"Được nha được nha, tớ muốn đi."
Chu Y Y còn chưa mở miệng, Chu Thiến ở phía sau đã thay cô đồng ý.
Với Chu Thiến thì trên thế giới này ngoại trừ bộ môn bơi lội thì không còn môn thể thao nào có thể so sánh với cảnh đẹp của môn bóng rổ nữa, lúc còn đi học, việc vui nhất cô làm là kéo theo Chu Y Y đến sân bóng rổ xem các nam sinh chơi bóng, lúc những giọt mồ hôi rơi xuống qua mắt nhìn có thể cảm nhận được hormone nam tính của bọn con trai.
Do công việc hiện tại nên không còn cơ hội làm vậy.
Chu Y Y liếc mắt một cái liền nhìn thấy được động cơ của cô, kéo cô qua một bên: "Cậu muốn xem bóng rổ hay là chỉ muốn ngắm trai."
"Xem hết, không được à?"
Chu Thiến nghĩ, ngắm trai cũng không phạm pháp.
Trên đường đi đến bãi đỗ xe, Lý Trú nghe thấy một lát nữa Tiết Bùi muốn đi chơi bóng rổ, hắn cũng rục rịch muốn đi, hỏi Tiết Bùi có thể thêm một người nữa để dành cho hắn một chỗ không, hắn đã lâu không chơi, muốn ôn lại một chút.
Vốn dĩ Chu Y Y muốn ngăn cản hắn, muốn giảm bớt tiếp xúc với Tiết Bùi xuống mức thấp nhất, nhưng Lý Trú vô cùng hứng thú, đắc ý nói: " Đợi lát nữa vào sân anh sẽ cho em thấy một màn, bạn trai em hồi đại học chính là bậc thầy."
Tiết Bùi đi ở phía trước nghe thấy thế, bỗng nhiên quay đầu liếc nhìn Lý Trú một cái:
" Được, đợi lát nữa cùng nhau ôn lại."
Sân bóng rổ F.A là một hệ thống hội viên, nằm ở đoạn đường tốt nhất trung tâm thành phố, ngày thường không mở cho người ngoài, chỉ mở cửa tiếp đón những vị khách cụ thể.
Lúc bọn họ đến, Chu Khi ngự đã ở trong quán chờ, hắn mới vừa đánh xong một trận bóng, đang lấy khăn lông lau mồ hôi. Thấy Chu Y Y bên cạnh một người đàn ông, Chu Khi Ngự ngẩn người, ngay sau đó nhiệt tình vươn tay: " Đây là bạn trai của Chu Y Y à, Chào anh, tôi là Chu Khi Ngự, là bạn đại học của Tiết Bùi kiêm luôn bạn cùng phòng."
Lý Trú vội vàng vươn tay bắt lấy, nghĩ thầm Bạn bè của Tiết Bùi quả nhiên đều có trình độ khác nhau, đều tốt nghiệp trường danh giá, ăn mặc đều không cùng một tầng lớp với bọn họ.
Lúc này trong sân đúng luc còn thiếu một người, Chu Khi Ngự để Lý Trú ứng cứu một bàn, mệt mỏi vừa rồi còn chưa hết, muốn nghỉ ngơi thêm một lát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đột nhiên có một cơ hội để biểu hiện, Lý Trụ tự nhiên rất vui vẻ, hắn nhanh chóng cởi áo khoác ra, rồi đặt trên ghế dựa ở trong phòng. Chỗ ngồi kia chưa có người ngồi, trên ghế còn phủ một lớp tro bụi dày, Chu Y Y sợ quần áo bị bẩn, lấy chiếc áo lông vũ ôm ở trên tay, lại phủi phủi lớp tro bụi ấy đi.
Lý Trú quay đầu đúng lúc nhìn thấy một màn như vậy trong lòng cảm thấy ấm áp, quay đầu cười gọi cô: " Y Y, lát nữa em phải cổ vũ cố lên cho anh nha."
"Ừm!" Chu Y Y nặng nề gật đầu, lại cười nói: "Chờ cho đến khi anh ghi bàn."
"Lần đầu tiên nhìn thấy Chu Y Y có một nam nhân bên cạnh, thật đúng là có chút không quen." Chu Khi Ngự tấm tắc hai câu, nhìn Lý Trú đang dẫn bóng trong sân, thở dài nói với tiết Bùi đang ngồi bên cạnh: " Nhưng tình cảm giữa hai người này thật sự rất tốt và khá ngọt ngào, quả nhiên mối hệ quan thanh mai trúc mã rất khác.
Thật làm cho người khác cảm thấy hâm mộ."
" Này làm sao được gọi là Thanh mai Trúc mã?" Tiết Bùi lạnh lùng nói một câu, ngửa đầu lên uống ngụm nước.
Chu Khi Ngự chép miệng.
Thế nào mới là đúng.
Lúc sau khi Lý Trú lên sân, điểm số hai bên đã dần được san bằng, tuy rằng không có ưu điểm chiều cao, Nhưng Kỹ năng của Lý Trú không tồi, liên tiếp ghi bàn ba lần, Chu Y Y dưới sân cũng trở nên kích động, cùng với Chu Thiến cổ vũ cho Lý Trú, không chớp mắt mà nhìn hắn.
Chu Khi Ngự mắt nhìn vào Tiết Bùi nói: " Nói thật đi, có phải trong lòng cậu có chút cảm giác ê ẩm không. Thời Đại học cậu ở đây chơi bóng, cô ấy cùng dùng loại ánh mắt này nhìn cậu."
Xem chuyện vui không sợ chuyện lớn, Chu Khi Ngự cố ý chọc Tiết Bùi: "Cậu nói xem đợi lát nữa cậu cùng với bạn trai cô ấy cùng nhau chơi bóng, cô ấy sẽ cổ vũ cho ai."
"Không cần hỏi câu giả thiết vô nghĩa này."
Tiết Bùi không để ý, ánh mắt vẫn nhìn về phía sân đấu.
Nói thì như vậy, nhưng tâm lý lại không nghĩ nghĩ như vậy.
Anh thế nhưng ở trong lòng cũng cảm thấy chờ mong.
Chẳng qua anh đã quen biết Chu Y Y nhiều năm như vậy, Tiết Bùi cho rằng giữa anh và Lý Trú cô sẽ không đến mức ưu ái Lý Trú hơn.
Từ một góc độ nào đó mà nói, Lý Trú căn bản không có tư cách cùng anh đứng chung một vạch xuất phát.
Chẳng qua Lý Trú chỉ là một khách nhân đi ngang qua cuộc đời của Chu Y Y mà thôi, chỉ là chút gia vị được thêm vào cuộc sống rảnh rỗi của cô mà thôi, chẳng qua cũng chỉ là lựa chọn thứ 2 của cô thôi.