Khi xong chuyện, tôi nhất định phải nói rõ ràng với anh ấy. Và phải cắt đứt hoàn toàn và giữ bí mật này mãi mãi.
Vừa ra khỏi thang máy, vào đến phòng, Trần Hiến Châu đã ép tôi vào cửa.
Bây giờ anh ấy đã có kinh nghiệm hơn, còn biết đặt tay sau lưng tôi để tránh làm tôi bị đau.
“Đi tắm trước.”
Trong khoảnh khắc giữa nụ hôn sâu, tôi thở dốc đẩy anh ấy ra.
Trần Hiến Châu có vẻ chưa thỏa mãn cho lắm.
Anh ấy đặt tay lên eo tôi, nhẹ nhàng kéo tôi sát vào lòng anh ấy. Anh ấy lại cúi đầu hôn tôi, dần dần nụ hôn càng sâu hơn. Chân tôi bắt đầu mềm nhũn, không đứng vững trên giày cao gót nữa.
Tôi đành đá giày ra, đứng lên chân anh ấy. Nhịp thở của Trần Hiến Châu đột nhiên rối loạn.
Anh ấy bế tôi lên, bước vào phòng tắm. Suốt đoạn đường này, anh gần như muốn nghiền nát tôi.
Nước ấm tràn từ trên đỉnh đầu xuống, cả tôi và anh ấy đều bị nước bao trùm.
Trần Hiến Châu nâng khuôn mặt tôi lên, hôn tôi liên tục. Vẻ lạnh lùng và ngạo mạn trên gương mặt anh ấy được nước ấm làm dịu đi, trở nên mềm mại hơn.
Khi anh ấy nhìn sâu vào mắt tôi, tim tôi cũng như khẽ rung động.
“Triển Nhan…”
Anh ấy cúi đầu, trán chạm vào trán tôi, giọng gọi tên tôi khàn khàn.
Tôi có chút mơ màng, đáp lại tiếng gọi của anh ấy trong sự hỗn loạn.
Anh ấy nắm chặt ngón tay tôi, khàn giọng hỏi: “Có phải thoải mái hơn lần trước không?”
Tôi cắn chặt môi, không chịu trả lời.
Chỉ có móng tay sắc nhọn của tôi lại cào sâu vào cánh tay rắn chắc của anh ấy, để lại vết m.á.u sâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lần cuối cùng đã kết thúc.
Trần Hiến Châu bế tôi vào phòng tắm để tắm rửa. Tôi dựa vào mép bồn tắm, nhìn anh ấy tắm.
Nước nóng dội vào lưng rộng và rắn chắc của anh ấy, b.ắ.n lên vô số tia nước. Có lẽ vì cảm giác quá tốt nên sự ghét bỏ anh ấy trong những năm qua dường như cũng phai nhạt.
Nhưng tôi biết rõ, chúng tôi sẽ không thuộc về nhau, vì đều không cùng một loại người.
Kết thúc sớm sẽ là điều tốt cho cả hai.
Trần Hiến Châu bế tôi ra khỏi bồn tắm.
Tôi quấn trong một chiếc áo choàng tắm rộng, thoải mái ngồi trên bồn rửa, để anh ấy sấy tóc cho tôi.
Sấy tóc xong, anh ấy lại ân cần bế tôi về phòng.
Tôi tựa đầu lên vai anh ấy, mơ màng gọi tên anh ấy.
“Trần Hiến Châu.”
“Ừ.”
“Ngày mai chúng ta đừng gặp nhau nữa.”
“Từ nay anh cũng đừng tìm em nữa.”
“Em sẽ chặn anh trên WeChat, điện thoại, QQ, Weibo… tất cả đều chặn.”
“Chuyện của chúng mình, anh hãy giữ kín, đừng nói với ai cả.”