Chu Y Y cự tuyệt lời mới nói ra, liền nghe Lý Trú nói: "Không sao cả, dù sao về sau cũng phải quen biết."
Tiết Bùi khóe miệng nhếch lên một cái, giống như nghe hiểu ý tứ lời nói này.
Tiết Bùi hút xong một điếu thuốc, Chu Y Y cùng Lý Trú lại trở lại nói cười như trước. Cách đó không xa tầm mắt như keo dính lên người, trên mặt bàn kia ly trà sữa vị khoai nghiền lúa mì đang bị phơi trong nắng, nóng đến nỗi hơi đều bốc lên.
Giang San Văn bên cạnh đang muốn hỏi anh chốc nữa có thể cùng đi xem phim được không, Tiết Bùi không có đáp lại, Giang San Văn hoài nghi anh không rõ lời của cô.
"Tiết Bùi, cơ thể cậu thấy không thoải mái sao?"
Nói rồi, duỗi tay đi chạm vào chán của anh, nhưng Tiết Bùi tránh tay của cô, Giang San Văn nhìn tay mình đang lơ lửng giữa không trung, sửng sốt chớp mắt một cáu, ngượng ngùng thu hồi lại tay.
Chu Y Y từ sân thể dục trở về, đôi giày màu trắng dính không ít bụi, cô nhìn chằm chằm mũi dày dính ít màu đen, càng nhìn càng thấy ngứa mắt, không chú ý đến cử chỉ của Tiết Bùi cùng Giang Sang Văn đang trở nên kì quái.
Cô vừa mới ngồi xuống, Tiết Bùi liền nói: "Uống dở quá."
Vừa rồi Tiết Bùi gọi một ly rà sữa giống cô y đúc, chỉ uống một ngụm, anh không uống nổi nữa.
"Tớ đâu có kêu cậu gọi vị đó." Chu Y Y mặc kệ anh.
Tiết Bùi vẫn cười: "Sao mấy nay cậu cứ như thuốc nổ vậy"
Chậm lại một chút.
"Y Y, cậu đừng quan tâm đến cậu ấy, tớ cảm thấy uống khá ngon mà."Giang San văn cho cô một ánh mắt cổ vũ, giải thích lời nói, "Tiết Bùi uống đồ ngọt không quen, cậu dừng để tâm , cậu ấy nói như vậy không có ý nhắm vào cậu đâu."
Giọng nói quen thuộc làm Chu Y Y hơi trầm xuống.
"Lát nữa có muốn đi xem phim hay không?" Lý Trú bên cạnh đang vào trang web để mua vé, quay đầu hỏi Chu Y Y, "Gần đây có mấy bộ phim không tồi."
Chu Y Y nhìn thời gian, đã đến buổi chiều rổi, tuy cô cũng muốn đi xem phim, nhưng 3 giờ chiều công ty còn có một hội nghị, Thời gian khẳng định là không kịp, cô liền phải cự tuyệt lời mời của Lý Trú.
Ai ngờ bên cạnh Tiết Bùi tiếp một câu: "Tớ nghe dì nói, cậu gần đây không phải đang phải đi xem mắt sao, muốn đi gặp người tiếp theo à?"
Lời này chính là nói cho Lý Trú nghe.
Lý Trú quả nhiên sửng sốt vài giây,nụ cười có chút cứng ngắc, Chu Y Y đành phải giải thích cho hắn một lần, mà người nói ra lời đó lại nhún vai, tiếp tục đáp lời với bọn họ.
Bị Tiết Bùi theo ra tới tận cổng trường, cô cố ý đi nhanh vài bước, muốn kéo dài khoảng cách với anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Xem ra tớ hiểu lời nói của cậu rồi." Lý Trú trong lời nói mang theo ý cười.
"Cái gì?"
"Cậu vừa rồi có nói cậu cùng Tiết Bùi không quá thân, tớ còn tưởng cậu nói đùa," Lý Trú dừng một chút lại nói, "Bây giờ xem ra,xác thật là có điểm đối phó, không quá hai câu liền kết thúc."
Phía sau Tiết Bùi nghe thấy mấy lời này, cười lạnh.
Đúng, ngay từ khi còn nhỏ còn có thể uống chung bình nước mà lại là không thân.
Ở trong trường học đi dạo suốt buổi sáng, cũng coi như là vui vẻ.
Bởi vì còn có công việc Chu Y Y phải về nhà, lúc đi cũng không chào Tiết Bùi một câu.
Cuối cùng, là Lý Trú lái xe đưa cô trở về.
Hai người ở trên xe nói chuyện phiếm vài câu, Chu Y Y đang chuẩn bị xuống xe, Lý Trú bỗng nhiên gọi lại cô: "Chờ một chút, Y Y, cho cậu cái này."
là một hộp quà được đóng gói, nhìn qua hình như là nước hoa.
Chu Y Y kinh ngạc: "Cho tớ?"
"Không biết cậu thích gì, nghe đồng nghiệp của tớ nói con gái đều thích cái này." Như là sợ Chu Y Y không nhận, hắn bổ sung thêm câu, "Không phải vật quý giá gì, coi như là quà đi xem mắt đi."
Xem mắt mấy ngày nay, cô lần đâu tiên được tặng quà, nhưng cô cùng Lý Trú chẳng qua chỉ là bạn học cấp 3, ngoài ý muốn bị sắp xếp cùng nhau xem mắt.
lần này cùng Lý Trú xem mắt, để tránh về sau cùng Lý Trú tái kiến sẽ xấu hổ.
Thật ra mà nói, Ngay từ đầu nhìn thấy Lý Trú, Chu Y Y không coi như lần gặp mặt này là buổi đi xem mắt.
"Chúng ta đều là bạn học, cậu không cần khách khí như vậy, không thì cậu để lại cho người tiếp theo đi, tớ không dùng cái này, tớ ngày thường rất ít xịt nước hoa ——"
Lời còn chưa nói xong, đã bị đối phương đánh gãy: "Tớ biết đối tượng xem mắt là cậu tớ mới đến."
Lý Trú biểu tình rất nghiêm túc, Chu Y Y có hơi ngốc.
"Cho nên, Y Y, cậu có thể suy xét tớ một chút."
"Tớ cảm thấy chúng ta rất hợp nhau, không phải sao?"