Chết tiệt!!
Lộ Viễn Minh biết rõ rằng chỉ cần cái chân gãy không thể cuộn vào trong hố chó này, hắn sẽ bị đám quái vật đó kéo ra khỏi hố và xé xác thành từng mảnh, sau đó nuốt chửng.
Cùng lúc đó, Lộ Viễn Minh cũng nghe được âm thanh bên ngoài của đám quái vật mặt người đang đi từ sân thượng xuống. Không thể che giấu được bản thân mãi được, chỉ hy vọng có thể sống sót trong hố chó này. Kỳ thực, hắn không có lựa chọn nào khác ngoài việc dựa vào độ dày và trọng lượng của bức tường vỡ, hy vọng nó có thể chịu được những đòn tấn công của đám quái vật đó.
"Đám quái vật này chắc hẳn sẽ không có sức mạnh siêu nhiên nào!"
Khi chúng tới gần, toàn thân Lộ Viễn Minh không tự chủ liền run rẩy nhìn chân trái đã gãy của mình. Hai tay vô thức mò mẫm được một viên đá, hóa ra là viên đá rơi ra từ bức tường đã sập. Trong đầu hắn lộ một ý nghĩ tàn khốc. Vào thời điểm sinh tử này, hắn liền lấy hết dũng khí, trực tiếp cầm viên đá lên và bắt đầu đập nát chân trái của mình.
Trong nháy mắt Lộ Viễn Minh rên rỉ, cơn đau dữ dội khiến hắn rơi vào cơn chấn động khó tả và gần như bất tỉnh nhưng hắn không biết có phải là do mình đã chết một lần hay là một linh hồn hay thứ gì đó tương tự đã nếm trải sự đau đơn cùng cực này. Cùng lúc đó âm thanh di chuyển của đám quái vật từ bên ngoài phát ra ngày càng to hơn, Lộ Viễn Minh nghiến răng nghiễn lợi sau đó tiếp tục cầm hòn đá đập vào chân trái của hắn điên cuồng.
Chân trái của Lộ Viễn Minh bê bết máu, bị tên da đen vô gia cư khốn khiếp đánh mạnh đến nỗi cong cả đầu gối trong lúc chạy trốn đám quái vật trong tòa nhà. Khớp gối hiện tại sắp gãy và bị dập nát khiến xương cũng bị lộ ra.
Lúc này đám quái vật từ cửa phòng tu tập đông đúc, chúng tự công kích lẫn nhau và muốn lao về phía hố chó nơi Lộ Viễn Minh đang ẩn nấp. Hắn vô cùng hốt hoảng, sợ hãi và tiếp tục dùng hòn đá đập vào chân trái đã gãy đã bê bết máu của mình.
Đột nhiên có một lực kéo rất lớn ở chân trái của hắn, lực kéo này gần như có thể kéo hắn ra khỏi hố nhưng may thay cánh tay của hắn đã kẹp vào một số thanh thép từ trong hố khiến hắn không bị kéo ra nữa.
Bên ngoài miệng hố, một con quái vật mặt người đang dùng hai chân trước ... à, đấy là thân trên hình người của nó. Nó đang dùng bàn tay của nó tóm lấy cái chân gãy của Lộ Viễn Minh để kéo hắn ra nhưng bị gián đoạn bởi hai con quái vật mặt người bên cạnh.
Đây là một hai giây cuối cùng giữa sự sống và cái chết, Lộ Viễn Minh gấp đến mức đầu óc trống rỗng điên cuồng dùng viên đá đập vào chân trái đã gãy của hắn. Sau đó con quái vật mặt người cuối cùng cũng tóm được cái chân trái đã gãy của hắn, nó kêu gồng lên và kéo mạnh khiến bắp chân trái trực tiếp từ đầu gối bị xé rách. Lộ Viễn Minh lúc này không thể chịu đựng được liền kêu lên một tiếng thảm thiết.
Nhưng điều này hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến ba con quái vật ngoài miệng hố, chúng bắt đầu tranh giành bắp chân đã bị xé nát trên người của Lộ Viễn Minh với một bộ mặt gớm ghiếc và ác độc,
Tổng cộng có hơn mười con quái vật nhưng chỉ có ba con quái vật là ở gần miệng hố nơi Lộ Viễn Minh đang ẩn nấp, số còn lại mặc dù ngửi thấy mùi máu nhưng không nồng nặc trong căn phòng. Ngoài ra căn phòng này không đủ lớn cho đám quái vật, vậy nên khi ba con quái vật mặt người đang chiến đấu tranh giành bắp chân của hắn thì đám quái vật còn lại đang truy đuổi theo hành lang.
Lộ Viễn Minh lúc này tình thần gần như có chút mơ hồ vì đau đớn nhưng không dám ngất đi, sự sống lúc này của hắn gần như rất mong manh. Hắn lập tức dùng phần đùi còn lại đã bị xé nát cuộn tròn lại, việc này càng khiến hắn đau đớn thêm dữ dội đồng thời máu bắn tung tóe xung quanh, phần thịt bị cọ xát vào những thành thép bị nhô ra khiến Lộ Viễn Minh phải kêu lên thảm thiết.
Chỉ trong vòng 2 đến 3 giây, bắp chân của Lộ Viễn Minh đã bị 3 con quái vật cắn xé thành từng mảnh, sau đó 1 con quái vật vươn tay vào trong miệng hố và cào vào cơ thể đang cuộn tròn của Lộ Viễn Minh đang ẩn nấp.
Móng vuốt của con quái vật này dài, mỏng và đen nhưng to hơn một nửa bàn tay người bình thường áng chừng 80 cm. Trong lúc cào vào trong miệng hố, ngẫu nhiên có những tia lửa điện bắn ra từ chiếc đinh trên thanh thép khi móng vuốt của con quái vật va vào. Sau khi cào hỗn loạn một lúc thì đầu móng vuốt của con quái vật mặt người đã vướng vào đôi chân cuộn tròn của Lộ Viễn Minh
Mặc dù vậy Lộ Viễn Minh không bị kéo ra ngoài nhưng rất nhiều máu thịt đã bị xé khỏi đôi chân đang cuộn tròn của hắn.
Điều này càng khiến cho Lộ Viễn Minh gào thét nhiều hơn, tiếng gầm gừ cùng mùi máu thịt càng khiến cho 3 con quái vật bên ngoài miệng hố trở nên điên cuồng hơn, chúng muốn xé xác hắn và nuốt chửng lấy hắn trong cái hố chó này. Đám quái vật này liên tục gầm gừ cắn xé lẫn nhau, không ngừng nhảy tới nhảy lui, mong muốn chộp lấy cái hố này để đạt được mục tiêu của chúng.
Lộ Viễn Minh lúc này đã bước vào tuyệt cảnh, hắn hoàn toàn bất lực, chỉ có thể dùng hết sức thu gọn mình vào trong cái hố này, dùng hết sức co quắp hai chân lại bất kể đau đớn nào hắn cũng không quan tâm nữa. Chỉ có thể cố gắng sống sót, đây có thể nói là một cuộc đánh cược và đánh cược rằng mình có thể sống sót trong cái hố chó chết này.
Ba con quái vật vẫn tiếp tục tấn công vào miệng hố. Dần dần chúng bắt đầu cố gắng nâng bức tường che lấp miệng hố lên tuy nhiên bức tường này không hề dễ dàng nâng lên sau sự sụp đổ của bức tường chịu lực và cột chịu lực của tòa nhà. Lũ quái vật vẫn đánh nhau quanh miệng hố và thỉnh thoảng sẽ có con sẽ duỗi móng vào miệng hố cào kéo ngẫu nhiên. Mặc dù không thể kéo Lộ Viễn Minh lên nhưng cũng khiến chân của hắn bị trầy xước thành từng mảnh và nhuộm đỏ bởi máu tươi.
Không biết có phải máu chảy nhiều không ... Có trời mới biết vì sao linh hồn sau khi chết vẫn có thể chảy máu, ý thức của Lộ Viễn Minh dần dần có chút hỗn loạn và tan vỡ mặc dù hắn đã cố gắng tập trung cao độ nhất có thể. Hắn nhìn chằm chằm vào miệng hố càng thêm sợ hãi, thỉnh thoảng lũ quái vật vẫn duỗi móng vuốt vào bên trong cào kéo ngẫu nhiên.
Dần dần việc duỗi móng vuốt vào bên trong cào kéo không còn thỏa mãn nữa, chúng ngày càng hung bạo hơn và chiến đấu hoàn toàn với nhau, điều này khiến hắn vơi bớt sự buồn bã trong lòng. Sau trận chiến giữa 3 con quái vật, 2 con đã tự động rút lui và rời khỏi phòng.
Đây hẵn là con mạnh nhất trong số 3 con quái vật mặt người này.
Lộ Viễn Minh nghĩ 1 lúc, sau đó hắn nhìn thấy con quái vật đưa mặt hướng về phía miệng hố, trong ánh mắt không thể tin của hắn thì đầu của con quái vật thực sự hướng vào trong như một con rắn, còn khuôn mặt con người đó đã hoàn toàn vặn vẹo và biến dạng thành một con rắn mang khuôn mặt người.
Hắn dùng sức cố gắng cuộn người vào trong sâu nhất có thể nhưng đến cuối đầu của con quái vật kéo dài ít nhất 80 cm, cách đôi chân của hắn chưa đến 10 cm. Lộ Viễn Minh không còn không chế được bản thân nữa, hắn không ngừng hét lên nhưng con quái vật vẫn phớt lờ hắn và tiếp tục há miệng rộng ra rồi cắn vào đùi đã bị gãy của hắn.
Miệng của con quái vật này đầy những chiếc răng nanh sắc nhọn, nó xé ra một khối thịt lớn rồi nuốt sống khối thịt đó và tiếp tục cắn vào đùi đã bị gãy của hắn.
Lộ Viễn Minh lúc này chỉ có thể bị nó cắn xé như một con cừu đang chờ bị làm thịt, mỗi miếng thịt bị cắn khỏi đùi của hắn đêu khiến Lộ Viễn Minh càng rên rỉ thảm thiết hơn, nhưng đối với loại quái vật này thì tiếng chói tai này chả có ý nghĩa gì đối với nó. Chỉ bằng mấy phát cắn xé, đùi của Lộ Viễn Minh gần như đã bị cắn đứt, con quái vật phát ra một tiếng rít lớn rồi cắn vào xương đùi của hắn, tiếp tục cắn xé và kéo Lộ Viễn Minh khỏi cái hố này.
Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt, ...
Lộ Viễn Minh kêu gào dữ dội trong tâm trạng cực kỳ sợ hãi, đột nhiên hắn nổi lên một loại phẫn nộ, một cơn thịnh nộ hoàn toàn không thể lý giải được
Hắn từ bỏ việc cuộn tròn mà thay vào đó hắn lấy viên đá trong hố đập vào đầu của con quái vật. Không biết có phải trùng hợp hay không nhưng mũi nhọn của viên đá đã đập thẳng vào nhãn cầu của con quái vật và xuyên qua.
Lúc này con quái vật đang định rút lui nhưng không biết vì lý do gì mà nó vẫn cắn vào xương đùi của Lộ Viễn Minh. Một cánh tay của Lộ Viễn Minh vô tình bị một thanh thép kẹp chặt, tay còn lại cầm viên đá. Mặc dù ở tư thế này khiến hắn không thể dùng hết sức lực nhưng hắn vẫn cố gắng lấy viên đá đập điên cuồng vào đầu và mắt của con quái vật
Một lần, hai lần, mười lần, trăm lần, ...
Bản thân Lộ Viễn Minh cũng không biết đã đánh bao nhiêu lần, nửa thân dưới của hắn đã hoàn toàn bị tê liệt đồng thời cánh tay đánh vào đầu và mắt con quái vật dường như đã bị trật khớp, năm ngon tay sưng tấy như củ cà rốt nhỏ nhưng hắn vẫn không hề dừng lại, chỉ điên cuồng đập vào đầu và mắt của con quái vật. Cuối cùng không biết qua bao lâu, con quái vật mới thả lỏng miệng và rút lui nhưng miệng vẫn không ngừng phát ra tiếng động.
Lộ Viễn Minh lúc này không biết mình có bị thần kinh hay bị cái gì không, ngược lại đưa tay ra vồ một cái, dùng hết sức lực trực tiếp thọc ngón tay vào nhãn cầu đã vỡ của con quái vật. Cùng lúc đó hắn cố gắng vực dậy nửa thân trước và cắn vào nhãn cầu còn lại của con quái vật mặt người.
Điều này khiến tiếng gầm của con quái vật đột nhiên trở nên to hơn và tốc độ rút đầu của nó bắt đầu chậm lại, dần dần con quái vật ngừng cử động và mắc kẹt ở miệng hố trong khi Lộ Viễn Minh giống như một con quái vật, hắn liên tục gần và hét lên cắn vào đầu con quái vật rồi tiếp tục dùng ngon tay chọc sâu vào nhãn cầu của nó.
Trong quá trình này, Lộ Viễn Minh nhìn thấy một số hạt ánh sáng trắng xuất hiên từ quái vật trong lúc thần trí của hắn đang bị hôn mê, phần lớn hạt ánh sáng trắng này đều tiêu tán trong không khí, một số lượng nhỏ các hạt ánh sáng rơi vào da và miệng của hắn.
Lộ Viễn Minh không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, thanh âm của hắn lúc này đã khàn khàn và không thể phát ra tiếng được nữa, động tác cứng ngắc và ngày càng yếu ớt. Lúc này Lộ Viễn Minh lại một lần nữa cảm nhận được cơ hội du hành về cơ thể gốc, hắn liền du hành trở lại ngay lập tức mà không cần suy nghĩ.
Một giây tiếp theo, Lộ Viễn Minh trở lại cơ thể gốc trong trạng thái thực vật, thân thể không có cảm giác, không cử động, không biểu cảm, xung quanh chỉ có bóng tối và âm thanh mơ hồ xuất hiện, nỗi đau kịch liệt trên cơ thể bị cắn xé của hắn lúc này biến thành nỗi đau vô tận. Cảm giác mệt mỏi và yếu đuối..
Chỉ trong chốc lát Lộ Viễn Minh cuối cùng cũng vui vẻ ngất đi!