Khó Buông

Chương 6



Ta đang nói đến đoạn cao hứng, ngẩng đầu lên thì vừa hay lại thấy Thác Bạt Huyền đang đứng ngay ở cửa.

Hắn khoanh tay trước ngực, dáng vẻ ung dung tự tại, dung mạo thanh cao thoát tục, quả thực là chỉ có thể đứng từ xa mà ngắm nhìn chứ không thể nào mạo phạm được.

Ta vội vàng đổi giọng ngay lập tức, cố nén lương tâm mà khen ngợi:

“Chủ tử của các ngươi đích thực là một nam tử hiếm có trên đời… ờm… vừa đẹp trai lại vừa tốt bụng…”

9

Ta thật sự hối hận, vô cùng hối hận.

Ta biết Thác Bạt Huyền là một kẻ vô lại, nhưng không ngờ hắn lại có thể vô lại đến mức như vậy, cứ hỏi đi hỏi lại ta không biết bao nhiêu lần rằng:

“Bổn cung có tốt không?”

Ta nói “tốt” rồi mà vẫn chưa đủ, hắn nhất quyết bắt ta phải thêm hai chữ “ca ca” vào phía sau nữa.

Hắn chạm tay lên mái tóc ướt đẫm mồ hôi của ta, vẻ mặt vẫn chưa hề thỏa mãn, rồi lại nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Vài ngày nữa là đến sinh thần của Yến tướng quân rồi, Niệm Cố có muốn đi không?”

Yến Giang chính là cha của Yến Hoài.

Kể từ khi Bắc Triều thống nhất Nam Triều, ông ta đã trở thành một nhân vật mới nổi đầy quyền thế trong triều đình.

Dẫu cho các văn nhân của Nam Triều không hề coi trọng ông ta, nhưng điều đó cũng chẳng thể nào ảnh hưởng đến vị thế ngày càng cao của ông ta ở Bắc Triều.

Ta vốn dĩ không muốn đi chút nào, nhưng lại nghe hắn nói thêm rằng:

“Nghe nói trong tiệc mừng sẽ có những món ăn vô cùng đặc sắc của Nam Triều, đầu bếp của nhà họ Yến từng là bếp trưởng của Tụ Tiên Lâu nổi tiếng, rất thông thạo các món ngon vật lạ của nhiều nơi.”

“Điện hạ đã có lòng như vậy, thảo dân đâu dám trái ý.”

Hắn đưa tay khẽ chạm nhẹ vào chóp mũi ta, rồi cười nói:

“Thật đúng là một con mèo nhỏ tham ăn.”

Gió thu se lạnh đã nổi lên ngoài trời, nhưng trong phòng lại ấm áp tựa như mùa xuân, người đàn ông trước mắt ta đang cười một cách đầy ý nhị.

Tim ta đập nhanh như trống đánh, biết phải làm sao đây, hình như ta đã thực sự thích tên “chó” này mất rồi.