Khi Anh Nhìn Lại

Chương 68



Kỳ nghỉ tết âm lịch gần đến, mọi người đi làm đều rất qua loa, từ những công việc cần phải hoàn thành nhanh chóng, còn lại những việc nhỏ khác đều dồn hết vào năm sau. "Năm sau thì tính" trở thành tâm lí chung của mọi người.

Chu Y Y rốt cuộc cũng có một thời gian nhàn nhã, mỗi ngày đúng giờ đi làm đúng giờ tan tầm, không cần phải tăng ca, còn nữa đó là cơ cấu tổ chức của công ty có sự điều chỉnh, cô cùng Hiểu Vân đã bị điều tới một tổ khác, tuy rằng nội dung công tác không có gì thay đổi, nhưng làm việc với lãnh đạo mới này so với lãnh đạo trước kia hiền lành hơn nhiều.

Đây xem như là một điều may mắn, một tin tức tốt nữa đó chính là trước khi nghỉ tết một ngày, Chu Y Y cuối cùng cũng đã được nhận tiền thưởng cuối năm.

Cô nơm nớp lo sợ mở app tài khoản ngân hàng ra, khi cô nhìn thấy con số hiển thị trên màn hình, mày liền giãn ra, cuối cùng lộ ra nụ cười tươi.

19756.5, gần hai vạn nhân dân tệ.

Không tính đến tiền lương mỗi tháng của cô là 7500 nhân dân tệ. Nếu vậy so với tiền thưởng cuối năm cũng hơn 1 vạn 2, làm tới năm thứ 3, đây vẫn là lần đầu tiên cô nhận được nhiều tiền thưởng đến như vậy.

Chu Y Y đối với con số này rất vừa lòng, tâm tình cả ngày đều tốt. Tuy rằng không thể so với chi phí chi tiêu dùng ở Bắc Thành, nhưng tốt xấu gì về nhà ăn tết cũng có thể tặng Ngô Tú Trân một bao lì xì dày.

Đêm đó cô đi chợ cùng với Lý Trú mua ít thực phẩm chức năng mang về tặng bố mẹ, nhưng khi mua quà tặng cho Chu Viễn Đình lại vô cùng khó chọn, chọn rất lâu cuối cùng nghe thấy Lý Trú gợi ý mua tặng một hộp Lego xếp gỗ.

Sáng sớm hôm sau bọn họ đã xuất phát đi về Đồng Thành, lúc này Chu Y Y cũng đã nhớ rõ phải mua thuốc chống say xe, nhưng mà không nghĩ tới Lý Trú cũng mua cho cô.

Cô nhìn hộp thuốc trước cửa xe, cô có chút cảm động.

"Cảm ơn" cô nói

Lý Trú vừa cười vừa xoa đầu cô: "Cảm ơn cái gì, đây đều là việc anh nên làm."

Tết âm lịch đường cao tốc quả thực siêu tắc, mãi cho đến chiều tối bọn họ mới về đến nhà, bởi vì đi về quả thực qúa muộn nên Lý Trú không có vào nhà cô chơi mà chỉ đứng ở ngoài chào hỏi với bố mẹ của Chu Y Y một chút rồi lái xe đi về.

Cũng tốt, tránh đi được rất nhiều trường hợp xấu hổ, Chu Y Y sợ là Ngô Tú Trân sẽ doạ sợ Lý Trú.

Ăn xong cơm chiều, Chu Y Y tặng quà cho Chu Viễn Đình.

Hắn đang ở trong phòng làm bài thi tiếng anh của năm trước, nghe thấy có qùa thì mắt liền sáng lên, đôi mắt dừng ở chiếc vali, lập tức chạy đến.

"Là cái gì vậy?" Chu Viễn Đình vẻ mặt mong ngón, "Không ngờ được là e cũng có quà, cảm ơn chị gái!"

Lúc Chu Y Y lấy quà từ trong vali ra, biểu tình của hắn chuyển biến 180 độ, bĩu môi thất vọng nói: "Hả? Tại sao lại là Lego xếp gỗ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Chu Y y ngẩn người: "Không thích à?"

 

Đương Chu Y Y đem lễ vật từ rương hành lý lấy ra tới khi, hắn b·iểu t·ình 180° đại chuyển biến, bĩu môi, thất vọng mà nói: "A? Như thế nào là xếp gỗ?"

Chu Y Y ngẩn người: "Không thích sao?"

"Chị năm nay không đi mua quà với anh Tiết Bùi sao?" Chu Viễn Đình cần lấy hộp Lego lên nhìn lại, tiếc hận mà thở dài. "Chị à, chị mua cái này quá phí tiền, em bình thường không chơi lắp lego gỗ, vài trăm tệ luôn, không bằng chị đưa tiền mặt cho em đi."

Cô không hiểu được thế giới tinh thần của em trai mình như thế nào, nam sinh độ tuổi này thích cái gì, cô thực sự không biết, cho nên thường hỏi Tiết Bùi cô mua cái nào thì được, rất đỡ tốn công, vả lại Chu Viễn Đình còn rất thích.

Chu Viễn Đình thấy chị của hắn không nói lời nào, tưởng là cô tức giận, giải thích: "Chị, em không ohair không thích lễ vật của chị, chỉ là em thật sự không thích chơi cái này....."

"Chị biết, chị không sinh khí, em tiếp tục làm bài đi."

Chu Y Y biểu thình vô cùng bình đạm.

"Em có ba vé tham dự Triển lãm truyện tranh Star City. Hai ngày nữa chúng ta cùng nhau đi đi,nhân tiện gọi điện cho bạ trai của chị luôn." Chu Nguyên Đình có chút tiếc nuối nói: "Vốn dĩ em muốn đợi anh Tiết Bùi rồi cùng đi, nhưng mà....bây giờ em chỉ có thể đi cùng bạn trai của chị."

"Có ý gì đấy." Chu Y Y hỏi.

"Anh Tiết Bùi định hôm giao thừa mới có thể trở về."

"À"

Chu Y Y không nói gì nữa.

Nhớ ra lần nói chuyện cuối cùng của cô cùng Tiết Bùi đã là chuyện của hơn 20 ngày trước.

Qua hai ngày, Chu Y Y rủ theo Lý Trú đi với Chu Việ Đình cùng nhau đi triễn lãm truyện tranh anime. Vì hoà vào không khí của người trẻ tuổi. Chu Y Y đã ăn mặc trẻ đi một ít. cô mang chiếc áo khoác croissant mà cô để trong tủ ra mặc và buộc tóc đuôi ngựa với một chiếc nơ con bướm, Lý Trú chắc là lần đầu tiên đi đến những chỗ như này, ăn mặc quá mức sang trọng, ở trong nhóm người này có vẻ không hợp nhau, đem tới không ít ánh mắt nhìn vào.

Nói thật, Chu Viễ Đình nhìn còn thấy chút xấu hổ.

Còn có thể làm được gì.

Nếu để Chu Viễn Đình chọn, hắn cảm thấy người anh chồng lý tưởng phải giống Tiết Bùi cơ, có tiền, bằng cấp cao, lớn lên còn đẹo trai, còn đối tốt với hắn như vậy, hắn nhớ tới phòng của chính mình toàn bộ máy chơi game và nhân vật game trong phòng đều là do anh Tiết Bùi mua cho hắn.