Huyền Ngọc Đại Sư: Vị Trí Thủ Khoa Là Của Tôi!

Chương 8



Đây thực sự là lời nhắc nhở tốt bụng từ tôi.

Triệu Chấp cau mày, vừa định mở miệng, điện thoại trong túi đã reo lên. Anh ta nghe điện thoại, chưa đầy ba giây đã cau mày sâu hơn.

Tôi trực tiếp nhét tấm ảnh vào túi rồi đi ra ngoài.

Triệu Chấp nắm chặt cánh tay tôi, giọng rất nặng nề: "Em gái tôi nói đã nhìn thấy quỷ ở nhà. Trong phòng em ấy xuất hiện rất nhiều dấu tay máu, cả người gần như phát điên rồi."

"Thật sao?"

Tôi gạt tay anh ta ra.

"Thiên lý phân minh, báo ứng không sai."

Khi gia đình này đổi mệnh cho cô ta, lẽ ra nên nghĩ đến một ngày sẽ gặp báo ứng.

13

Ngày hôm sau, tại quán cà phê ở trung tâm thành phố.

Cả quán cà phê đều yên tĩnh, Triệu Chấp bảo vệ Triệu Thiến Thiến đã gần như sợ đến mức choáng váng ngồi bên cạnh, bên cạnh còn có cha mẹ bọn họ. Nhìn qua thì không làm điều ác gì, nhưng cũng không hẳn là người tốt. Nhưng riêng Triệu Thiến Thiến này, trên người có quá nhiều nghiệp chướng.

"Nói đi, tìm tôi có việc gì."

Sáng sớm tôi đã nhận được điện thoại từ cha mẹ Triệu Thiến Thiến, nói là muốn hẹn gặp tôi.

Cha Triệu nhìn tôi với ánh mắt rất kính trọng. Bên cạnh còn đặt một tập tài liệu về tôi, có lẽ đã thức đêm điều tra thân phận và bối cảnh của tôi.

"Huyền Ngọc đại sư, xin cô hãy cứu con gái tôi."

Tôi cười.

"Không phải sau lưng các người có một cao nhân sao? Đổi mệnh cho con gái các người, cướp đoạt phúc báo của người ta, đây là báo ứng đấy."

Mặc dù tôi chắc chắn sẽ giúp, nhưng khi cần mắng thì vẫn phải mắng.

Sắc mặt cha Triệu không được tốt lắm, nhưng vẫn đứng dậy cúi người với tôi:

"Thiến Thiến là thịt trong tim của chúng tôi, làm sao chúng tôi nỡ để con gái còn trẻ như vậy đã qua đời chứ? Cô bé đổi mệnh với nó lúc trước cũng đã được cha mẹ cô ấy đồng ý, tôi đã cho bọn họ năm triệu bồi thường."

Nghe những lời này tôi càng thêm ghê tởm.

"Năm triệu mua mạng một cô gái, tiền này lại đưa cho cha mẹ cô ấy. Các người có ai từng hỏi ý kiến cô ấy không?"

Mẹ Triệu ăn mặc lộng lẫy không nhịn được mà lên tiếng:

"Gia đình đó vì con trai mà cái gì cũng dám làm, năm triệu mua mạng con gái bọn họ, bọn họ còn biết ơn gia đình tôi."

"Ồ, có phải bọn họ còn phải cúi đầu với các người, nói một câu cảm ơn không?"

Tôi trực tiếp đáp trả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Mẹ Triệu có vẻ không nhịn được nữa, đang định nói thêm điều gì đó thì bị Triệu Chấp kéo lại.

"Huyền Ngọc đại sư, cô nói xem phải làm thế nào thì mới chịu cứu em gái tôi?"

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Tôi giơ tay ra dấu số một.

"Một triệu?"

"Không."

Tôi lắc đầu, định khiến bọn họ phải chảy m.á.u nhiều.

"Mười triệu."

14

Cha Triệu đồng ý. Dù sao cũng là doanh nghiệp đầu tàu của thành phố A, tiền nhiều thế mạnh, bỏ ra mười triệu để cứu con gái mình cũng không phải là không thể.

Thấy mười triệu đã chuyển đến tài khoản của tôi, tôi cũng bắt đầu chuẩn bị. Đã đợi khá lâu, dù nhà họ Triệu không đến tìm tôi, đợi đến thời điểm thích hợp tôi cũng sẽ chủ động tìm đến bọn họ, ít nhất không thể để Triệu Thiến Thiến thực sự c.h.ế.t trong tay Phượng Doanh.

Tôi đi theo bọn họ đến nhà họ Triệu, sau đó vẽ trận pháp trong phòng của Triệu Thiến Thiến. Lấy m.á.u vào trận, phù chú phụ thân.

"Tạm thời cô ấy sẽ không quấy rối Triệu Thiến Thiến nữa."

"Cô ấy là ai?"

Triệu Chấp rất nhạy bén, lập tức mở miệng hỏi câu này.

Tôi không trả lời anh ta mà là giả vờ vô tình hỏi: "Trước đây người đổi mệnh cho Triệu Thiến Thiến là ai?"

Cha Triệu im lặng một lúc lâu.

"Nói dối, đối với các người không có lợi."

Có lẽ là sau khi tôi vẽ xong trận pháp này, Triệu Thiến Thiến suốt đêm liên tục giật mình tỉnh giấc hét lên cuối cùng cũng có thể bắt đầu ngủ một giấc yên bình. Cha Triệu cũng bắt đầu công nhận khả năng của tôi.

"Chúng tôi cũng không biết vị đại sư đó tên gì, ông ta chỉ bảo chúng tôi gọi ông ta là đại sư. Khi ông ta xuất hiện mặc một bộ đồ đen, khuôn mặt đó chúng tôi chưa từng thấy bao giờ."

"Tại sao ông ta lại muốn giúp Triệu Thiến Thiến?"

Cha Triệu như thể đắm chìm vào hồi ức.

"Hơn mười năm trước, tôi đã cứu ông ta. Ông ta thích một miếng ngọc bội cổ của nhà tôi, nói rằng có thể giúp gia đình chúng tôi ba lần trong lúc nguy cấp. Lần đầu tiên, dưới sự giúp đỡ của ông ta, gia đình chúng tôi thành công giữ vững vị trí đầu tàu thành phố A. Lần thứ hai, ông ta đổi mệnh cho con gái tôi, giúp Thiến Thiến sống sót thành công. Lần thứ ba. . ."

Giọng cha Triệu có chút im lặng, lần này tôi tiện tay nói hộ những lời chưa nói xong:

"Lần thứ ba là sử dụng thuật hoán đổi, giúp Triệu Thiến Thiến cướp điểm thi đại học của người khác."

Tôi nhìn bọn họ một cái đầy khinh miệt.

Vậy nên ba lần cơ hội đã dùng hết, vị đại sư áo đen đó cũng sẽ không xuất hiện nữa.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com