Editor: Moonliz
Draco cảm thấy trái tim mình lại bắt đầu đập loạn nhịp.
Hắn nhìn nụ cười tươi tắn của Esther, như thể mọi phiền muộn trước mắt đều bị tan biến khi cô xuất hiện.
Trái tim hắn bỗng chốc như tràn đầy.
Hắn muốn ôm cô vào lòng ngay lập tức, rồi chia sẻ với cô những chuyện đã xảy ra gần đây, dù biết rằng cô sẽ có thể giả vờ than vãn và nói những chuyện khiến người ta khó chịu, nhưng cô vẫn sẽ lắng nghe hắn kể hết.
Cảm giác bình yên ấm áp ấy, cứ như thể họ đã quen biết nhau từ rất lâu và sẽ còn quen biết nhiều năm nữa.
Hắn nghĩ vậy, rồi thực hiện theo.
Hắn ôm chặt Esther, cúi đầu vùi mặt vào vai cô.
Do hiện tại Draco cao hơn Esther rất nhiều, nên thật sự động tác này có hơi ngớ ngẩn.
Esther vỗ về lưng hắn, cố tình nói một cách hài hước: "Đừng quá xúc động, khi anh ôm em như vậy, em cứ có cảm giác như anh là con trai em vậy."
Draco: ........
Tất cả cảm xúc xúc động đều biến mất trong chớp mắt. Hắn nhíu mày ngẩng đầu lên, than thở: "Em nghe xem em nói gì mà không biết xấu hổ thế hả? Em bảo anh nói chuyện khó nghe, nhưng đôi khi em cũng thật sự rất khó ưa."
Esther cười tươi đáp lại: "Nhưng em chỉ không lịch sự với anh thôi, với người khác em là một cô gái vô cùng hoàn hảo đấy!"
"Chỉ biết bắt nạt anh."
Draco lẩm bẩm.
"Vậy anh định làm gì? Lừa cha mẹ anh và nói chúng ta không còn liên lạc nữa à?" Esther hỏi hắn.
Draco trả lời một cách quyết đoán: "Không, anh sẽ từ chối yêu cầu của cha anh, rồi tìm hiểu xem tại sao họ lại thay đổi cách nhìn về mối quan hệ của chúng ta."
Esther có hơi ngạc nhiên: "Nói thật, câu trả lời của anh nghe có vẻ không giống với tính cách của anh lắm, anh thật sự bắt đầu không nghe lời cha anh nữa rồi à?"
"Năm nay anh đã học năm năm rồi, nếu không tính năm nay thì chỉ còn hai năm nữa là tốt nghiệp! Không phải trẻ con nữa. Dĩ nhiên không thể lúc nào cũng nghe lời cha mẹ!"
"... Anh nói đúng, nhưng em vẫn cảm thấy câu này nghe từ miệng anh có hơi kỳ lạ. Dù sao trước đây anh luôn nhắc đến 'cha tao' cơ mà."
"..."
Esther trở về ký túc xá trước giờ giới nghiêm, Donna nhìn thấy cô trở lại thì thở phào nhẹ nhõm.
"Bài tập của cậu đâu?"
Cô ấy nhìn tay Esther trống không, không khỏi hỏi.
Esther đáp qua loa: "Tớ đi vòng quanh thư viện một hồi mới nhớ ra, tớ còn chưa làm xong bài tập Biến hình."
Donna: ...
"Nói mới nhớ, gần đây có phải Esther chưa đến phòng y tế đúng không?"
Cô ấy dè dặt hỏi: "Mặc dù những lời tớ sắp nói nghe như thể đang nghi ngờ cậu không tỉnh táo, nhưng cậu phải tin tớ, tớ chỉ đang quan tâm cậu thôi. Có phải bệnh của cậu vẫn chưa khỏi không, nên mới..."
Cô ấy dừng lại một chút, hình như đang nghĩ cách để diễn đạt: "Hoặc trở nên... hay quên?"
Esther: ........
Cô nở một nụ cười gượng: "Có lẽ vậy, có lúc tớ không nhớ được mọi thứ."
"Nhưng điều đó không ảnh hưởng gì đến việc Esther đứng đầu lớp đâu!" Ariana vừa viết gì đó bên bàn, vừa không ngừng tham gia vào cuộc trò chuyện, sau đó đầy hy vọng nhìn Esther: "Nhanh lên, nhanh lên! Tớ cũng chưa làm xong bài tập Biến hình, chúng ta cùng làm đi!"
Esther thở dài nhận lời mời của họ, ngồi xuống bên cạnh và lấy sách vở ra.
— Bài tập Biến hình của cô thực sự chưa làm xong.
"Thật ra, tiết Biến hình tiếp theo là vào tiết thứ ba của ngày kia, các cậu cũng không cần phải làm bài tập vất vả thế này đâu nhỉ?" Donna do dự nhìn họ.
Cô ấy cũng chưa làm xong bài tập Biến hình.
"Nhưng mai có tiết Độc dược đấy, giáo sư Snape luôn giao bài tập nhiều hơn cả giáo sư McGonagall, nếu không làm bây giờ thì đảm bảo mai sẽ không có thời gian đâu?" Ariana vừa cầm bút lông, vừa liếc nhìn bài tập của Esther và nói với Donna.
Donna nghe vậy, cảm thấy Ariana nói cũng có lý, nên cô ấy cũng không thể ngồi yên được nữa, bò dậy khỏi giường và tham gia cùng họ.
Dù giáo sư McGonagall rất nghiêm khắc, nhưng thật ra bà ấy không phải là kiểu giáo sư thích làm khó học sinh. Chỉ cần bạn viết nghiêm túc, sẽ nhận ra rằng bài tập của bà ấy không nhiều lắm, chỉ là khá khó thôi.
Đang viết được một nửa, Esther là người đầu tiên dừng lại.
Cô xoa xoa cổ tay, hơi thất vọng nói: "Tớ nghĩ là, với tư cách là một Hufflepuff, thay vì thức khuya làm bài, chắc việc ăn chút đồ khuya mới hợp với 'hình tượng' của chúng ta hơn."
"Đúng thế." Donna cũng dừng lại: "Vậy chúng ta lén vào bếp lấy chút gì ăn nhé?"
Esther lập tức giơ tay: "Đề xuất này hay đấy!"
Ariana có hơi do dự: "Nhưng nếu mai không làm xong bài thì sao?"
Esther đáp: "Chắc chắn sẽ làm xong mà, tiết đầu tiên của ngày mai là Lịch sử pháp thuật, không thì lúc đó làm nốt cũng được."
"Vậy... cũng được."
Ariana chịu thua.
"Vậy giờ đi luôn nhé?" Donna nói với vẻ mong đợi: "Nhưng giờ là giờ giới nghiêm rồi, lén ra ngoài dễ bị phát hiện lắm. Hôm nay ai đang trực đêm nhỉ?"
Esther trả lời: "Tớ biết hôm nay Ernie trực đêm, nghe Justin nói anh ấy chuyên đi quanh khu vực bếp, vì bọn Hufflepuff chúng ta hay lén lút ra ngoài ăn đêm, nên anh ấy cứ đứng đó bắt người."
"Á? Vậy thì chắc không dễ vào bếp được rồi." Ariana kêu lên: "Mặc dù hôm nay anh ấy trông rất đẹp trai khi đối đầu với Pansy, nhưng mỗi lần bắt được học sinh Hufflepuff vi phạm quy tắc là anh ấy chẳng hề nhân nhượng một tí nào, nếu anh ấy bắt được chúng ta thì chắc chắn sẽ đuổi về."
"Việc này dễ thôi." Esther rút đũa phép ra và nói: "Các cậu biết bùa Biến hình không?"
Donna và Ariana đồng loạt lắc đầu.
"Không sao, tớ biết." Esther bắt đầu thực hiện bùa Biến hình lên bản thân, cô nhanh chóng trở thành một chấm nhỏ, hòa vào môi trường xung quanh như một con tắc kè hoa, rất khó bị phát hiện.
"Ồ! Bùa này thú vị quá!" Donna khen ngợi không ngừng: "Dùng để trêu người khác cũng khá hợp lý đấy."
"... Cậu đừng chỉ nghĩ đến việc trêu người khác thôi." Esther vừa dùng đũa phép để thực hiện bùa Biến hình cho cả hai, vừa nói: "Bùa này cũng khá dễ bị phát hiện, nếu thật sự muốn trêu người khác, chẳng thà mua các sản phẩm nghịch ngợm của anh em nhà Weasley còn hơn."
Cô còn có thể giúp họ tăng thu nhập nữa, thật tốt.
Họ lén lút ra ngoài, rồi lại lén lút quay về.
Ngoài việc ăn quá no khiến họ khó ngủ, mọi thứ đều hoàn hảo.
Tuy nhiên, vì không được nghỉ ngơi tốt, nên vào tiết Lịch sử phép thuật hôm sau, họ không làm bài tập mà thay vào đó ngủ tiếp.