Kết hôn với anh trai bạn thân nửa năm, hai đứa tôi vẫn chưa chung giường.
Tức giận, tôi gọi điện cho bạn thân.
"Không sống nổi nữa, tớ muốn ly hôn với anh trai cậu."
Không ngờ, bạn thân cũng khóc rống lên ở đầu dây bên kia:
"Tớ cũng không sống nổi nữa, tớ và anh trai cậu ngày mai ly hôn!"
1
Nghe câu này, tôi ngớ người.
Suýt quên mất, tôi và bạn thân, mỗi người đều gả cho anh trai của đối phương.
Nghĩ kỹ lại, tình cảnh của bạn thân, hình như còn thảm hơn tôi một chút, cưới nhau nửa năm, đến cả cơ thể của chồng mình còn chưa được tìm hiểu sâu.
Không như tôi, ít nhất còn được nhìn qua.
Tôi thở dài, cuối cùng với tâm trạng đồng bệnh tương liên nói:
"Bảo bối, gặp nhau ở quán bar."
"Hai đứa mình tìm trai bao sờ soạng."
...
Tôi đến sớm hơn bạn thân, gọi bàn trước, lấy hạt dưa ra, vừa cắn vừa đợi người.
Năm phút sau, bạn thân đi đôi giày cao gót mười phân, trang điểm như mèo hoang lả lướt đến.
Vung tay lên, uống rượu.
Tôi ghé sát buôn chuyện: "Cậu và anh trai tớ làm sao thế?"
Không hổ là bạn thân, tôi vừa hỏi, cô ấy đã nhướng mày nhìn tôi.
"Còn cậu? Với anh trai tớ làm sao rồi?"
Chủ trương là ai cũng không nhường ai.
Tôi thở dài thườn thượt: "Anh ấy không cho tớ ngủ!"
Tôi và bạn thân nhận giấy chứng nhận chỉ cách nhau một ngày, ban đầu tôi chỉ biết cô ấy có một người anh trai làm bác sĩ, chứ không rõ anh trai cô ấy trông thế nào.
Cho đến khi tôi bị khách hàng làm cho tức đến mức bị u tuyến vú, phải đi bệnh viện khám.
Bạn thân sợ tôi bị mấy ông già dê xồm sàm sỡ, đặc biệt gọi anh trai trẻ tuổi đẹp trai của cô ấy đến. Tôi còn nghĩ đẹp trai đến đâu chứ, kết quả nhanh chóng bị vả mặt đau điếng.
Nhìn thấy khuôn mặt của Hứa Thời Thanh, tim tôi đập loạn xạ, lần đầu tiên cảm nhận được cái cảm giác rung động.
Anh ấy đeo khẩu trang, chỉ lộ ra đôi mắt đẹp đẽ xa cách, nhưng tôi biết rất rõ, mỗi một bộ phận dưới chiếc áo blouse trắng của anh ấy, đều đang nhảy nhót trên điểm thẩm mỹ của tôi!
Sau khi khám xong, tôi lập tức bảo bạn thân cho tôi xin Wechat của anh ấy.
Cô ấy bảo anh trai cô ấy khá lạnh lùng.
Tôi tự tin nói, không ai có thể thoát khỏi công cuộc tấn công nhan sắc của thịnh thế mỹ nhân này đâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Sau đó, tôi lại bị vả mặt đau điếng.
Trong thời gian theo đuổi, tôi nũng nịu hỏi Hứa Thời Thanh: [Bác sĩ Hứa, hôm nay anh ăn vịt chưa?]
Anh ấy cách một ngày mới trả lời: [Không ăn vịt, hôm qua ăn ngỗng.]
Tôi: [……]
Tôi tức giận, quyết định tấn công trực diện, nhờ bạn thân tạo cơ hội để tôi và anh ấy đi xem phim.
Trong rạp chiếu phim, đang chiếu phim kinh dị, Hứa Thời Thanh điềm tĩnh xem, tôi "ái da" một tiếng, giả vờ sợ hãi rụt vào lòng anh ấy.
Dưa Hấu
Anh ấy cúi mắt nhìn tôi, tôi chớp chớp mắt, lời đã chuẩn bị sẵn bật ra: "Ngực hình như vẫn còn đau, bác sĩ Hứa có thể giúp tôi sờ xem được không?"
Tôi tự thấy giọng mình vừa phải, rất có cái vẻ đáng thương của con gái Nhật Bản. Nhưng anh ấy chỉ im lặng nhìn tôi.
Đôi mắt sau cặp kính gọng bạc, xoáy sâu như vực thẳm, khiến tim tôi xao xuyến.
Không khí tốt như vậy, tôi còn tưởng anh ấy sắp hôn tôi đến nơi, ai ngờ giây tiếp theo, anh ấy lại cứng đờ đẩy tôi ra.
Yết hầu anh ấy khẽ động: "Cô Cố, nên tập trung xem phim đi, đừng lãng phí tiền."
"..."
2
Phải hình dung vẻ mặt của tôi lúc đó thế nào nhỉ?
Thật là vớ vẩn, hóa ra cũng có ngày tôi bị lật thuyền trong mương!
"Không sống nổi nữa, thật sự không sống nổi, anh trai cậu không phải lạnh nhạt, thì cũng là có vấn đề về chỗ đó!"
Hạt dưa cũng chẳng buồn cắn, tôi mở chai rượu, định bụng say khướt mới về.
Cô bạn thân Hứa Manh gào lên hai tiếng, bực bội cụng ly với tôi: "Tớ với anh trai cậu cũng chẳng sống nổi nữa, phí hoài cái mặt đẹp trai, cái miệng anh ấy chắc là có tuyến độc, độc địa hết chỗ nói!
"Mấy hôm trước tớ mua cái váy, cái váy mà cậu khen đẹp ấy, tớ chụp ảnh gửi cho anh ấy, anh ấy lại bảo bó sát như đồ cho bọ ngựa mặc! Anh ấy thấy con bọ ngựa nào dáng đẹp thế chưa!"
Tôi phì cười.
Hứa Manh đúng chuẩn mê trai, vừa gặp anh trai tôi đã yêu, hai đứa tôi ra sức tác hợp.
Cứ tưởng cưới xong đời sẽ ngọt ngào, ai ngờ còn chán hơn cả sư cô ở chùa.
"Tớ còn không hiểu, anh trai cậu làm luật sư mà nhiều vụ án thế hả? Suốt ngày chui trong thư phòng, tớ với anh ấy nói chuyện toàn qua Wechat, tớ nghi anh ấy có bồ bên ngoài rồi ấy chứ?!"
Hứa Manh càng nói càng lớn tiếng, tôi nhìn xoáy vào ly rượu, gật đầu đồng tình.
"Tớ cũng thấy anh trai cậu có người bên ngoài, tớ mặc váy ngủ mỏng manh lượn qua lượn lại trước mặt mà anh ấy còn nhịn được không đè tớ ra! Lần trước, tớ hỏi anh ấy thích mùi vị túi thơm cho trẻ con thế nào, anh ấy lại nghiêm túc bảo không vội!"
"Phải biết rằng, đàn ông không có ham muốn với phụ nữ, thì tám chín phần mười là hết hứng thú rồi, tớ hận, đã kết hôn rồi mà còn chưa được 'ăn thịt' miếng nào!
"Hai tên đàn ông khốn nạn."
Hứa Manh căm hận vỗ vai tôi:
"Ly hôn đi, ngày mai tớ ly hôn, cậu ngày kia ly hôn, hai đứa mình lấy tài sản của họ ra ngoài sống cho sướng."