12
Tô Nhu Nhu lập tức cười đến rẩy cành: "Thì ra người thích ăn phân lại là người khác à."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Mấy người kia bắt đầu hò reo, nói muốn đưa tôi vào nhà vệ sinh để xem tôi ăn "đồ tươi" sống.
Sư tỷ vừa nãy đứng ra nói giúp tôi, giờ lại chắn trước mặt tôi: "Mấy người các cậu sao có thể lấy số đông ức h.i.ế.p một cô gái như vậy chứ?"
Cố Thành Cương mỉa mai: "Cố Tích, ban nãy cô chẳng phải rất có khí phách sao, vậy thì nên tự giác một chút đi, đừng đứng sau lưng làm rùa rụt cổ!"
Cố Thành Cương mấy hôm trước ở cổng trường bị tôi làm mất mặt, những ngày này hắn chắc hẳn đã sớm tính toán làm sao để lấy lại thể diện.
Một đám người thấy tôi không nhúc nhích, thậm chí còn trực tiếp ra tay, kéo tôi đi ra ngoài. Sư tỷ muốn bảo vệ tôi, nhưng không địch lại được số đông của bọn họ, bị đẩy ngã loạng choạng. Các bạn học xung quanh cũng thấy chướng mắt, nhao nhao tiến lên ngăn cản.
Đúng lúc này, một tiếng bước chân nhẹ nhàng, nhanh nhẹn vang lên từ cửa nhà ăn: "Cố Tích, tin tốt đây!"
Tôi nhận ra anh ấy là sư huynh trong phòng thí nghiệm của cô Trương. Anh ấy giơ một tập tài liệu mỏng trên tay, chạy về phía tôi: "Tôi tìm em mãi, đây này, giấy báo trúng tuyển của em!"
Không khí bỗng chốc như bị bấm nút tạm dừng. Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào tờ giấy báo trúng tuyển trong tay anh ấy. Chàng trai to con là người phản ứng nhanh nhất, túm lấy cổ áo Cố Thành Cương: "Anh không phải nói cô ta không thi đậu sao!"
Cố Thành Cương cũng ngơ ngác, lẩm bẩm: "Sao có thể, mới có một tháng thôi mà..."
Một tháng trước, chúng tôi còn ăn ở cùng nhau, ban ngày tôi phải đi làm, buổi tối lại bận rộn chăm sóc hắn. Cố Thành Cương rõ hơn ai hết, tôi bận rộn tất cả cũng vì hắn, gần như không có chút thời gian nào cho riêng mình.
"Ai... ai biết cô ta thi chuyên ngành gì, nói không chừng là một chuyên ngành có điểm rất thấp..."
Lời hắn còn chưa dứt, tôi đã mở giấy báo trúng tuyển ra. Bên trên viết rõ rành rành khoa Hóa học.
"Nhìn rõ chưa?"
"Vậy mời mọi người tự giác chọn một nhà vệ sinh yêu thích, thưởng thức một bữa no nê nhé?"
Các bạn học xung quanh bật cười. Tô Nhu Nhu mặt tái xanh tái mét, vô cùng "tuyệt vời": "Chẳng qua chỉ là nói đùa thôi mà, cô đừng có làm quá vấn đề lên như vậy chứ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Vừa nãy các người ỷ đông h.i.ế.p yếu một cô gái, sao không thấy là nói đùa? Thậm chí còn muốn động thủ nữa, mọi người đều nhìn thấy cả đấy!"
Các bạn học xung quanh đều đứng ra bênh vực tôi, nhóm Cố Thành Cương lại càng mất hết phong độ. Thấy mình đuối lý, họ liền chuồn mất.
Tôi gọi Cố Thành Cương lại: "Nửa cuối năm anh sẽ tham gia cuộc thi hóa học phải không?"
"Chúng ta không ngại đánh cược một lần nữa."
"Tôi cá là anh tuyệt đối sẽ không thi lại tôi."
Trên mặt Cố Thành Cương lộ rõ vẻ hoảng sợ.
13
Tôi thuận lợi vào đại học học tập. Kiếp trước và kiếp này, cuối cùng tôi đã làm được. Cô Trương cũng rất ngạc nhiên khi tôi có thể thi đậu trong thời gian ngắn như vậy. Cô ấy cũng có thêm mấy phần tin tưởng vào cuộc thi của tôi vào nửa cuối năm.
"Giải nhất của cuộc thi có tư cách vào phòng thí nghiệm của chủ nhiệm khoa Hóa."
"Chuyện thi đại học của em đã lan truyền trong giới giáo viên rồi, dù không giành được giải nhất, cũng sẽ để lại ấn tượng sâu sắc cho chủ nhiệm, em phải nắm bắt cơ hội tốt."
Với sự khích lệ của cô Trương, niềm tin của tôi tăng lên gấp bội. Nhưng tôi quyết tâm phải giành lấy giải nhất.
Trong khuôn viên trường, tôi thỉnh thoảng sẽ chạm mặt Cố Thành Cương. Kể từ lần bị bẽ mặt ở nhà ăn trước đó, hắn ta hễ thấy tôi là lại vòng đường mà đi. Thế nhưng, gần đến kỳ thi, Cố Thành Cương bỗng nhiên chủ động tìm đến tôi, ngữ khí kiêu ngạo: "Cố Tích, lần này giải nhất cuộc thi chắc chắn là của tôi rồi."
"Lần trước cô chẳng phải nói muốn so tài sao, mau so đi!"
Tôi phớt lờ hắn, xem hắn như không khí. Ai ngờ Cố Thành Cương vẻ mặt điên loạn, như thể phát điên: "Haha, cô sợ rồi, cô chắc chắn là sợ rồi!"
Buổi trưa ăn cơm xong, khi tôi đi về phía tòa nhà thí nghiệm, tôi bất chợt liếc thấy trong rừng cây nhỏ cách đó không xa có hai bóng người quen thuộc. Nhìn kỹ lại, chính là Tô Nhu Nhu và Vương Tân!
14
Tôi lập tức nhẹ bước, cúi thấp người, rón rén di chuyển về phía họ. Chỉ thấy Tô Nhu Nhu đang ôm cổ Vương Tân, vẻ mặt e ấp. Còn bàn tay dâm ô của Vương Tân thì không ngừng sờ soạng khắp người Tô Nhu Nhu. Trong mắt Tô Nhu Nhu thoáng hiện lên một tia ghê tởm rất nhanh, nhưng cô ta lập tức điều chỉnh lại cảm xúc, nũng nịu nói: "Thầy ơi ~ Bao giờ thầy mới đưa đáp án cuộc thi cho Cố Thành Cương ạ?"