Hồng Trang Định Sẵn

Chương 9



Lý quản sự phịch một tiếng quỳ rạp xuống, cả người run lẩy bẩy.

“Lão nô… lão nô nguyện vì gia chủ vào nước sôi lửa bỏng, không chút do dự!”

V

Trận đại hỏa này thiêu rụi hơn nửa phủ Tống gia.

Nếu không phải đích thân đại tiểu thư Tống gia liều c.h.ế.t cứu hỏa, e rằng toàn bộ phủ đệ đều đã thành tro tàn.

Chỉ đáng tiếc, Tống gia chủ cùng trưởng tử thứ thất, lại bị thiêu sống trong thư phòng.

Mẫu thân cùng tiểu muội trở về, đúng lúc ta sắp “đau thương đến mức ngất đi” trước linh cữu.

Mẫu thân ta không thể ngờ, chỉ ra ngoài một ngày, trong nhà đã xảy ra biến cố kinh thiên động địa.

“Phu quân a! Sao chàng lại đi như vậy! Chúng ta còn chưa có một đứa con trai nối dõi a!”

Bà khóc đến xé gan xé ruột, thậm chí hận không thể theo phụ thân xuống mồ.

Đến nước này rồi, điều bà tiếc nuối vẫn là chưa sinh được một đứa con trai.

Tiểu muội sợ bà quá đau buồn, liền dịu giọng khuyên nhủ:

“Nương, người vẫn còn có chúng con…”

Không ngờ, bà vung tay áo, thẳng thừng đẩy tiểu muội ra.

“Các ngươi có ích gì chứ? Các ngươi chỉ là mấy đứa con gái vô dụng! Phu quân, là thiếp vô dụng, không thể để lại huyết mạch cho Tống gia a!”

Tiểu muội nhìn mẫu thân, trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc xen lẫn thất vọng.

Ta thu hồi ánh mắt, tiếp tục rơi nước mắt.

Đúng vậy, ta cùng tiểu muội bất quá chỉ là hai nữ nhi vô dụng.

Vậy nên, sẽ không ai nghi ngờ ta.

Phụ thân ta tuy có nhiều thiếp thất, nhưng hắn lại hiếm muộn con cái.

Nay ngoài ta và tiểu muội ra, trong nhà chỉ còn một đệ đệ thứ xuất, mới sáu tuổi.

Một hài tử sáu tuổi, không có ngoại gia chống lưng, vừa vặn thích hợp để đẩy ra ngoài làm bia đỡ đạn.

Người đến phúng viếng không ít.

Phí Hạo Luân và Giang Văn Tuyên cũng nhận được tin, vội vàng chạy đến.

Hai kẻ đó trợn tròn mắt, ngây ngẩn cả người.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com