đã đến.

Khi ta vào, hai người kia đang trò chuyện sôi nổi, thấy ta xuất hiện liền lập tức câm bặt.

“Gia phụ thân thể không khoẻ, sai nữ nhi thay mặt tiếp kiến nhị vị công tử. Nhị vị công tử sẽ không để bụng chứ?”

Hai người kia vội khoát tay.

Giang Văn Tuyên đứng dậy, khẽ chắp tay, giọng điệu ôn hòa:

“Nghe danh đại tiểu thư Tống gia quốc sắc thiên hương, hôm nay được diện kiến, quả nhiên danh bất hư truyền.”

Phí Hạo Luân tuy không giỏi ngôn từ như hắn, nhưng trong lòng dường như có chút sốt ruột, tay nắm lại thành quyền.

Dù vậy, hắn vẫn đứng lên, cất giọng khô khốc:

“Giang huynh nói rất đúng.”

Đối diện lời tâng bốc của hai người, ta chỉ khẽ nhếch khóe môi.

“Nghe nói hai vị công tử lần này lên kinh, hành trang đơn sơ, không mang theo quá nhiều lộ phí. Tống gia ta có một tòa biệt viện, có thể tạm thời mượn cho hai vị làm chỗ nghỉ chân.”

Sắc mặt Giang Văn Tuyên và Phí Hạo Luân đều thoáng biến đổi.

Theo lẽ thường, với tài lực của Tống gia, chớ nói một tòa biệt viện, dù là mười tòa cũng có thể rộng rãi ban cho.

Vậy mà nay, ta chỉ nói là tạm mượn một chỗ.

Phí Hạo Luân có chút không nhịn được, lạnh giọng nói:

“Tống tiểu thư, Phí gia chúng ta chính là ân nhân của phụ thân nàng.”

Nghe vậy, ta liền dùng khăn lụa che mặt, làm ra vẻ thẹn thùng e ấp:


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com