Kệ Hàng Rơi Trúng đầu, Tiểu Thư Xuyên Về Thập Niên 60

Chương 65



Thấy Diệp Thư bước vào, đội trưởng không giới thiệu nhiều: "Diệp Thư, đây là cán bộ Hồng của xã."

Rồi lại nói với cán bộ Hồng: "Đây là Diệp Thư, cháu bé thi đỗ đại học đấy."

"Cháu chào cán bộ Hồng ạ."

Cán bộ Hồng đứng dậy bắt tay Diệp Thư.

"Chúc mừng đồng chí Diệp Thư thi đỗ đại học, đồng chí Diệp Thư thật là tuổi trẻ tài cao, lên đại học phải cố gắng học tập thật tốt, phấn đấu sớm ngày đóng góp sức lực xây dựng đất nước."

Diệp Thư vội vàng bày tỏ lòng trung thành, nói rằng nhất định mình sẽ cố gắng, phấn đấu sớm ngày gia nhập đội ngũ xây dựng đất nước.

Cán bộ Hồng ngồi thêm một lúc, xem giấy báo trúng tuyển của Diệp Thư, sau đó mới đứng dậy chuẩn bị ra về, trước khi đi còn dặn dò Diệp Thư: "Tình hình của đồng chí Diệp Thư tôi đã nắm rõ, sau này có khó khăn gì nhất định phải nói ra, đại đội không giải quyết được thì còn có xã."

Rồi lại nói với đội trưởng: "Nhất định phải đảm bảo cho đồng chí Diệp Thư có thể đến trường đúng hạn, có khó khăn gì thì anh cứ đến xã tìm tôi."

Đội trưởng nghe cán bộ Hồng nói vậy, càng thêm vui mừng, coi như là đã ghi danh trước mặt cán bộ xã rồi.

Mấy ngày sau, huyện cũng có người đến tặng thưởng, lúc này Diệp Thư mới biết, mặc dù trong huyện cũng có người thi đỗ đại học, nhưng đều là trường ở thành phố và tỉnh, chỉ có Diệp Thư là thi đỗ trường ở Bắc Thành. Huyện trực tiếp thưởng cho 100 đồng.

Xã sau đó cũng gửi tặng 50 đồng tiền thưởng, đại đội cũng thưởng 30 đồng.

Tổng cộng Diệp Thư nhận được 180 đồng tiền thưởng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Dân làng ai nấy đều ghen tị phát hờn, nhà nào có con cái đang đi học đều bắt đầu đốc thúc con cái học hành cho giỏi, không học hành tử tế là ăn đòn, trong làng thi thoảng lại vang lên tiếng khóc xé lòng của trẻ con.

Cũng chẳng trách dân làng phản ứng mạnh như vậy, bởi vì bây giờ người ta làm lụng vất vả cả năm chỉ để kiếm công điểm, cả nhà đến cuối năm cũng chỉ chia được vài chục đồng, số tiền này phải đảm bảo cho việc ăn uống sinh hoạt trong cả năm, con cái đi học, mua thuốc thang, dầu muối tương cà, quà cáp thăm hỏi đều phải lấy từ trong đó.

Một gia đình có được mấy chục đồng tiền tiết kiệm đã là chuyện ghê gớm lắm rồi, vậy mà Diệp Thư một lúc được hẳn 180 đồng, chuyện này gây chấn động quá lớn đối với người dân trong làng.

Số tiền này không chỉ đủ để bù đắp cho những năm tháng đi học, mà còn dư ra được một khoản kha khá, lại còn được cả huyện và xã đến thăm hỏi, thật là vinh dự biết nhường nào, chẳng trách mấy hôm nay đội trưởng đi đâu cũng vênh váo, cả ngày cười toe toét.

Việc Diệp Thư thi đỗ đại học đã gieo vào lòng người dân trong làng một hạt giống "đi học là có thể kiếm được tiền".

Trước đây, mọi người đều biết học hành là tốt, nhưng tốt như thế nào thì không ai rõ, bởi vì trong làng ngoài Diệp Thư ra, người duy nhất học hết cấp 2 là Xuân Hạnh, những người khác thì hoặc là học được vài năm, biết đọc biết viết, hoặc là mù chữ luôn.

Ngay cả Xuân Hạnh sau khi tốt nghiệp cấp 2 cũng ở nhà hai năm, năm ngoái đã lấy chồng.

Bây giờ đã có tấm gương của Diệp Thư, tin rằng sau này số lượng trẻ em đi học sẽ ngày càng nhiều, bởi vì học hành là có thể kiếm được tiền, đó là điều mà mọi người đã được chứng kiến tận mắt.

Thời gian trôi qua rất nhanh, Đại học Bắc Thành khai giảng vào ngày 10 tháng 9, Diệp Thư phải tranh thủ thời gian sắp xếp ổn thỏa mọi việc ở nhà.

Mất hai ngày để đào hết khoai lang lên, vì trời hạn hán nên khoai lang cũng nhỏ, gần một mẫu đất chỉ thu hoạch được chưa đến 1000 cân khoai lang, Diệp Thư để dành lại 200 cân, số còn lại chia thành nhiều ngày đem hấp chín, một phần lớn phơi khô ngoài trời, một phần nhỏ trực tiếp cất vào siêu thị.

Hai trăm cân gạo còn lại, cô giữ lại 100 cân, số còn lại cho nhà ông bác 50 cân.

Diệp Thư tính khi nào đi sẽ ghé thăm thầy giáo cũ, cho thầy Triệu 50 cân.

Cô lại bẻ ngô, rau gì thu hoạch được cũng thu hoạch hết, trong siêu thị đã dự trữ được kha khá rau rồi, dưa chuột, cà chua, đậu đũa, kể cả hẹ cũng đã thu hoạch được mấy đợt rồi.