Rốt cục, ở nơi xa đã xuất hiện mấy gian phòng ốc đơn giản trên một mảnh đất rộng rãi. Xung quanh là chi chít anten chảo cùng rất nhiều sĩ quan đi lại.
Thấy chỉ còn cách bộ chỉ huy hơn trăm mét, Xavier cầm lên súng trường m16, thấp giọng nói: "Toàn thể chuẩn bị chiến đấu--"
Hmm Wall lập tức ngồi yên vào ghế ôm chặt lấy khẩu M-60 đem lưng tựa vào cửa sổ xe.
Các binh lính trong thùng xe cũng rối rít ôm chặt trong tay súng trường trong tay đồng thời cố định thân hình lại.
Thấy có mấy binh lính Iran đứng trước cửa bộ chỉ phất tay ra hiệu dừng lại để kiểm tra xe, Xavier nổi giận gầm lên một tiếng:
"Tông thẳng cho ta ----"
Tài xế dẫm hết chân ga, cùng với tiếng động cơ nổ ù ù.
Chiếc xe tải nặng mười mấy tấn chạy như trâu điên phóng thẳng đến căn nhà đặt bộ chỉ huy dưới ánh mắt ngơ ngác của lính canh Iran đang trợn mắt há hốc mồm.
Trong phòng họp lớn ở bộ chỉ huy mấy chục sĩ quan cấp đang tập trung thảo luận tình hình chiến dịch thì đột nhiên thấy một chiếc xe tải khổng lồ kinh thiên động lao đến.
"Á ----"
Bọn họ còn chưa kịp kêu lên thì chiếc xe tải đã đâm thủng bức tường mỏng manh của toà nhà hai tầng.
"Ầm ------ oành ------" Một tiếng va chạm mạnh mẽ vang lên, bụi đất tung bay, cả tòa nhà rung lên như sắp sụp đổ đến nơi. Xavier thoáng trấn định sau vụ va chạm lớn tiếng hét lớn lên:
"Giết …!"
Các thành viên đội đột kích Iraq không một chút chần chờ và khiếp đảm nhanh chóng xông lên.
Từ khi quyết định tham gia vào cái kế hoạch này bọn họ cũng đã xác định mình là một đi không trở lại. Đây vừa là đội đột kích cũng là đội cảm tử!
Nếu đã mất đi hy vọng sống sót thì hãy chiến đấu hết mình để có thể chết một cách lừng lẫy ......
Tất cả binh lính Iraq cuồng nhiệt từ trên xe tải nhảy xuống, đem nòng súng trường điên cuồng bắn càn quét ra phía ngoài, đem lựu đạn liều mạng ném ra.
Nơi đây không lo đạn lạc, ở đây chính là bộ chỉ huy quân đội Iran khắp nơi đều là sĩ quan, binh lính người Iran. Việc duy nhất bọn họ phải làm là chiến đấu, chính là giết chóc, chính là phá hủy hoàn toàn bộ chỉ huy này đi, quét sạch toàn bộ tánh mạng......
Tiếng súng rền vang khắp cả bộ chỉ huy quân đội Iran, tiếng nổ mạnh liên tiếp không ngừng vang lên.
Cơ hồ mỗi tiếng tiếng súng vang lên cũng sẽ có người ngã xuống mặt đất. Dường như mỗi một đầu đạn đều mang theo huyết tinh tung bay.
Dưới sự tấn công bất ngờ cường đại nhất thời cả bộ chỉ huy quân đội Iran chìm trong biển máu xác người ngổn ngang.
Trước đợt xung phong của các binh lính Iraq như đang nổi điên bất cứ ai xuất hiện trước mặt họ lập tức bị bắn đánh thành tổ ong.
Con người một khi đã biết chắc mình sẽ phải hi sinh, trong lúc tuyệt vọng nhất sẽ bộc phát ra sức chiến đấu tuyệt đối là kinh người !
Giờ phút này bị máu tươi cùng giết chóc kích thích bọn lính Iraq dữ tợn như dã thú ở trong bộ chỉ huy Iran đại khai sát giới làm đối phương không kịp phản ứng.
Xavier nhanh chóng mang theo binh lính xông lên lầu hai. Tất cả địch nhân xuất hiện trước mặt hắn lập tức bị bắn hạ.
Mở cửa một căn phòng lớn hắn thấy mấy sĩ quan trẻ tuổi đang bảo hộ một người người trung niên quan quân lùi về hướng cửa sổ mà quân hàm người nọ thậm chí còn có một ngôi sao.
Hắn không chút do dự ngón tay siết cò khẩu m16.
"Tạch! Tạch! Tạch!"
Trong tiếng súng nổ vang làn đạn như sắt nung dễ dàng xuyên thấu thân thể xác thịt của đám quân nhân. Bọn họ nhanh chóng gục ngã trong vũng máu.
Trong đó có hai tên xui xẻo bị bắn trúng đầu, óc theo lỗ đạn tràn ra sàn nhà. Viên tướng trung niên trên ngực trúng mấy phát đạn trơ mắt nhìn máu trào ra rồi nhanh chóng tử vong.
Lúc này lầu dưới như một mảnh địa ngục, tiếng nổ mãnh liệt không ngừng vang lên, trong tiếng nổ còn đan xen tiếng hô điên cuồng của Hmm Wall : "Giết -- giết sạch người Ba Tư -- giết --"
Nòng súng m60 trong tay y liên tục gào thét đem mưa đạn gieo rắc trên mỗi một tấc không gian của bộ chỉ huy.
Ở trong thống khổ và sợ hãi mấy tên lính Iran trúng đạn còn có thể miễn cưỡng động đậy thân thể hy vọng có thể bò ra khỏi cái địa ngục này. Nhưng sức cùng lực kiết họ chỉ có thể trơ mắt nhìn những tên lính Iraq như ác quỷ cầm lưỡi lê nhanh chóng cắm vào cơ thể mình!
Trải qua kịch chiến, Xavier suất lĩnh đội đột kích nhanh chóng khống chế cả bộ chỉ huy, gần trăm tên sĩ quan cao cấp và binh lính Iran toàn bộ bị tiêu diệt.
Y đi tới trước thân thể tên tướng Iran lấy lưỡi lê cắt lấy quân hàm của đối phương.
Hắn ngẩng đầu nhìn một lượt khắp căn phòng chỉ thấy một mảnh bừa bãi trên bàn kính có một tấm bản đồ lớn.
Tiến lại gần quan sát kĩ thì thấy trên đó vẽ các mũi tên màu sắc rực rỡ bên cạnh là các dấu hiệu phân bố chi tiết lực lượng quân đội Iran tại chiến tuyến tây nam.
Xavier mừng rỡ trong lòng, liền tranh thủ dúi bản đồ vào trong ngực. Nhưng đúng lúc này, chỉ nghe "Ầm!" một tiếng nổ lơn vang lên.
Đạn pháo bắn vào lầu hai bộ chỉ huy làm cho mái nhà và một phần tầng hai đổ sụp xuống.
Xavier cùng mọi người bên trong nhà bị chấn ngã lăn lông lốc. Cát đá và các khối bê tông nhỏ rơi xuống như mưa, bụi bay mù mịt.
Hắn còn chưa kịp bò dậy đã bị đạn súng máy bên ngoài bắn như mưa đục thủng vách tường găm ngay vào đùi.
Y lấy tay xoa xoa đầu đang bị chấn động sau vụ nổ, lại cảm thấy nhói đau ở đùi phải liếc nhìn thì ra đạn xuyên luôn qua đùi đục làm hai lỗ đang rỉ máu.
Lại một viên đạn xẹt qua trước mắt hắn, Xavier gục trên mặt đất nhịn đau cắn răng lăn mấy vòng.
Từ góc tường hướng ra phía ngoài nhìn lại chỉ thấy binh lính Iran đã vây kín xung quanh, súng máy trên xe bọc thép phía ngoài điên cuồng hướng trong lầu khai hỏa.
Phát đạn pháo kia là của một chiếc xe tăng m48 nó đang chuyển hướng chuẩn bị lần nữa khai hỏa.
"Đại đội trưởng, không được rồi! Người Ba Tư Tăng xông vào, chúng ta không ngăn được!" Hmm Wall nằm rạp dưới đống bên tông kêu to.
"Toàn thể rút lui, hướng về phía sau chạy đi!" Xavier dùng khí lực toàn thân kêu to. Hắn biết vừa rồi tập kích thành công hoàn toàn nhờ vào may mắn. Giờ đây làm gì có cách nào mà thoát khỏi vòng vây của người Iran.
Nhìn nòng pháo đen ngòm đang chĩa thẳng vào mình, Xavier cắn răng bò bằng hai tay, không để ý cát sỏi đá vụn cứ hướng về phía sau bò đi.
Hắn biết đây chỉ là nỗ lực trong tuyệt vọng vì phát khai hoả thứ hai sắp đến trong 10 giây nữa thôi.
Bọn lính Iraq mạo hiểm hướng về phía địch nhân bắn ra mưa, tận lực lôi kéo người bị thương khó khăn bò ra phía sau toà nhà.
Một lần nữa súng máy hạng nặng của người Iran lại bắn không tiếc đạn vào phế tích căn nhà trước kia là bộ chỉ huy.
" Bọn người Ba Tư chết tiệt, chẳng lẽ bọn họ không để ý người của mình bên trong sao?" Xavier vừa bò vừa tức giận mắng .
Thật ra sau khi bọn ho tấn công thì người Iran đã xác định người ở trong bộ chỉ huy sợ rằng dữ nhiều lành ít.
Vì không để mất thêm tình báo quân sự rơi vào tay người Iraq bọn họ quyết định tiêu diệt toàn bộ, quyết không để cho người nào chạy thoát.
Một gã lính Iraq đang bò sát mặt đất hơi nhô đầu lên để quan sát tình hình. "Đoàng" một tiếng đạn xuyên qua đầu của hắn, máu lập tức phun ra chảy dài trên mũ sắt.
"Cẩn thận – có bắn tỉa --" Xavier cúi phục người xuống đất, hô to một tiếng.
Hmm Wall núp ở một cái góc nhỏ bên cạnh chửi ầm lên:
"Khốn kiếp người Ba Tư, Thánh A La nguyền rủa các ngươi! Hết xe tăng cùng súng máy còn chưa đủ giờ lại thêm cả lính bắn tỉa --"
Xe tăng rốt cục nạp đạn xong, chỉ nghe một tiếng nổ vang, càng đạn pháo lần nữa bắn vào trong phế tích.
"Ầm ----" Tiếng nổ trầm thấp mà mãnh liệt một lần nữa vang lên.
Xavier chỉ kịp cảm thấy hai mắt hoa lên, cả người bị sóng xung kích hất văng lên không trung sau đó nặng nề đụng vào một đống gạch đá, hắn cả người đau xót lập tức mất đi tri giác......