Nghĩ đến chuyện đó Chu Y Y không nhịn được mà bật cười.
Cách đó không xa, khi Tiết Bùi cùng Giang San Văn đi từ khu dạy học ra, thấy Chu Y Y cười rất tươi.
Sau giữa trưa mặt trời có chút gắt, Lý Trú ở bên cạnh cầm ô cho cô, trong tay còn cầm một bao khăn giấy đã mở, chắc là được chuẩn bị để cho Chu Y Y lau mồ hôi.
Từ xa nhìn thấy, thật sự có vài phần xứng đôi.
Tiết Bùi bước chân dừng một chút.
Tất nhiên, Lý Trú cũng thấy được Tiết Bùi, thần sắc trong mắt biến đổi, dù mặt nghiêng về phía Chu Y Y, giúp cô che trở ánh nắng gắt giữa trưa.
Chỉ có Chu Y Y là không biết, vẫn nhìn bảng trên tường vinh dự, Đáp lại lời Lý Trú.
"Lý Trú, tớ nhìn thấy tên của cậu, ở đây này!"
Cô duỗi tay kéo lấy ống tay áo Lý Trú.
Lý Trú ánh mắt cười cười nhìn Tiết Bùi, một bên trả lời vấn đề của Chu Y Y: "Chúng ta hình như gặp được người quen."
"Người quen nào"
Chu Y Y tò mò mà quay đầu, một khắc tiếp xúc với anh mắt của tiết Bùi, phản ứng đầu tiên của Chu Y Y chính là nhíu mày.
Giống như không muốn nhìn thấy anh.
Ánh mắt Tiết Bùi không rõ mà trở nên tối tăm, không thấy được cảm xúc nơi đáy mắt.
Thấy Chu Y Y xuất hiện ở đây, ngược lại Giang San Văn lại không nghĩ đến, tiến lên trước chào hỏi cùng bọn họ: "Y Y, hoá ra hôm nay cậu cũng tới trường học, biết thế, chúng ta cùng nhau đi. Người bên cạnh cậu là ai vậy?"
Giang San Văn trước đây chưa từng gặp qua Lý Trú, Chu Y Y đang suy nghĩ không biết giới thiệu như thê nào, Lý Trú đã mở miệng: "Tớ là bạn học cấp 3 của Chu Y Y, ."
Tiết Bùi nhíu nhíu mày, mím chặt môi mỏng, ánh mắt hai người dừng lại một chút. Buổi tối hai ngày trước anh còn trêu chọc Y Y, bảo cô chú ý đến Lý trú nhiều hơn, không ngờ hai người đã dính lại với nhau.
Không khí trở nên hơi kỳ quái nhưng kì quái ở đâu, Chu Y Y không biết nói như thế nào, cô chỉ biết chính cô không nghĩ tới sẽ gặp tiết Bùi ở đây, liền chủ động hỏi: "Hai cậu chuẩn bị đi đâu?"
Tiết Bùi đi đâu, cô tránh chỗ đó là được.
Không ngờ Tiết Bùi lại hỏi ngược lại cô: "Các cậu đi đâu?"
"Chúng tớ đi dạo một chút sẽ trở về hai cậu có việc thì đi đi, lát nữa tớ còn muốn đi tìm em trai tớ." Ý tứ lời này của Chu Y Y quả thực đã rất rõ ràng.
Nhưng Tiết Bùi lại nói: "Được, cùng nhau đi đi."
Chu Y Y: "......"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lý Trú không biết ở giữa bọn họ đang ngầm ám chỉ, cười nói: "Không sao, vậy cùng nhau đi, có nhiều người thì càng vui, hơn nữa mọi người đều là bạn học với nhau."
Bởi vì có Tiết Bùi cùng Giang San Văn gia nhập, vốn là hành trình của hai người, hiện tại biến thành bốn người. Rõ ràng Chu Y Y có chút không được tự nhiên, nói chuyện cũng ít đi rất nhiều, ven đường có hòn đá nhỏ, cô đá một đường.
Lý Trú hình như có nhìn ra, chủ động hỏi cô: "em trai cậu sao hôm nay lại ở trường học?"
"À, Quốc khánh nó đến đây do có hội diễn văn nghệ, nó muốn lên sân khấu hát, sáng sớm đã tới đây để tập luyện, Đây là lần đầu tiên thấy nó tích cực như vậy."
"Hình như tớ đã gặp qua em cậu."
Chu Y Y không nghĩ liền hỏi: "Lúc nào?"
"Lễ hội thời cấp ba, em ấy tới trường học tìm cậu, là tớ dẫn nó đi đến lớp học, chẳng qua do cậu không nhớ rõ."
"Vậy sao?"
"Lúc đó nó vẫn là một cậu bé, lạc đường ở trong trường, nói tớ dẫn nó đi tìm chị nó, còn nói nếu được thì sau đó sẽ cho tớ 5 đồng làm thù lao, em trai cậu lúc nhỏ đúng là thật hào phóng," Lý Trú đang nói, bỗng giơ tay phải lên thề, "Tớ thề, năm đồng tiền kia tớ nhận nhé."
Chu Y Y nhịn không được bật cười thành tiếng, đôi mắt cong cong.
Mà Tiết Bùi đứng bên cạnh nhíu mày.
Anh không biết rằng Lý Trú cùng cô ngày trước có nhiều giao du như thế.
Ở trường không biết mở một tiệm trà sữa lúc nào, lúc đi ngang qua, Lý Trú hỏi cô: "Đi dạo lâu như vậy cậu mệt chưa, nếu không tớ đi mua cho cậu ly trà sữa, cậu ở đây nghỉ ngơi một lúc đi."
Chu Y Y gật đầu, nhân tiện nói: "Tớ muốn loại vị khoai nghiền với lúa mì, năm phần đường là được."
"Được, cậu ngồi đây, chờ tớ một chút."
Giang San Văn nhìn mắt Tiết Bùi, nói: "Tớ cũng muốn uống, cậu đi mua có được không?"
Tiết Bùi vẫn đang thất thần, bất tri bất giác gật đầu, hỏi cô muốn uống vị gì, liền đứng dậy đi mua.
Dưới ô che nắng chỉ còn lại Giang San Văn cùng Chu Y Y, nhất thời không gian trở nên an tĩnh. Hai người nói chuyện phiếm vài câu, đúng lúc Chu Viễn Đình gọi cho cô, hỏi cô đang ở đâu, có thể giúp nó mang mấy bình nước qua đây được hay không.
Chu Y Y lúc này mới nhớ tới chuyện này, quyết định mua mấy cốc trà sữa mang đến để an ủi em trai một chút.
Tới cửa tiệm trà sữa, Tiết Bùi cùng Lý Trú mới nhận được trà sữa đang định ra khỏi cửa.
"Làm sao vậy?" Lý Trú hỏi.
"em trai tớ tập ở bên cạnh chỗ này, tớ mua cho nó mấy cốc trà sứa, các cậu về trước đi, một lúc nữa tớ về."
Lý Trú nhanh nói: "Tớ đi cùng cậu, rồi chào nó một câu."
"Không cần không cần."