Hợp Đồng Tình Yêu

Chương 655



Lý Hiểu thông thạo nói ra. "Chúng ta ở trong vòng luẩn quẩn này, cũng phải dựa vào thể diện của các người để kiếm miếng cơm, nói ra người nào quan tâm có tin hay không, trước kia có tin tức về một vị đạo diễn cô chú ý tới sao? Có liên quan đến quy tắc ngầm, chính là một người bạn của tôi gây ra."

 

Phó Nhiễm gật đầu, thì ra Minh gia là một cây hái ra tiền, ngay cả người c.h.ế.t đều không bỏ qua cho. "Nói đi, cô muốn gì?"

 

Lý Hiểu đưa tay ra, khép bốn ngón tay lại. "Thật ra cũng không nhiều, 100 vạn."

 

Phó Nhiễm cười lên thành tiếng. "Nếu tôi cứ đáp ứng như vậy, về sau không phải là hết người này tới người kia tìm đến sao?"

 

"Lúc trước có tin đồn liên quan tới Tam Thiếu huyên náo cả Nghênh An, tôi cũng thật tò mò anh ấy còn sống hay chết, nếu không, tôi sẽ bịa chuyện khác giúp các người?"

 

Phó Nhiễm nheo mắt lại rồi mở ra, vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị, Lý Hiểu cười hì hì chỉ vào mắt. "Trước kia muốn thi diễn viên nhưng không thi đậu, nhưng lại có học qua bài khóc lóc."

 

"Cô cũng không sợ bê đá tự đập vào chân của mình." Phó Nhiễm nói nửa đùa nửa thật.

 

"Cũng may, cho tới bây giờ chưa thua cuộc lần nào."

 

Điện thoại bên trong túi xách vang lên từng hồi, chắc là Lý Vận Linh.

 

Phó Nhiễm xòe tay. "Được rồi, cô muốn lăn qua lăn lại thế nào thì tùy cô thôi."

 

"Cô có ý gì?"

 

Phó Nhiễm đứng dậy, mở cửa đi ra ngoài.

 

Ký giả thấy thế, thừa dịp chen chúc vào, Lý Hiểu nhanh chóng có phản ứng, tiến lên kéo tay Phó Nhiễm khóc thảm thiết.

 

"Lúc đó Thành Hữu là c.h.ế.t ở trong lòng tôi, các người ngay cả lúc anh ấy hạ táng đều không cho phép tôi tham gia, hiện tại tôi muốn gặp cũng không được sao?"

 

Đột nhiên Phó Nhiễm quay mặt sang, sắc mặt u ám đúng là làm người ta giật mình, cô bất ngờ hất tay Lý Hiểu ra, lúc Lý Hiểu ngã xuống, Phó Nhiễm tiến lên uy hiếp, gần như giẫm chân lên hai tay cô t

 

"Cô còn dám nói hươu nói vượn có tin tôi vả nát miệng cô hay không, cô nói thấy Thành Hữu chết, cô còn dám rủa anh ấy một tiếng thử xem?"

 

Thái độ như vậy, cùng mới vừa nãy ở bên trong phòng bảo vệ tưởng như hai người.

 

Lý Hiểu giật mình, nhưng cũng cãi chày cãi cối nói. "Chẳng lẽ lúc ấy tôi còn có thể nhìn lầm sao?"

 

"Chết trong lòng cô, chuyện nực cười!"

 

Lý Vận Linh từ trong xe nhìn ra ngoài, liền nhìn đến đám người vây quanh cách đó không xa, cũng không biết chuyện xử lý được như thế nào, dáng vẻ nóng lòng.

 

"Bằng tình cảm của tôi cùng Tam Thiếu, tại sao không thể?"

 

Phó Nhiễm ngồi xổm xuống, ngón tay chỉ vào cửa nghĩa trang. "Tình cảm? Tình cảm tốt tới mức ngay cả cánh cửa này cũng không vào được? Tôi vốn là không muốn tới, chỉ là đây là nghĩa trang của Minh gia chúng tôi, không cho phép cô gây ầm ĩ ở đây, lần sau còn dám, tôi sẽ báo cảnh sát."

 

Lý Vận Linh cùng Minh Vanh tới đúng lúc.

 

"Sao rồi?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Mẹ, không có việc gì." Phó Nhiễm đứng lên. "Gặp phải người gây chuyện."

 

Lý Hiểu thấy đèn flash chớp tới lia lịa, dùng hết thủ đoạn.

 

" Lúc tôi cùng anh ấy ở trên giường, cô đang ở nhà chờ cơm anh ấy."

 

Phó Nhiễm dừng lại, Lý Vận Linh định mở miệng, Phó Nhiễm khom lưng cúi xuống nói với Lý Hiểu một lần nữa.

 

"Trên người anh ấy có bao nhiêu dảnh xương bao nhiêu cọng tóc cô cũng rõ ràng sao? Dám nói chuyện như vậy?"

 

Lý Hiểu sửng sốt ngẩn người ra. Không có cách nào, đây cũng là khí thế bức người.

 

Phó Nhiễm dìu Lý Vận Linh rời đi, bỏ lại một câu. "Về sau có muốn tiền, cũng phải lựa chọn xương mềm mới có thể gặm được."

 

Lý Hiểu bị đám người vây quanh, thấy bộ mặt giật mình thất thần của cô ta, có người cười nói. "Chẳng lẽ cô còn có thể biết rõ ràng trên người người khác có bao nhiêu cọng tóc sao?"

 

Lý Vận Linh đứng ở trước xe. "Người đó là ai?"

 

"Một nhân vật không quan trọng." Phó Nhiễm như suy nghĩ điều gì đó. "Nói là muốn một khoản tiền."

 

"Thật là buồn cười, định gây chuyện với Minh gia chúng ta."

 

"Mẹ, không cần thiết để cho chút chuyện này làm phiền lòng, chúng ta trở về đi thôi."

 

Chú Vương chở Lý Vận Linh rời đi trước, Phó Nhiễm mới phát động động cơ, điện thoại di động liền vang lên, cô đeo dây phone lên nghe, còn chưa mở miệng, âm thanh mỉm cười của người đàn ông đã truyền đến trước.

 

"Càng ngày càng xử sự giống như anh rồi, không hổ là bà xã của anh."

 

Phó Nhiễm nhìn về kính chiếu hậu."Anh ở đâu?"

 

" Phó Nhiễm, gần đây thế nào mà anh lại xui xẻo như vậy?"

 

Lời này nên là Phó Nhiễm nói mới đúng. "Anh xui xẻo chỗ nào?"

 

"Trước thì có Thẩm Ninh mang theo con trai nói là con riêng của anh, giờ lại có chuyện như vậy, nói cứ như anh vô cùng xấu xa không bằng, hành động lương thiện, lại phải gánh danh tiếng

 

Phó Nhiễm “xì” một tiếng khinh thường.

 

"Ít xảy ra." Cô tập trung nhìn về con đường phía trước."Nếu không phải là danh tiếng đào hoa bên ngoài của anh, nơi nào sẽ có từng người một tìm đến cửa."

 

Cũng không biết là có đúng như Lý Hiểu nói hay không, vẫn là thử dò xét xem? Phó Nhiễm vô cùng mệt mỏi.

 

Anh cũng đoán ra lúc này cô chắn chắn sẽ nhíu mày. "Tối nay đến đây đi?"

 

Cô từ chối không chút nghĩ ngợi."Nói không chừng em sẽ bị ký giả theo dõi."

 

Đôi môi mỏng của anh kéo thành một đường cong.

 

"Đừng nghe theo để đêm nay lại bị dọa thành dáng vẻ gì, anh còn có thể ăn em thật, đến đây đi, anh sẽ buông lỏng một chút cho em, cứ căng thẳng như vậy thân thể cũng sẽ căng thẳng, khó trách mấy lần trước ở trên giường em giống như khúc gỗ, hóa ra là vì lý do này."


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com