Không Là Chính Tuyến, Vẫn Là Của Nhau

Chương 41: Đều Là Hiểu Lầm



 

Tiêu Thái Liên đứng bên cạnh không thể nhịn nổi nữa, liền cất lời: “Nếu ả ta không phạm pháp, cảnh sát bắt ả ta làm gì? Các người không tự kiểm điểm bản thân lại còn tới quấy rối người khác. Ả ta bị cảnh sát bắt đi, là đáng đời! Nếu bà còn dám la lối ở đây, tôi sẽ cầm chổi đuổi bà đi đấy!”

 

Trước đây bà kính trọng bà nội Lục là bởi vì đó là bề trên, nhưng bây giờ nhìn thấy bộ dạng của bà ta thì chỉ thấy bực mình.

 

Tiêu Thái Liên lại nói thêm: “Nói ra cũng may, Phó Cầm Duy không cưới Lục Kiều, nếu không thì cũng bị liên lụy rồi. Cút đi cho khuất mắt!”

 

Lời vừa dứt liền nghe thấy có người chạy tới tìm bà nội Lục, báo rằng bác gái Lục đã theo cảnh sát về rồi.

 

Bà nội Lục vừa chịu ấm ức ở chỗ Tiêu Thái Liên, tức giận vô cùng, lại vừa muốn biết bây giờ con dâu mình như thế nào, thật là tiến thoái lưỡng nan.

 

Bà ta tức tới tái mặt, nói một câu: “Các người cứ đợi đấy cho tôi!” rồi mới chịu bỏ đi.

 

Tiêu Thái Liên nhổ một bãi nước bọt xuống đất: “Cái thứ già không nên nết!”

 

Sau đó, bà kéo tay Lục Ngọc rồi nói: “Đừng làm nữa, chúng ta cũng ra ngoài xem náo nhiệt một chút.”

 

Người muốn xem náo nhiệt không chỉ riêng nhà họ, đợi khi hai mẹ con Lục Ngọc tới, bên này đã có không ít người đang tụ tập!

 

Thấy cảnh sát vào nhà, lục tung khắp nơi, bà nội Lục không chịu ngồi yên, lớn tiếng nói: “Này! Đây là nhà chúng tôi, mấy người muốn làm cái gì?”

 

Cảnh sát thấy bà ta là người già, bèn bực tức nói: “Chúng tôi đang chấp hành nhiệm vụ!”

 

Bình thường bà nội Lục rất sợ cảnh sát, nhưng bị khám nhà trước mặt nhiều người như vậy, bà ta thấy mất hết thể diện.

 

Bà ta chắn ngang cửa, lớn tiếng: “Không được, mấy người không được vào!”

 

Dứt lời liền đổ kềnh xuống đất, bắt đầu giở thói cù nhầy. Cái chiêu này ở nông thôn, bà ta dùng đâu cũng trót lọt.

 

Nhưng những người công an không hề nể nang bà ta.

 

Thấy bà ta định giở trò, một anh công an liếc mắt ra hiệu, lập tức có hai người tiến tới khống chế bà nội Lục, khiêng gọn sang một bên rồi tiếp tục công việc tìm kiếm.

 

Bà nội Lục vừa la lối vừa quậy phá om sòm, cả căn nhà trở nên náo loạn.

 

Lục Kiều thấy Lục Ngọc cũng đứng ngoài xem hóng chuyện, liền hằm hè nói: “Cô đừng có mà đắc ý vội! Sớm muộn gì cô cũng có ngày phải khóc!”

 

Đợi khi chị ta gả vào huyện, trở thành phu nhân nhà giàu có của vị cán bộ "vạn tệ", lúc đó, cho dù Lục Ngọc có van xin, chị ta cũng chẳng thèm ngó ngàng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lục Ngọc trợn tròn mắt nhìn chị ta, trong lòng thầm nghĩ Lục Kiều có phải bị ngớ ngẩn rồi không, bèn đáp thẳng thừng: “Chị vẫn nên lo liệu chuyện của mẹ mình thì hơn.”

 

Lục Kiều bị vặn lại, liền quay sang cáo trạng với công an, cho rằng Lục Ngọc có thù oán với họ, chắc chắn đã đặt điều vu khống mẹ chị ta.

 

Người công an đáp: “Chúng tôi làm việc theo đúng chứng cứ, tuyệt đối sẽ không để người tốt bị oan ức!” Nói rồi lịch sự mời Lục Kiều tránh sang một bên.

 

Sắc mặt bác gái Lục thoáng chốc trắng bệch, thoáng chốc lại xanh xám.

 

Bà nội Lục ở một bên lớn tiếng yêu cầu: “Mấy người phải trả lại nhà tôi nguyên vẹn như cũ!”

 

Trưởng thôn hay tin cũng tức tốc chạy đến, chẳng thèm để ý tới thái độ ngang ngược của nhà họ Lục, liền đi thẳng tới chỗ mấy anh công an để nói chuyện.

 

Ngay đúng lúc đó, bác gái Lục chợt nhìn thấy gì đó, sắc mặt lập tức trắng bệch. Một anh công an reo lên: “Tìm thấy rồi!” Họ tìm được một cái bọc giấu sau kệ bếp, mở ra xem, bên trong chính là một chiếc vòng vàng.

 

Đúng là vật mà các anh công an cần tìm. Sau đó, họ yêu cầu dẫn bác gái Lục về đồn để lấy lời khai và lập biên bản.

 

Bà nội Lục từ nãy giờ vẫn không hay biết trong bếp nhà mình còn giấu chiếc vòng vàng, bà ta trợn tròn mắt hỏi: “Thế này là thế nào?”

 

Người công an giải thích: “Bà ấy đã giúp Lâm Mạnh cất giấu tang vật, thuộc tội đồng phạm!”

 

Bác gái Lục sợ đến mức mặt không còn chút máu: “Là người ta vu oan cho tôi!”

 

Người công an có vẻ hơi mất kiên nhẫn, nói rõ: “Oan ức hay không, pháp luật sẽ tự có phán xét!”

 

Thế rồi, bác gái Lục bị dẫn đi.

 

Cả nhà họ Lục bỗng chốc trở thành trò cười trong thôn.

 

Dân làng xung quanh được dịp bàn tán xôn xao không ngớt.

 

Bác trai Lục hay tin trong nhà xảy ra chuyện, liền tức tốc chạy về.

 

Khi ông ta về đến nhà, bác gái Lục đã được thả. Bà ta vội vàng giải thích: “Không có gì đâu, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi!”

Phạm Khắc Hiếu

 

Bên phía công an đã điều tra rõ, bác gái Lục chỉ giúp cất giấu đồ vật chứ không hề hay biết nội tình. Dù vậy, chuyện này vẫn còn nhiều điều đáng ngờ. Một đứa cháu không làm ăn đàng hoàng mang chiếc vòng vàng đến nhờ bà ta giữ giúp, thế mà bà ta cũng thật sự dám nhận cho bằng được.

 

Bên công an thu giữ tang vật, lập hồ sơ vụ án rồi thả bà ta về. Lúc này, cả nhà họ Lục mới dám thở phào nhẹ nhõm.