Ta còn chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy linh hồn đang tách khỏi thân thể.
Trong khoảnh khắc hoàn toàn mất quyền kiểm soát cơ thể, ta chỉ kịp nhìn Phó Tu lần cuối.
Cách xa trăm bước, Phó Tu sững người, hắn dường như không hiểu được ý nghĩa cái nhìn của ta.
Chỉ thấy thân thể Bạch Thê Thê mềm nhũn ngã xuống, vừa khéo cần cổ nhắm ngay mũi kiếm của Tiêu Vân Kỷ.
Kéo thành một vết cắt dài.
Máu tươi b.ắ.n lên tường thành, tạo thành ba con số: 886.
Ta: "..."
Như vậy có hợp lý không?
005: "Chẳng phải ta đang tạo cho ngươi một nghi thức tiễn biệt sao?"
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Không cần, cảm ơn.
Trước khi hoàn toàn tan biến, ta nhìn Phó Tu lảo đảo bò về phía t.h.i t.h.ể của ta vừa rơi xuống từ tường thành, run rẩy không dám chạm vào.
Mặt hắn tái nhợt, tim ta cũng như bị ai đó bóp chặt, đau đến khó thở.
15.
Do thao tác sai quy định, ta bị hệ thống trung tâm nhốt vào ngục giam hệ thống.
Trong ngục không có dòng chảy thời gian.
Mỗi ngày ta đếm từng ngày đoán tiến độ nhiệm vụ của Phó Tu, có lẽ sắp kết thúc rồi. Không biết thế giới tiếp theo của Phó Tu sẽ gặp phải hệ thống xui xẻo nào, cũng không biết hắn có tiếp tục tìm cái ch-ết không.
Còn ta rảnh rỗi, bắt đầu ngủ say như ch-ết.
Gần đây ta liên tục mơ thấy một khung cảnh.
Đó là một phòng khách không lớn lắm, rèm cửa kéo kín, trong phòng khá tối, chỉ thấy một thiếu niên đang xem phim.
Cửa mở ra, một cô gái không rõ mặt mũi bước vào nhà, cô ấy ném túi xuống, ngồi phịch xuống bên cạnh thiếu niên, giật lấy bịch khoai tây chiên trong tay cậu ấy: "Lại xem Họa Bì... Phim này em xem mấy lần rồi?"
Thiếu niên bị giật mất khoai tây chiên cũng không giận, còn rút giấy cho cô lau tay.
Cô gái thoải mái gác chân lên đùi thiếu niên, tiện miệng hỏi: "Sao em thích xem bộ phim này vậy?"
Thiếu niên im lặng bóp chân cho cô, đáp: "Vì chân thực."
"Haha Bạch Tu em ngốc à, Họa Bì toàn nói về yêu ma quỷ quái, chân thực chỗ nào."
"Phó Tu, tôi họ Phó."
"Được rồi được rồi, Phó Tu." Cô gái thở dài bất đắc dĩ, "Nuôi em lớn như vậy, không chịu gọi chị, cũng không chịu theo họ của chị, haiz, bé sói mắt trắng, nói đi, chân thực chỗ nào."
Thiếu niên Phó Tu mang vẻ lạnh lùng không hợp tuổi: "Người trên đời này, chẳng phải đều đeo mặt nạ giả nhân giả nghĩa giống như yêu ma quỷ quái đấy sao?"
Cô gái cố ý trêu cậu: "Nếu một ngày nào đó, chị cũng biến thành một con yêu quái không có thân nhiệt, không có nhịp tim, không thấy được màu sắc, không ngửi được hương hoa, em sẽ làm thế nào để xác định chị là chị?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Phó Tu rõ ràng bối rối, lại nhíu mày.
Cô gái cười khúc khích búng mũi cậu: "Ngốc à, nhìn ánh mắt chứ sao. Khi yêu một người, ánh mắt là không thể giấu được."
Cô cười híp mắt vò rối mái tóc mềm mại của thiếu niên: "Chị thích bé Phó Tu nhất đó."
Phó Tu bị xem như món đồ chơi mà vần vò, khóe miệng lại mang ý cười.
Khung cảnh nhanh chóng thay đổi, tiếng cười nói càng lúc càng xa.
"877! 877 tỉnh dậy đi!"
Có tiếng gọi gấp gáp đánh thức ta.
Ta mơ màng tỉnh dậy, phát hiện trạm truyền tống hệ thống hoàn toàn hỗn loạn:
"Chuyện gì vậy?"
"Hỏng bét rồi! Thế giới ngươi quản lý sụp đổ rồi!"
Cái gì?
16.
Không kịp nói nhiều, hệ thống trung tâm nhanh chóng đưa ta đến trung tâm giám sát.
Chỉ thấy từ trường của thế giới Đại Vân Triều bắt đầu d.a.o động dữ dội, hoàn toàn không thể thấy rõ tình hình bên trong.
Ta vội nói: "Hiện giờ cách để ổn định thế giới này là nhanh chóng truyền tống ký chủ mới vào, xóa sạch dữ liệu cũ."
Toàn bộ không gian hệ thống vận hành dựa vào năng lượng của các thế giới, một thế giới sụp đổ sẽ gây hậu quả khó lường, họ cũng không kịp suy nghĩ nhiều về lời ta nói, trực tiếp mở quyền thao tác cho ta.
Hệ thống trung tâm: "Có ứng cử viên ký chủ mới nào không? Phải nghe lời dễ quản."
Ta mỉm cười: "Yên tâm, đảm bảo nghe lời."
Rồi nhập vào mục thông tin ký chủ mới:
Tên ký chủ: Bạch Tịch.
Hệ thống trung tâm kinh ngạc nhìn ta, ta lùi một bước, vẫy tay chào: "886."
Ta đã nhớ ra tất cả.
Ta tên Bạch Tịch, cùng với Phó Tu, đều được hệ thống lựa chọn.
Đáng tiếc ta làm nhiệm vụ thất bại ở thế giới đầu tiên, bị xóa ký ức cải tạo thành cỗ máy làm việc.
Còn Phó Tu tìm ta qua từng thế giới.
Tìm đến cuối cùng thậm chí còn muốn ch-ết như ta, xem thử rốt cuộc sẽ đi đến nơi nào.
Nên lần này, ta chọn truyền tống chính mình.