Khi Anh Nhìn Lại

Chương 64



"Vậy tớ lấy một chút cho bạn gái ăn thử, cô ấy khẳng định rất thích."

Chu Y Y cười, đi vào phòng bếp lấy một chiếc túi mua hàng ra, lấy cho hắn đầy một túi.

Nhìn cô bận rộn từ trong ra ngoài, Chu Khi Ngự nghĩ, Chu Y Y đúng thật là một cô gái tốt, người ôn nhu lại còn cẩn thận, ăn nói nhỏ nhẹ, khi cười có núm đồng tiền, rất đáng yêu.

Lúc hắn còn học đại học liền muốn giới thiệu cho cô đối tượng, nhưng dau lại nghĩ người xung quanh hắn làm gì có người nào có thể xuất chung bằng Tiết Bùi, lấy Tiết Bùi làm tiêu chuẩn ngắm một vòng nam nhân xung quanh, Chu Khi Ngự từ bỏ suy nghĩ này.

 

Thích Tiết Bùi rồi, chắc là cũng rất khó động tâm được với người.

Sau đó, chuyện này cứ như vậy cũng không giải quyết được gì.

"Y Y, cậu cùng Tiết Bùi..... có phải đang cãi nhau không?"

"Ừm"

"Do chuyện phát sinh hôm đó sao?"

Chu Y Y nghiêm túc suy nghĩ, lắc đầu: "Cũng không phải là tất cả, có nhiều nguyên nhân khác."

Chuyện giữa cô và Tiết Bùi, tóm lại không thể nói dăm ba câu là khái quát xong.

"Vậy cậu nghĩ như thế nào?"

Chu Khi Ngự nhìn bộ dáng này của Chu Y Y, trong tâm rất là ngoan cố, ngày thường có thể là rất dễ nói chuyện, nhưng thật ra trong lòng rất có chính kiến, một khi đã quyết định thì rất khó thay đổi.

Hắn lại không nhịn được thay Tiết Bùi nói chuyện: "Thật ra tiết Bùi rất quan tâm đến cậu, cậu xem hai người cãi nhau, nó còn nhớ cậu thích ăn cái này, bảo tớ mang đến đưa cho cậu, cậu đừng trách tớ nhiều chuyện, tớ cảm thấy các cậu cảm tình nhiều năm như vậy, bởi vì chút chuyện mà trở nên bất hoà, không đáng."

Nhưng khi Chu Y y nghe được lại không có biểu cảm gì, không có bi thương, cũng không có khổ sở, tựa như đang bình đạm nói chuyện về truyện thời tiết.

"Đã không còn quan trọng, hiện tại cậu ấy với tớ chỉ là bạn học bình thường, hàng xóm bình thường, tớ tin là cậu ấy cũng nghĩ như vậy."

Chu Khi Ngự líu lưỡi.

Chuyện bất hoà này nghiêm trọng như vậy sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nếu đối phương đã nói như vậy, Chu Khi Ngự cũng không nên nói gì thêm, liền đổi chủ đề, nói chút chuyện có liên quan đến Lý Trú, Chu Khi Ngự vốn tưởng rằng Chu Y Y chẳng qua là muốn cùng Lý Trú thử yêu đường, nhưng xem ra, không phải mối tình đầu nào cũng là để thử thách những sai xót thôi sao, có mấy cặp có thể cùng nhau đi đến cuối cùng.

Nhưng điều hắn không ngờ là hai người lại thực sự yêu nhau đến mức tiến tới hôn nhân.

Vẻ mặt anh khiếp sợ mà đi ra khỏi cửa, đang muốn gửi tin nhắn cho Tiết Bùi mình phải rời đi rồi. Hắn nghĩ nội dung trò chuyện vừa rồi cũng đừng nên nói cho Tiết Bùi thì tốt hơn. Miễn để phát sinh thêm chuyện.

Mà khi hắn lấy di động ra mới phát hiện, hoá ra vừa rồi điện thoại vẫn chưa tắt máy.

Ngủ trưa không sâu, khi Chu Y Y rời giường đầu óc có chút hỗn độn, cô nằm phát ngốc trên giường nhìn trần một lúc, mới tỉnh táo lại được một chút.

Điện thoại của cô đặt trên đầu giường, cô cầm tới mắt để nhìn, phát hiện một giờ trước, Ngô Tú Trân gửi vài voice tin nhắn cho cô, chắc là mẹ đang ở ngoài mua đồ ăn, còn có thể mơ màng nghe được tiếng hét to ở chợ.

Mẹ: 【 Y Y, thùng hoa quả kia, Tiết Bùi có mang qua cho con chưa? 】

Mẹ: 【Đường gập ghềnh, không có quả nào hỏng chứ.】

Mẹ: 【Con phải nhớ rõ, đừng ăn quá nhiều ngay, tránh dạ dày bị đau, quả này có tính hàn, con nếu ăn không hết thì bảo Lý Trú đến lấy về mà ăn, biết chưa? 】

Chu Y Y nghe xong vài đoạn voice chat này, liền gửi lại cho Ngô Tú Trân sticker con mèo gật đầu.

Vài giây sau, Ngô Tú Trân gọi điện thoại qua.

"Tỉnh ngủ rồi à?"

"Dạ, vừa mới tỉnh."

Chu Y Y vừa đáp lời, vừa mở loa, cầm quyển sách xuống dưới, là quyển tiểu thuyết trinh thám hôm qua còn chưa đọc xong.

"Con cùng Lý Trú gần đây ở bên nhau như thế nào rồi, cũng chưa thấy con nói gì đến?" Ngô Tú Trân có chút nóng vội, suy đoán nói "Hay là thất bại rồi."

Chu Y Y thở dài: "Không có, mẹ nghĩ đâu đâu vậy."

Ngô Tú Trân mở đầu cuộc trò truyện: "Mẹ và bố con đều nhất trí cảm thấy lý Trú cũng không tệ lắm, nhưng có 2 điểm không tốt, thứ nhất là không cao lắm, thứ hai là công việc quá vất vả, ôi, nó lúc trước mà tham gia thi nhân viên công chức, thì lại càng tốt."

Chu Y Y tức giận mà cười

Ngô Tú Trân rất nhiều lần gọi điện thoại đến đều là giọng điệu than phiền về vẫn đề chiều cao của lý Trú, lời ra lời vào đều là tiếc hận, cô cười nói: "Vậy lần sau con cho anh ấy đi thêm miếng độn giày cho mẹ xem."Bà ghét bỏ đánh gãy lời cô nói: "mẹ hỏi con, con có thật sự có ý với nó mới ở bên nhau không, trả lời mẹ nghiêm túc."