Mi Xích phong động phủ:
Trước khi bế quan tu luyện, Lý Thông Nhai thường suy ngẫm về Tiên cơ.
"Thái Âm Thổ Nạp Dưỡng Luân kinh" ghi chép rằng: "Thái âm chi hoa, thu từ Quảng Hàn, Thái Dương chi tinh, ở chỗ kim ngu, lưỡng khí Hỗn Nguyên, tu thành Tiên cơ." Lý Thông Nhai cho rằng bản thân đã lĩnh hội được phương pháp luyện hóa Thái Âm Nguyệt Hoa và Thái Dương nhật tinh, do đó Tiên cơ chỉ là một cách gọi khác cho một loại Thần thông đặc biệt.
Tuy nhiên, Về sau Lý Thông Nhai lại có được 《Giang Hà Nhất Khí Quyết》, trong đó có một câu nói như sau:
Khí Giang Hà tuôn chảy tự nhiên, như chìm nổi trong Thái Uyên mênh mông, hòa quyện với khí trời đất thanh tao, lưu chuyển không ngừng, Lấy tinh hoa trời đất ấy bồi đắp cho sông hồ, vun đắp cho con đường tu hành, hướng đến cảnh giới cao nhất, nơi được gọi là 'Hạo Hạn Hải'."
Sau khi nuốt Toại Nguyên đan, sáu luân từ Khí Hải và Thức Hải hiện ra, đồng loạt tan rã trong biển sương mù mênh mông của khí hải. Lục đạo ánh sáng rực rỡ hiện ra, hóa thành sáu luồng lưu quang sáng ngời. Lý Thông Nhai chỉ cảm thấy cơ thể hư nhược, biết rằng nếu không thể biến nó thành Tiên Cơ, mình sẽ chết, đạo nghiệp tan thành mây khói.
Theo phương pháp trong 《Giang Hà Nhất Khí Quyết》, sáu luân của Lý Thông Nhai hóa thành lưu quang xoay tròn trên Khí Hải, cuốn lên từng đợt sóng khí, chân nguyên trong Khí Hải nhảy múa, liên tục rót vào lưu quang này.
Khí Hải của Lý Thông Nhai lớn đến kinh ngạc, nó hấp thu ánh sáng lưu quang với tốc độ phi thường. Sau một thời gian xoay chuyển không ngừng, khí hải thu nhỏ lại một nửa đồng thời tỏa ra từng đợt ánh sáng xám, rồi xuất hiện một đạo phù lục.
"Trọng Hải Trường Kình lục"
Dòng khí trong khí hải tiếp tục xoay chuyển, hòa quyện cùng sáu luồng ánh sáng lưu quang, lơ lửng phía trên.
Lý Thông Nhai không rõ đây là điềm lành hay dữ, đành tiếp tục kiên trì tu luyện theo công pháp. Sau một hồi mài dũa, rốt cục đáy khí hải hiện ra, lấp lánh ánh sáng.
Hửm?
Lý Thông Nhai kinh ngạc nhìn chùm sáng nhỏ bé dưới đáy khí hải, nó phình to ra thành một viên ngọc sáng rực rỡ, tỏa ra hào quang lấp lánh.
"Phù chủng... ?"
Viên ngọc trắng nhảy vào sáu luồng ánh sáng lưu quang bên trong, Lý Thông Nhai đành gạt bỏ lo âu, vận dụng công pháp để ngưng kết tiên cơ.
"Chuyện gì thế này...?!"
Sáu luồng ánh sáng lưu quang liên tục bị nuốt chửng, va chạm trong không trung, ngưng tụ thành từng dòng nước chảy, chảy xuống Khí Hải. Cảm giác hư nhược của Lý Thông Nhai càng ngày càng mãnh liệt, khí huyết không ngừng cuộn trào, cuối cùng cũng hiểu ra tại sao người ta luôn nói phải tu thành Trúc Cơ trước sáu mươi tuổi.
Kìm nén cảm giác hư nhược này, sáu luồng lưu quang trong cơ thể Lý Thông Nhai xoay chuyển ngày càng nhanh, truyền ra tiếng dòng sông đang chảy.
Thời gian trôi qua, một điểm sáng lấp lánh xuất hiện, rực rỡ trong bóng tối. Lý Thông Nhai mở mắt, hít vào một hơi thật sâu và thổi ra một luồng khí trắng. Trên vách đá trước mặt, một hố nhỏ xuất hiện, ánh sáng tràn ngập căn phòng, mang theo âm thanh cuộn trào của sóng biển.
Lý Thông Nhai ngồi yên một lúc, nở nụ cười nhẹ nhàng và nói:
"Sau sáu mươi hai năm ròng rã, cuối cùng ta cũng đã ngưng kết tiên cơ..."
Lý Thông Nhai nở nụ cười, gạt đi giọt nước mắt trong suốt trên khóe mắt, chậm rãi đứng dậy. Tuy nhiên, trong lòng vẫn vẫn băn khoăn.
"Sao lại... dễ dàng đến vậy?"
Quá trình đột phá của Lý Thông Nhai rất suôn sẻ, hầu như không gặp bất kỳ khó khăn nào, thậm chí có chút dễ dàng.
"Tam tông thất phái tích lũy vô số bí pháp qua bao đời để nâng cao tỷ lệ đột phá Trúc Cơ. Lý gia ta cũng không phải gia tộc danh giá gì, ngay cả tỷ lệ đột phá Trúc Cơ cũng không thể tính toán được, nói gì đến việc quá trình đột phá Trúc Cơ chiếm được tiện nghi gì cơ chứ .
Lý Thông Nhai từ từ đứng dậy, tu vi Trúc Cơ sơ kỳ dâng trào mãnh liệt. Trong đầu hiện lên những hình ảnh kỳ diệu về Tiên cơ 『Hạo Hãn Hải』 đang vận hành bên trong cơ thể.
"『Hạo Hãn Hải』 xuất phát từ Giang Hà,, sở hữu đặc điểm linh lực hùng hậu của Luyện Khí, giúp gia tăng sức mạnh khi ở trong môi trường sông nước. Ngoài ra, Tiên cơ này còn giúp người tu luyện thông thạo thuật điều khiển nước."
"Nắm rõ dòng chảy của nước để dự đoán hạn hán, lặn xuống nước mà không sợ làm kinh động cua cá, rùa ba ba, không bị ảnh hưởng bởi sương mù, đi lại trong môi trường nước lửa mà không bị tổn thương, có thể điểm hóa tà ma, chữa bệnh cứu người..."
Lý Thông Nhai suy ngẫm một hồi, cảm thấy nhiều mô tả về Tiên cơ "Hạo Hãn Hải" này khá mơ hồ. Trong lòng nảy sinh nghi ngờ, thầm nghĩ:
"Mạnh mẽ khi ở trong nước, giỏi thuật nước, điểm hóa tà ma cũng có thể lý giải được, nhưng việc không kinh động đến thủy vật, đi lại trong môi trường nước lửa mà không bị tổn thương và dự đoán dòng chảy của nước thì quả thật là hơi vô bổ.."
Điểm hóa tà ma chỉ có tác dụng đối với tu sĩ đạt đến đỉnh phong Thai Tức, dù sao cũng chỉ tiêu hao một ít Pháp lực và vẫn còn chút tác dụng. Còn việc đi lại trong môi trường nước lửa mà không bị tổn thương chỉ là trường hợp của nước lửa bình thường. Ngay cả tu sĩ Thai Tức cũng có thể sử dụng một pháp thuật đơn giản để ngăn chặn nước lửa bình thường, chứ đừng nói đến việc dự đoán dòng chảy của nước và không sợ cá ba ba.
"Rốt cuộc thì phương pháp tu luyện Tử Phủ Kim Đan này là gì?"
Lý Thông Nhai thở dài, ngay cả tin tức về Nguyệt Hoa Nguyên Phủ đến nay vẫn còn mơ hồ, chưa nói đến nguồn gốc của Tiên Đạo này, giờ hắn chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ, so với Vọng Nguyệt Hồ cũng được coi là một nhân vật, đổi thành Việt Quốc càng không đáng nhắc đến, lúc này chỉ có thể gác lại những nghi ngờ, nhẹ nhàng đẩy cửa đá, như gió thoảng ra khỏi căn phòng tối.
Bên ngoài đại sảnh rộng lớn trống trải, bàn đá và ghế đá đều được rửa sạch sẽ, dính đầy nước trong không biết từ đâu đến, mặt đất cũng đầy nước, nồng độ linh khí đã hồi phục nhiều do Lý Thông Nhai ngừng tu luyện.
Cửa động phủ khép hờ. Lý Thông Nhai có ý định thử nghiệm sức mạnh của tu sĩ Trúc Cơ, liền bấm một phép Huyễn thuật xuyên qua. Lý Huyền Phong đang nhắm mắt tu luyện bên ngoài bỗng mở mắt, nhướng mày nhìn xung quanh, có chút nghi ngờ cúi đầu xuống, thấy những giọt sương trên mặt đất không hề thay đổi, cuối cùng cũng nhắm mắt lại tu luyện.
"Phong nhi cũng đã Luyện Khí tầng sáu rồi, chắc hẳn lần bế quan này sẽ mất khoảng ba đến năm năm."
Lý Thông Nhai bước ra khỏi động phủ, bình minh rực rỡ chói lọi đang mọc lên từ những ngọn núi xa xôi, ánh sáng vàng nhạt chảy qua sườn núi, tâm hồn rộng mở, mỉm cười, bay xuống thị trấn.
-------------
Lê Kính trấn đã có từ lâu, không ít con đường lát đá đã bị nứt nẻ, người ta đi lại bằng xe ngựa hoặc đi bộ, đi lại trên đường, những con đường lát đá xung quanh vườn lê ở Trấn Lê Kính đặc biệt bị nứt nẻ, ngày ngày bị nghiền nát bởi đủ loại bánh xe, trông thật te tua.
Bức tường trắng tinh khôi giờ đây loang lổ những mảng đen, vườn lê - nơi mà cả gia tộc lớn và người dân cùng nhau vỗ tay khen ngợi và cùng nhau rơi lệ. Âm thanh chèo vang vọng từ trong vườn ra ngoài, bên ngoài tường có một đám trẻ con rón rén, áp tai vào tường nghe chăm chú.
"Ý ôi... Hoàng Kim đài lên cao, Gia Nê Hề của ta... Đầu đội mũ quan kết tóc mai, khoác lên mình chiến y sắt thép!"
Giọng hát vang vọng, da diết, mang theo nỗi buồn thương vô hạn. Người con gái hát trong bộ trang phục đen tuyền, trên đầu đội mũ quan đính ngọc quý, khuôn mặt trang điểm lộng lẫy nhưng ẩn chứa sự bi thương. Dưới hiên nhà, đám đông xôn xao, có người căm phẫn, có người thở dài ngao ngán, có người rơi lệ không thể thốt nên lời.
Người con gái trong bộ trang phục đen tuyền, trên đầu đội mũ quan đính ngọc quý, vung tay áo choàng, quát lớn:
"Mộc Tiêu Man!"
"Dạ thưa bệ hạ!"
Từ phía sau đài, một người đàn ông to lớn bước ra. Hắn mặc bộ giáp vàng rực rỡ, đối diện với người con gái. Trên mặt hắn vẽ hai ria mép to, toát lên vẻ hung dữ. Khi hắn xuất hiện, cả đám đông bên dưới bỗng ồ lên náo nhiệt.
Giữa đám đông náo nhiệt, một ông lão tóc bạc đang đứng lặng ngắm nhìn. Ông lắc đầu liên tục, thở dài thườn thượt, hai tay chắp sau lưng. Bỗng nhiên, một giọng nói ôn hòa vang lên từ phía sau ông:
"Lão gia, đây là vở kịch gì vậy?"
Ông lão híp mắt nhìn người hỏi, mỉm cười và đáp:
"Vở kịch này có tên là "Gia Nê Hề mệnh vẫn Đại Quyết đình"."