Hợp Đồng Tình Yêu

Chương 212



"Nhuỵ Nhuỵ, sao cậu lại mua đồ cho Phó Nhiễm mà không đem cho bọn mình, thật lãng phí."

 

"Ai cho cậu gây chuyện chứ?"

 

Vưu Ứng Nhuỵ đi vào tiệm nước hoa.

 

"Tớ không đi được không? Nếu không có cậu không biết mẹ cậu sẽ nói tớ ra sao."

 

"Tớ cũng là giúp cậu hả giận thôi!"

 

Vưu Ứng Nhuỵ đưa Vương Nhứ Đình tới trước quầy.

 

"Phải nhờ tới cậu sao? Về sau, tự nhiên sẽ có người giúp tớ."

 

"A, lời này…"

 

Vương Nhứ Đình kề bên tai Vưu Ứng Nhuỵ.

 

"Là bạn trai cậu sao? Nói nhanh đi, cậu giữ bí mật quá đấy, làm tớ suy nghĩ…"

 

"Vội gì chứ?"

 

Vưu Ứng Nhuỵ vừa thử nước hoa. "Có cơ hội sẽ giới thiệu hai người với nhau."

 

"Đúng rồi,nhớ Minh Tam Thiếu chứ?"

 

Vưu Ứng Nhuỵ hơi bần thần. "Nhớ, sao thế?"

 

" Mấy hôm nay trên tin tức đều nhắc tới hắn, hiện tại Tam Thiếu là tổng giám đốc của tập đoàn MR. Nghe nói dạo này Phó Nhiễm và hắn luôn ở cạnh nhau, có lời đồn là có thể bọn họ sẽ quay lại."

 

Vương Nhứ Đình nhận lấy lọ nước hoa Vưu Ứng Nhuỵ đưa qua.

 

"Quay lại?"

 

Trong mắt Vưu Ứng Nhuỵ đầy châm chọc.

 

" Ban đầu không phải rất quyết tâm ra đi sao?"

 

"Dĩ nhiên là cô ta muốn trèo cao, nhớ bộ lễ phục hôm qua không? Cậu nói đi ngoài Minh Tam Thiếu, ai có thể đặt được?"

 

Vưu Ứng Nhụy hiểu ra, nở nụ cười châm chọc, ý bảo nhân viên lấy ra lọ nước hoa xa xỉ.

 

" Để ý nhiều như vậy làm gì? Chuyện của người khác sợ không tới lượt chúng ta lo."

 

"Dù sao tớ vẫn không ưa cô ta, trước kia ỷ có chỗ dựa là Minh gia, bây giờ còn có thể đòi hơn ai? Bộ dạng thật đáng ghét!"

 

Vương Nhứ Đình thấy trên quầy để một loạt lọ nước hoa, cô ta khẽ giật mình đẩy đẩy Vưu Ứng Nhuỵ.

 

"Điệu bộ này của cậu, rất khoa trương đi?"

 

"Có gì kỳ quái đâu, thích thì mua thôi."

 

Vưu Ứng Nhuỵ bảo nhân viên in hoá đơn và gói lại. Cô tiện tay lấy hai túi đưa cho Vương Nhứ Đình.

 

"Tặng

 

"Chính xác là cậu giàu to rồi?"

 

"Đi! Ra ngoài đi dạo thêm chút nữa".

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

" Nhuỵ Nhuỵ, rốt cuộc người yêu cậu làm gì? Lợi hại hơn so với Minh Tam Thiếu sao? Tớ rất không muốn thấy Phó Nhiễm vui vẻ!"

 

Vưu Ứng Nhuỵ không trả lời ngay, cô đút tay vào túi áo, khẽ giương cằm nói.

 

"Trên đời này, thật sự có ai có thể cười đến cuối cùng đây?"

 

Hôm sau Phó Nhiễm đi bệnh viện thăm Tống Chức. Đi ở hành lang từ xa đã nghe tiếng của Tống Chức.

 

" Ai u, nằm cũng không nằm được, lúc nào mới có thể về nhà đây?"

 

"Bác sĩ muốn em dưỡng thai thật tốt. Em nên nghe lời họ thôi."

 

"Vậy không phải là làm em tức chết?"

 

Phó Nhiễm đẩy cửa phòng bệnh ra, thấy Nam Bình đang gọt táo.

 

"Có đứa bé thì nên nói ít một chút, như vậy sao có thể dưỡng thai đây?"

 

"Anh …"

 

Nửa câu sau của Tống Chức nghẹn ở cổ họng.

 

"Tiểu Nhiễm tới."

 

Phó Nhiễm đem trái cây đặt trên tủ đầu giường.

 

"Vài ngày như vậy mà cũng không nhịn được?"

 

"Cậu không biết đó thôi, sẽ khiến tớ ngu đần ra mất".

 

Không bao lâu sau, Tần Mộ Mộ cũng đến phòng bệnh, ba người nói câu được câu không. Phó Nhiễm nhận được cuộc gọi từ một số lạ, cô đứng dậy đi tới bên cửa sổ.

 

"Alo, ai vậy?"

 

Cúp điện thoại, cô chỉ nói phòng làm việc có chút chuyện, chào tạm biệt với ba người rồi rời khỏi bệnh viện.

 

Phó Nhiễm cùng đối phương hẹn ở một quán cà phê. Người hẹn với cô là Lý tổng đã tới trước cô, Phó Nhiễm nhờ sự hướng dẫn của nhân viên đi tới.

 

"Thật xin lỗi, khiến ngài chờ lâu."

 

"Tôi cũng mới đến không bao lâu, mời ngồi."

 

Lý tổng khoảng chừng 35 tuổi, nhân viên đưa cà phê lên, Phó Nhiễm đưa tài liệu trong túi xách cho Lý tổng.

 

"Thật hân hạnh có thể hợp tác cùng ngài, nhưng ngài cũng biết, kể từ sau khi MR huỷ hợp đồng, FU ít được nhận hợp đồng mới."

 

"Lúc tôi tham gia tiệc rượu cũng thấy qua mấy lần hoạt động của FU, cá nhân tôi rất thích, tin tức vỉa hè mấy phần thật mấy phần giả không bằng tự mình kiểm chứng, tôi chỉ tin vào những gì tôi đã thấy."

 

Lý tổng cầm tài liệu Phó Nhiễm đưa cho hắn ở trong tay, cũng không có ý mở xem.

 

Nỗi lo ban đầu của Phó Nhiễm theo như lời hắn nói lúc này đã tan thành mây khói, cô uống cà phê, hoàn toàn tin tưởng.

 

"Nhờ Lý tổng để mắt, như thế này nếu nói không hết ý, Lý tổng cho địa điểm cùng sân khấu, đưa tài liệu cho tôi, tới lúc đó chúng ta ký hợp đồng được không? "

 

"Được."

 

Phó Nhiễm không nghĩ là hợp đồng được đưa tới cửa, cô vui vẻ mỉm cười, bưng ly cà phê còn chưa chạm đến khóe miệng, xa xa nhìn thấy một người đang cầm bó hoa hồng lớn trong tay bước vào quán cà phê.

 

Môi cô cong lên, có lẽ tiểu tử này muốn ngỏ lời với bạn gái nên mới làm như vậy. Mặc dù cách làm này không mới, nhưng đối với phụ nữ mà nói thì là trăm lần cảm động. Nhân viên giao hoa đi tới trước bàn, trong tay đang cầm hoa hồng vừa lúc che khuất tầm mắt của cô, cô bắt đầu suy nghĩ, người kia đưa bó hoa hồng cho Phó Nhiễm.

 

"Xin ký nhận."


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com