Kết cục cuối cùng

Chương 15: Trở nên mạnh mẽ và tin xấu



Kể từ hôm Lộ Viễn Minh cử động ngón tay, hắn cũng không tiếp tục cố gắng cử động thêm.

Hiện tại linh hồn của hắn vẫn còn quá yếu ớt, chỉ cử động một ngón tay thôi cũng đã mệt mỏi rồi. Thay vào đó yên tâm nghỉ ngơi, nhanh chóng hấp thụ các hạt ánh sáng trắng để linh hồn trở nên mạnh mẽ hơn rồi quay trở lại thế giới bên kia.

Mấu chốt bây giờ là việc ngón út của hắn di chuyển khiến cha mẹ hắn và bác sĩ có lý do để nói về hắn, liệu trường hợp này có thu thập được hạt ánh sáng không màu hay không?

Đến bây giờ Lộ Viễn Minh vẫn không biết hạt ánh sáng không màu từ đâu đến, liệu do đốt vàng mã ư? Hay nó có thể tạo ra bằng những lời chúc phúc cho hắn?

Vào giây phút cuối bị cưỡng chế trở về, hắn đã sử dụng nốt 2 hạt còn lại để tạo ra hạt giống để trồng lấy khoai tây. Lúc đó trong đầu hắn có ý nghĩ, mạo hiểm để tìm kiếm lương thực quá rủi ro, nếu có khả năng tự cung tự cấp là tốt nhất.

Mấy ngày nay hắn vẫn suy nghĩ về các bước tiếp theo trong kế hoạch của hắn khi trở lại thế giới bên kia. Đầu tiên việc mở rộng khám phá các khu vực khác không thể từ bỏ được mà còn phải tăng cường thêm số lượng tổ đội để phục vụ việc này. Thứ hai cần phải trồng trọt được để có khả năng tự cung tự cấp về lương thực. Khoai tây là loại cây có năng suất cao nhất dựa theo lượng kiến thức ít ỏi của hắn về nông nghiệp, chúng ít kén đất và cần ít nước nhất.

Đây chỉ là một thử nghiệm của hắn, nếu những hạt giống mà hắn để lại không thể trồng trọt được thì sẽ nghĩ biện pháp khác. Nhưng nếu thành công thì đây sẽ là nguồn lương thực tốt nhất.

Bất kể ở thế giới bên kia có lương thực hay nước ngọt thì sớm muộn sẽ bị cạn kiệt, vậy nên việc có thể tự cung tự cấp lương thực bằng cách trồng trọt là phương án hiệu quả nhất.

Lộ Viễn Minh không nhận ra mình đã vô tình đánh thức những kỹ năng tiềm ẩn của huyết thống Trung Hoa.

Cứ như vậy hắn đã ở cơ thể gốc 17 ngày trước khi sức nóng và cảm giác trưởng thành trong linh hồn được lắng xuống. Để đảm bảo an toàn hắn ở lại thêm một ngày nữa trước khi quay trở lại thế giới bên kia.

Quá trình du hành trở lại thế giới bên kia với hắn cũng không có gì kỳ lạ, khi Lộ Viễn Minh tỉnh lại vẫn là địa điểm lúc hắn bị cưỡng chế trở về là bãi đỗ xe của siêu thị nơi tổ đội hắn gặp đám quái vật nhện. Trên mặt đất toàn là xác chết của những con nhện, thời gian đã qua 18 ngày nên xác của chúng đã thối rữa và bốc mùi hôi thối.

Kỳ lạ là ở đây không có thi thể người nào, điều này cũng phần nào yên tâm vì khả năng tổ đội của hắn không có ai bị thiệt mạng. Nếu tất cả đều không còn thì những kế hoạch tiếp theo mà hắn muốn thực hiện rất khó khăn.

Lúc này hắn đang chạy về ngân hàng để kiểm tra đồng đội của hắn còn sống sót không. Tuy nhiên mới chạy được mấy chục mét thì lập tức dừng lại, cảm giác như vừa nhanh vừa chậm cùng một lúc vậy.

Đây là một loại cảm giác rất mâu thuẫn, hắn chạy rất nhanh, dựa theo cảm giác của hắn thì 30m chỉ mất có 3 giây. Một con số rất đang sợ, phải biết rằng nếu hắn trở về thế giới gốc thì việc phá vỡ kỷ lục thế giới trong một cuộc thi 100m là điều quá dễ dàng.

Tuy nhiên, đồng thời trong lúc Lộ Viễn Minh di chuyển, hắn bắt đầu cảm nhận một sự chậm trễ đáng kể. Cảm giác như là môi trường xung quanh đang trải qua một hiện tượng đảo ngược, làm cho tốc độ di chuyển trở nên chậm lại.

"Tình huống quái gì thế này?"

Lộ Viễn Minh đầy nghi ngờ, và quyết định tiếp tục chạy thêm mười lần nữa để kiểm tra. Dần dần, nhận ra nguyên nhân của sự chậm trễ này.

Đầu tiên, thân thể của hắn đã trở nên mạnh mẽ hơn, vượt quá cả cường hóa lần đầu tiên. Tốc độ chạy đã đạt tới khoảng trăm mét trong tám giây, và lực lượng trong cơ thể đã được cải thiện đáng kể.

Ngoài ra, tốc độ phản ứng và thị giác cũng tăng lên đáng kể. Khi chạy nhanh, môi trường xung quanh trở nên như đang trải qua hiện tượng quay chậm, cho phép hắn nhìn thấy rõ từng chi tiết xung quanh.

Sự mâu thuẫn giữa cảm giác tăng tốc độ và cảm nhận chậm trễ của môi trường tạo ra một trạng thái kỳ lạ và đầy thách thức cho Lộ Viễn Minh.

Còn một phát hiện nữa hắn không ngờ tới là chiều cao đã được nâng lên.

Lúc đầu hắn chỉ cao 1m73, đến khi nhập hồn vào cơ thể của kẻ nghiện ngập ở Mỹ thì chiều cao của hắn cao lên đến quanh 1m8. Đến khi bị chết và sang thế giới bên kia thì chiều cao của hắn được phản chiếu lại bằng linh hồn. Vậy nên chiều cao cũng theo đó mà rút ngắn lại về 1m73.

Tuy nhiên lần hấp thụ các hạt ánh sáng trắng này khiến cho linh hồn hắn trở nên mạnh mẽ hơn, cao lớn hơn. Mặc dù không có thứ gì để đo lương chiều cao hắn nhưng việc so sánh với những ngôi nhà xung quanh, cột điện thoại, v.v., hẳn chiều cao của hắn khoảng 2m. Mà không chỉ chiều cao, từ tay, chân và cơ bắp của hắn cũng phát triển theo tương ứng.

Ngay lúc hắn chuẩn bị đến ngân hàng, đột nhiên các hạt ánh sáng không màu lần lượt xuất hiện trong hư không, tổng cộng có 31 hạt ánh sáng không màu đang lơ lửng xung quanh cơ thể làm hắn cực kì vui mừng.

"Ba mươi mốt!!!"

Những hạt ánh sáng này là hy vọng của Lộ Viễn Minh, nó giúp hắn sống sốt được ở thế giới bên kia, trao đổi lấy lương thực, vũ khí và vô vàn các thứ khác.

Khi hắn đang vô cùng hưng phấn thì ở nóc 1 tòa nhà nhỏ ven đường, có vài người cả nam lẫn nữ chạy ra và hét lớn, dẫn đầu không ai khác chính là Edward.

Mặt mũi quầng thâm và khuôn mặt tái nhợt đến cực độ, ngay khi Edward đến trước mặt Lộ Viễn Minh, ông ta liền quỳ xuống chắp tay cầu nguyện, 5 người theo sau hắn cũng như vậy rồi không ngừng niệm lời tạ ơn Chúa vì lòng thương xót của Ngài và rằng Chúa đã không bỏ rơi những tội nhân như họ.

Lộ Viễn Minh lập tức đỡ Edward dậy rồi nói: " Ta nói ngươi rồi, ta không phải thần cũng không phải Đấng Cứu Tinh, ta cũng không bỏ rơi ngươi, ta chỉ quay về thế giới người sống mà thôi."

Cha Edward vừa nghẹn ngào vừa khóc, tiếp tục đọc những lời cầu nguyện của *Chúa Giêsu Thứ Ba tuần 7 Phục sinh (Ga 17,1-11a)*

Chỉ có thể tiếp tục an ủi hắn, thật lâu sau Edward và 5 người phía sau mới bình tĩnh lại. Lộ Viễn Minh vội vàng hỏi: " Căn cứ hiện tại ở ngân hàng có vấn đề gì không, hạt giống khoai tây mà ta đưa cho ngươi có hiệu quả không?"

Edward liền nói: "Chúng ta hiện tại có 117 người, khi Ngài trở lại thế giới người sống chúng tôi đã tổ chức thêm 2 lần thăm dò bên ngoài, cuối cùng tìm được một lượng lớn thực phẩm và nước ngọt đủ cung cấp ít nhất 2 tháng. Đồng thời gia cố bức tường bên ngoài ngân hàng và thiết lập một số điểm trinh sát bên ngoài ngân hàng để đề phòng những cuộc tấn công bất ngờ của lũ quái vật đó. Một công viên cách bờ biển không xa, tôi đã gieo trồng những hạt giống mà Ngài để lại, về cơ bản chúng đã nảy mầm và có một vài người trong ngành nông nghiệp nói rằng chúng tôi có thể thu hoạch sớm nhất là 3 tháng."

Nhưng hắn còn chưa kịp lộ ra vẻ mặt vui mừng thì Edward đột nhiên nói: "John ... đã chết."

"Cái gì?" Lộ Viễn Minh sửng sôt vội vàng hỏi: " Xảy ra chuyện gì? John không phải có súng sao? Hơn nữa là một khẩu súng trước cực mạnh với hơn 20 viên đạn, làm sao hắn có thể chết được? Chẳng lẽ hắn gặp phải con đầu đàn?"

Nghĩ đến đây, hắn biết nếu gặp phải con đầu đàn thì chỉ có chạy trốn vì súng cơ bản với nó là vô dụng.

Cha Edward lắc đầu nói: " Không, John bị hạ sát bởi những người tị nạn mà hắn cứu được, rồi lấy đi vũ khí và đạn dược. Vài ngày trước ở công viên trồng hạt giống biết được chúng đã gửi tín hiệu yêu cầu chúng tôi đầu hàng, nếu không sẽ tấn công và giết từng người ở căn cứ."

"Lạy Chúa, xin Ngài hãy gọi ngọn lửa từ thiên đường đến thiêu chết tất cả những kẻ dị giáo này và ném chúng xuống địa ngục!!"

P/s:
thế giới phàm trần -> thế giới người sống (từ trước nghe giống như trong tiên hiệp quá, không phù hợp bối cảnh)
*Chúa Giêsu Thứ Ba tuần 7 Phục sinh (Ga 17,1-11a)* -> https://tgpsaigon.net/bai-viet/thu-ba-tuan-7-phuc-sinh-chua-giesu-cau-nguyen-cho-chung-ta-ga-17-1-11a-54310