Khi Anh Nhìn Lại

Chương 56



Chu Y Y không để ý đến lời vui đùa của Chu Thiến, lòng bàn tay cô đã túa ra mồ hôi, vừa rồi khi Lý Trú phòng thủ, suýt chút nữa bị Tiết Bùi đánh ngã, cô lo lắng hắn sẽ bị thương.

Mà Lúc này trong sân, Lý Trú cũng có chút nóng giận, trận này hắn bị Tiết Bùi đoạt hoàn toàn sự nổi bật, thời gian đã qua một nửa, một quả bóng hắn cũng chưa ném vào rổ được, rất nhiều lần hắn vất vả mới lấy được bóng, cuối cùng bị Tiết Bùi che lại lúc ném vào rổ.

Hôm nay Tiết Bùi dường như là đang cố ý nhắm vào hắn, Lý Trú trong lòng sinh ra không ít oán khí, mắt thấy Tiết Bùi chuẩn bị nhảy lên, hắn nhất thời nóng vội, từ bên cạnh sườn chạy đếnphía trước Tiết Bùi ngăn lại, kết quả không những không ngăn được bóng, khi rơi xuống đất còn không cẩn thận bị ngã.

Chu Y Y hoảng sợ, lập tức từ chỗ ngồi chạy xuống dưới.

Chu Khi Ngự là người phản ứng đầu tiên, từ mép sân chạy tới, nhanh chóng đỡ Lý Chu sang một bên. Hắn vén ống quần lên xem vết thương đang rỉ m.á.u từ đầu gối, Lý Trú đau mà hít một hơi khí lạnh.

Mọi người đều vây quanh xem trừ Tiết Bùi.

Chu Khi Ngự đứng dậy đến pòng nghỉ: " Trước để tớ lấy đồ khử trùng, đừng lộn xộn."

Trên sân bóng va đạp là điều khó tránh khỏi, Chu Khi Ngự cũng không phải là lần đầu tiên thấy tình huống như vậy, vết thương này thoạt nhìn còn chưa nghiêm trọng bằng vết thương thời đại học của Tiết Bùi, đây phỏng chừng chỉ bị thương ngoài da, chẳng qua thoạt nhìn có chút sợ.

Chu Y Y lúc này đã đi đến, m.á.u chảy dọc theo đầu gối một đường uốn lượn đến cẳng chân nhỏ trên sàn nhà, quá mức ghê người, cô vốn là người mau nước mắt, hốc mắt thoáng chốc liền đỏ, cũng không biết là bị doạ hay là do đau lòng.

" Có phải rất đau hay không, hay là đi bệnh viện khám đi?"Chu Y Y ngồi xổm ở bên cạnh.

Lý Trú cau mày, mồ hôi chảy dọc thái dương, sắc mặt có chút tái nhợt: "Anh không sao hết, em đừng khóc."

"có chuyện gì thế?sao đột nhiên lại bị ngã?"

Chỗ ngồi của cô tình cờ nằm ở điểm mù, cô không thấy rõ rốt cyoojc đã xảy ra chuyện gì, Lý Trú đã ngã trên mặt đất, Chu Thiến nói có lẽ là lúc phòng thủ bị ngã xuống.

Lý Trú muốn nói lại thôi, nhìn thoáng qua hướng phòng nghỉ, nhỏ giọng nói: " Trách anh vừa rồi quá nóng vội muốn cướp bóng ghi bàn, Tiết Bù không cẩn thận chạm vào anh, anh liền đứng không vững."

Câu nói vào ngữ cảnh này "không cẩn thận" tựa hồ có một ý nghĩa khác.

......

Tiết Bùi hút thuốc bên ngoài trở vào, ở sân bóng rổ gặp được Chu Y Y mới từ tiệm thuốc đi về.

Cô vội vàng, trên tay còn cầm một hộp thuốc mỡ cùng với túi nilon tăm bông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cô thẳng tắp mà đi về phía trước, dường như không quan tâm đến phản ứng của anh.

Khi gặp thoáng qua, tiết Bùi gọi Chu Y Y lại.

"Hắn  ta có ổn không?"

Tên của hắn anh còn khinh thường xưng hô, chỉ dùng "Hắn" cho cách gọi khác.

Ngữ khí tcứng đờ, không giống như thăm hỏi mà là ngược lại.

"Ừm"

Chu Y Y đáp cho có lệ, đi về phía cửa vài bước, nghĩ một chút rồi lại quay đầu, đứng yên trước mặt anh, vẻ mặt muốn nói lại thôi.

Tiết Bùi vừa nãy còn nhìn thấy hốc mắt của cô còn chút phiếm hồng, như là mới vừa khóc, anh đột nhiên nhớ tới lời Chu Khi Ngự nói lúc trước, hắn nói thời đại học lúc anh bị thương khi chơi bóng rổ, cô cũng nước mắt lưng tròng.

Là giống như hiện tại sao? Tiết Bùi nghĩ.

Anh còn chưa ra khỏi hồi ức, liền nghe được âm thanh chất vẫn của người trước mắt: " Tiết Bùi tớ biết cậu chơi bóng rổ rất tốt, nhưng có thể suy xét đến người khác một chút được không, chỉ là một trận đấu thôi càn gì nhất định phải làm ra điều này."

Chu Y Y xác thật tức giânh, chơi bóng rổ chẳng qua để giải trí, mọi người đều trưởng thành cả rồi, hà tất vì muốn làm người nổi bật mà làm khó người khác."

"Có ý gì ?"

Tiết Bùi nhíu mày, thần sắc mờ mịt xuất hiện trong đôi mắt anh, anh lộ ra biểu tình cực nhỏ, một lát sau, anh dường như đã suy nghĩ cẩn thận, lại cảm thấy không thể ngờ được, thế nên anh không giận mà cười, nhướng mày hỏi ngược lại: " cậu nghĩ tớ đẩy hắn? cậu nghĩ thật là như vậy à?"

Tiết Bùi nói như vậy, Chu Y Y đột nhiên có chút không xác nhận được rõ, thanh âm yếu đi đôi chút.

"Không phải sao?"

Nhưng theo Tiết Bùi thấy, đây là hoàn toàn bênh vực.

"Tay của tớ căn bản không đụng tới hắn." Huyệt Thái Dương Tiết Bùi thịch thịch nhảy. anh cực lực áp chế tức giaanj trong lòng, thấy Chu Y Y vẫn không tin, trong lòng thế nhưng có cảm giác khó chịu chưa từng có: "Thế nào? Vẫn cảm thấy tớ đang nói dối sao?"

Chu Y Y trầm mặc.