Tôi lập tức hiểu ra mọi chuyện. Kiếp này Cố Thành Cương vậy mà lại lợi dụng Tô Nhu Nhu để đổi lấy đáp án. Hơn nữa, không ngờ Tô Nhu Nhu không chỉ biết mà còn chủ động phối hợp.
Vương Tân nghe xong, đã già đầu rồi mà vẫn còn ghen tuông: "Cái con yêu tinh nhà em, mong Cố Thành Cương phất lên rồi là sẽ đá tôi đi phải không?"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tô Nhu Nhu vội vàng dỗ dành: "Đâu có ~ Người ta đương nhiên là thích thầy rồi, thầy chững chạc lại có nội hàm, làm sao mà Cố Thành Cương cái thằng nhóc ranh ấy có thể so sánh được chứ."
"Chỉ là nếu không phải vì hắn, chúng ta cũng không thể ở bên nhau. Nếu không đưa đáp án cho hắn, nhỡ hắn ta tung chuyện của chúng ta ra thì sao?"
Vương Tân được dỗ dành đến nỗi cả khuôn mặt đầy nếp nhăn đều nở rộ vì vui sướng: "Haha, đưa chứ, đương nhiên là đưa rồi, em muốn gì tôi cũng cho!"
Ối trời. Tôi không khỏi bội phục Cố Thành Cương và Tô Nhu Nhu. Hai người này đúng là một kẻ giỏi nhịn hơn kẻ còn lại.
Tôi cúi đầu nhìn chiếc máy ảnh trong tay. Trong thời đại này, đây là một vật phẩm hiếm có. Cô Trương đặc biệt cho tôi mượn để tôi chụp một số hình ảnh tinh thể trong phòng thí nghiệm để quan sát, chuẩn bị cho cuộc thi. Tôi hướng máy ảnh vào hai người trước mắt, "cạch" một tiếng rồi chụp. Sau đó nhanh chóng trốn khỏi hiện trường.
"Ê thầy, thầy có nghe thấy tiếng gì không ạ?"
15
Ngày thi đấu, khi vào phòng thi, Cố Thành Cương lại chạy đến trước mặt tôi, lớn tiếng ba hoa: "Cố Tích, hạng nhất chắc chắn là của tôi rồi, cô cứ từ bỏ ý định đi!"
"Nếu bây giờ cô xin lỗi tôi, ngoan ngoãn về nhà sống cuộc sống với tôi, thì chúng ta còn có cơ hội hòa giải."
Tôi cười lạnh một tiếng. Cố Thành Cương nghĩ gì tôi lại không biết ư? Hắn ta chẳng qua là sau khi dâng Tô Nhu Nhu cho Vương Tân lại thấy chán ghét, nên mới quay lại tìm tôi. Vừa muốn dây dưa không rõ ràng với Tô Nhu Nhu bên ngoài, vừa muốn có vợ con êm ấm ở nhà. Đúng là kẻ tham lam muốn cả đôi đường.
Tôi bước về phía Cố Thành Cương, trên mặt hắn ta ánh lên vài phần vui mừng. Nhưng câu nói tiếp theo của tôi đã trực tiếp khiến nụ cười trên mặt hắn cứng đờ: "Anh sốt ruột đến níu kéo tôi như vậy, có phải là biết Tô Nhu Nhu và thầy Vương đã qua lại với nhau rồi không?"
Cố Thành Cương kinh hãi: "Sao cô biết?" Nói xong, hắn mới phát giác mình đã lỡ lời.
Tôi từ trong túi bút lấy ra một tấm ảnh đưa cho hắn xem. Dù không phải là ảnh chính diện, nhưng Vương Tân và Tô Nhu Nhu, hắn ta tuyệt đối không thể không nhận ra. Tôi vội vàng cất tấm ảnh lại, nói nhỏ: "Hôm đó tôi thấy họ hẹn hò trong rừng cây nhỏ, đang nói chuyện thi cử, còn hôn nhau, giống hệt như anh và Tô Nhu Nhu trước kia ở cửa ký túc xá của tôi vậy, vui vẻ lắm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Không ngờ anh lại biết chuyện này, đội cái sừng to tướng trên đầu như vậy mà vẫn chịu được, anh còn không bằng tôi nữa."
Cố Thành Cương như mất hồn, đứng sững sờ tại chỗ. Tôi từ phản ứng của hắn đoán ra, hắn ta có lẽ chỉ là đã mê thuốc Tô Nhu Nhu rồi đưa cho Vương Tân. Nhưng không ngờ Tô Nhu Nhu lại là một cao thủ, cô ta tỉnh lại giữa chừng, thậm chí còn chủ động câu dẫn Vương Tân. Chắc là sau này muốn dùng chuyện này để khống chế cả hai người.
Tôi vỗ vỗ vai Cố Thành Cương: "Vậy chúc anh thi tốt nhé."
16
Kết quả cuộc thi được công bố rất nhanh.
Ngày công bố bảng xếp hạng, tôi và các bạn học cùng nhau đến xem. Vừa vặn gặp Cố Thành Cương và đám bạn bè xấu của hắn. Họ vây quanh Cố Thành Cương hỏi dạo này sao không thấy Tô Nhu Nhu đâu. Cố Thành Cương ấp úng không nói nên lời, sắc mặt khó coi. Tô Nhu Nhu bây giờ suốt ngày phải đối phó với lão già bảo bối của cô ta, đương nhiên không có thời gian mà đến tìm hắn.
Thế nhưng, Cố Thành Cương vừa nhìn thấy tôi, lập tức đổi giọng: "Cố Tích, cô đừng có si tâm vọng tưởng nữa, lần thi này tôi như có thần trợ, hạng nhất chắc chắn là của tôi rồi."
Sư tỷ khoác tay tôi an ủi: "Không sao đâu, dù là hạng nào cũng rất giỏi rồi, Cố Thành Cương hơn em hai khóa, thắng cũng chẳng có gì đáng để vui mừng cả."
Chàng trai to con nhảy ra nói: "Thế thì không phải rồi, lần trước cô ta đã lớn tiếng ở nhà ăn, nói nhất định sẽ thi vượt Cố Thành Cương đấy."
"Không thi vượt được, thì mất mặt!"
Tôi đáp trả lại hắn: "Sao vậy, lại muốn đi nhà vệ sinh công cộng ăn bữa nữa à?"
Mọi người đều bật cười. Chàng trai to con hung tợn trừng mắt nhìn tôi một cái.
Trong lúc nói chuyện, thầy giáo đến dán bảng xếp hạng. Tất cả mọi người đều đứng bất động, chăm chú nhìn chằm chằm, muốn là người đầu tiên nhìn thấy kết quả. Điều đó làm tôi cũng có chút căng thẳng.