Hợp Đồng Tình Yêu

Chương 799



La Văn Anh suýt nữa kêu lên,thần tiên kia, lại là mẹ.

 

La Văn Anh nhìn trái phải sửa sang lại quần áo, lúc nhìn đến Minh Tranh mới chợt thanh tỉnh, người cô muốn bị bắt đi chính là hắn a, cô bước nhanh qua đẩy hắn. “Đi nhanh,đi nhanh lên.”

 

“Anh chạy hướng nào?” Minh Tranh đứng lên, ước chừng so với La Văn Anh cao hơn một khúc.

 

“Ai bảo anh ăn mặc như vậy, nhanh đi tìm quần áo đi.” La Văn Anh hạ thấp giọng xuống, sốt ruột đến mức như kiến bò trên chảo nóng. “Nếu bị mẹ em phát hiện anh ở đây, không thể không c.h.é.m c.h.ế.t anh đi.”

 

“Văn anh, sao còn không ra mở cửa?” Mẹ La ở ngoài cửa thúc giục.

 

La Văn Anh khẩn trương, đẩy Minh Tranh về hướng phòng dành cho khách. “Chạy nhanh trốn vào trong đó,nhớ khóa trái cửa lại.”

 

Sau khi dặn dò xong, La Văn Anh cố hết sức phóng thẳng đến cửa.

 

Mẹ La thật vất vả mới vào được phòng khách, ánh mắt tự nhiên nhìn xung quanh một vòng, lấy những thứ đem theo bỏ vào trong nhà bếp. La Văn Anh nghe được tiếng la, sợ tới mức chạy nhanh qua. “Sao vậy mẹ?”

 

“Bữa tối con ăn mì ăn liền?”

 

Mẹ La chỉ tay vào gói mì trong thùng rác.

 

“Mẹ.” La Văn Anh kéo tay của bà. “Con chỉ là thèm ăn, buổi tối không phải đã cùng Tống Cẩm Trác đi xem mắt sao, làm sao ăn mì gói được.”

 

“Cũng phải, cũng phải.” Mẹ La nghe vậy, tâm tình tốt hơn, kéo tay con gái ngồi xuống ghế sô pha. “Cẩm Trác thật không tệ phải không? Mẹ nhìn một lần là chọn trúng, lần này sẽ không phải chọn bừa cho con nữa.”

 

La Văn Anh đành phải nghe theo lời của bà nói tiếp. “Đúng là rất tốt.”

 

Mẹ La vừa nghe liền nói. “Về sau phải ra ngoài tiếp xúc nhiều, đừng lúc nào cũng dồn tâm tư vào công việc, vừa rồi mẹ nhận được điện thoại dì cả của Cẩm Trác gọi đến, nói là nó đối với con thấy rất vừa lòng, đây là lần đầu Tống gia bên kia tỏ ý , con cần phải nắm lấy cơ hội.”

 

“Mẹ, con biết rồi.” La Văn Anh cũng không nghĩ nhiều, đáp ứng trước rồi tính sau, tốt xấu gì trong nhà cũng còn đang cất giấu người đàn ông to xác đấy.

 

Phanh!

 

Đêm nay cô đúng là đặc biệt gặp xui.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Một hồi tiếng động lạ rõ ràng trong phòng khách truyền đến, La Văn Anh muốn nhảy dựng lên, Mẹ La dỏng tai lên nghe. “Tiếng gì vậy?”

 

“Đâu có gì, chắc là trong phòng khách mở cửa sổ nên có đồ vật bị gió thổi rơi.”

 

Mẹ La đứng dậy đi vài bước đến phòng khách, La Văn Anh mới muốn ngăn cản, bà đã đưa tay vặn khóa cửa. “Mở không ra, Văn Anh, nhà mình mà còn phải khóa cửa sao?”

 

“Mẹ, con chỉ ở một mình, thấy vắng vẻ, phòng nào không dùng đến thì khóa đi.”

 

Nhưng Mẹ La không phải là người có thể dễ dàng bị đánh lừa như vậy. “Đồ đạc trong phòng để lâu cũng cần dọn dẹp một chút, con chạy đi tìm chìa khóa cửa lại

 

“Mẹ, cũng trễ rồi con muốn nghỉ ngơi, sáng sớm mai còn phải đi đàm phán một hạng mục .” La Văn Anh đứng ở cửa, cảm thấy chột dạ.

 

“Để mẹ dọn, cũng không quấy rầy con nghỉ ngơi.”

 

La Văn Anh vẫn đứng yên không nói.

 

“Văn Anh, bên trong có phải có người nào hay không?” Mẹ La dè dặt hỏi.

 

Cô vội xua tay. “Làm sao có thể ạ?”

 

“Không phải là tốt rồi, chìa khóa dự phòng trong nhà đều để ở trên tủ lạnh phải không, mẹ đi tìm.”

 

“Mẹ!”

 

La Văn Anh mới muốn đuổi theo, trong phòng ngủ liền truyền đến một loạt tiếng thở dốc mờ ám, thỉnh thoảng còn kèm theo tiếng phụ nữ khó kiềm chế rên nhẹ, không khí ngay lập tức trở nên vô cùng ái muội, La Văn Anh cảm thấy đầu muốn nổ tung!

 

“Con còn nói không có ai?” Sắc mặt Mẹ La thoáng xấu hổ, bất mãn trừng mắt nhìn cô. “Đã nói với con bao nhiêu lần, không nên kết giao với loại người không ra gì, con xem đi, lại còn mang về nhà, rốt cuộc là bạn thế nào với con?”

 

Việc đã đến nước này, dù sao so với việc bị phát hiện ra Minh Tranh vẫn tốt hơn. “Mẹ, là một người bạn hiện tại chưa tìm được phòng trọ, tới đây ở tạm vài ngày.”

 

Mẹ La nghe vậy, cũng không tiện tức giận trước mặt người khác, bà xoay người đi về phía phòng khách. “Không tưởng tượng nổi, con nghe xem, con….con vẫn còn là một cô gái chưa xuất giá đấy!”

 

“Mẹ.” La Văn Anh đè thấp giọng nói. “Hiện tại là xã hội gì

 

Mẹ La nhìn cô làm công tác tư tưởng. “Hôm nào tìm lý do để cô ta nhanh rời đi biết không?”