Kệ Hàng Rơi Trúng đầu, Tiểu Thư Xuyên Về Thập Niên 60

Chương 127



Bà nội cũng hoàn hồn: "Đúng rồi, Tiểu Diệp muốn ăn gì cứ nói, sau này trong nhà mọi việc đều nghe theo cháu, đừng ngại. Bây giờ cũng đã trưa rồi, chắc cháu đói rồi, bà nội đi nấu cơm đây, cháu muốn ăn gì?"

Diệp Thư nói cô không bặc biệt muốn ăn món gì, bà nội nấu gì cô cũng ăn.

Thạch Lỗi ở bên cạnh nói chen vào: "Vợ cháu không ăn được cá, ngửi thấy mùi tanh là nôn."

Rồi anh kể lại chuyện sáng nay Diệp Thư muốn ăn cá, kết quả vừa ngửi thấy mùi đã nôn, lúc đó anh mới biết cô mang thai.

“Tiểu Diệp thích ăn tỏi tây bà nướng. Số tỏi tây lần trước mang đến vẫn còn, bây giờ bà đi nướng xem Tiểu Diệp có ăn được không.”

Bà nội vào bếp nấu cơm, ba người ông nội, Diệp Thư và Thạch Lỗi ở trong phòng khách bàn bạc chuyện học hành của Diệp Thư.

Lúc kết hôn, hai người đã bàn bạc xong, tạm thời chưa sinh con, đợi Diệp Thư tốt nghiệp rồi mới tính.

Nhưng kế hoạch không theo kịp sự thay đổi, bây giờ Diệp Thư đã mang thai, con cái là lộc trời cho, không thể chối từ.

Chỉ có thể xem xét để Diệp Thư bảo lưu kết quả học tập hoặc là có cách nào khác không.

Theo ý của ông nội, Diệp Thư nên bảo lưu một năm, đợi sinh con, nuôi con xong, cơ thể khỏe mạnh rồi học tiếp cũng không muộn.

Nhưng ông nội không biết là trường đại học sắp đóng cửa, tuy Diệp Thư không nhớ rõ là năm nào, nhưng tốt nghiệp sớm vẫn hơn tốt nghiệp muộn.

Diệp Thư nói ý kiến của mình, lúc chưa lộ bụng thì vẫn đi học bình thường, đợi bụng to rồi thì xin nghỉ.

Ông nội quen biết giáo sư của khoa Diệp Thư, đến lúc đó nhờ ông nội xin giáo sư cho mượn giáo án, Diệp Thư ở nhà tự học.

Tính ra đến kỳ thi cuối kỳ thì bụng Diệp Thư cũng phải được 7-8 tháng, đến lúc đó xin hoãn thi.

Đợi sinh con xong, ở cữ xong thì quay lại trường thi, như vậy cũng không ảnh hưởng gì đến việc tốt nghiệp.

Ban đầu bà nội muốn hai vợ chồng trẻ chuyển về nhà ở, nhưng Diệp Thư từ chối, mọi việc vẫn như trước, buổi trưa nếu Diệp Thư không đi học thì sẽ về nhà ăn cơm trưa và tối. Còn nếu đi học thì buổi tối sẽ sang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ngày tháng cứ thế trôi qua được nửa tháng, hôm đó Diệp Thư tan học sớm vì giáo viên đổi lịch đột xuất, về đến nhà thì thấy không khí trong nhà có vẻ rất nặng nề.

Không còn chút ấm áp, vui vẻ như mọi khi. Ông bà nội đều ngồi im lặng trên ghế sô pha.

Anh Thạch Lỗi đang ngồi trên chiếc ghế đối diện ông bà. Thấy Diệp Thư về, anh đứng dậy, đỡ lấy cặp sách từ tay cô.

"Sao không đợi anh đến đón mà tự ý về nhà thế? Trốn học à? Hay là bị ốm?"

Từ ngày Diệp Thư có thai, ngày nào Thạch Lỗi cũng đưa đón cô đi học.

Cô giải thích với anh là do thầy giáo đổi lịch học, chiều nay được nghỉ nên cô về nhà luôn.

Rồi lại hỏi anh đã xảy ra chuyện gì?

Lần này Thạch Lỗi không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn cô với vẻ mặt hơi buồn bã.

Bà nội vào nhà, lấy ra một tờ giấy đưa cho cô. Mở ra xem, thì ra là một tờ giấy chuyển tiền 2000 đồng.

Người gửi tiền là Thạch Chí Viễn, bố của Thạch Lỗi.

Lúc này Diệp Thư mới nghe bà kể, tờ giấy chuyển tiền này được nhận từ hai hôm trước, cùng với một lá thư do chính tay Thạch Chí Viễn viết.

Trong thư nói số tiền này là để dành cho Thạch Lỗi làm đám cưới, ông nghe nói anh đã kết hôn, số tiền này ông dành dụm cho anh, là trách nhiệm của một người bố.

Ông còn viết trong thư là con gái ông sinh sau này cũng sắp kết hôn, mong ông bà nể mặt cháu mà đến dự đám cưới.

Hôm nay, ông bà lại nhận được thư của em gái cùng bố khác mẹ của Thạch Lỗi, cũng mong ông bà đến dự lễ cưới của cô ấy.

Lúc ông bà đang nói chuyện thì Thạch Lỗi về nhà và nghe được.

Thực ra, ông bà không định nói với anh, không ngờ anh lại nghe được câu chuyện của họ.

Diệp Thư đặt tờ giấy chuyển tiền lên bàn, im lặng không nói. Chuyện này cô không có tư cách để bày tỏ ý kiến.