Editor: Moonliz
"Harry lại muốn giấu bọn chị!"
Trong thư viện, Hermione hạ giọng nói với Esther: "Cậu ấy nói không muốn gây rắc rối cho bọn chị đó, trời ơi! Em nghe cậu ấy nói gì đi?"
Do hôm qua không làm xong bài tập, Esther đến thư viện sau giờ học để làm bài, và cô gặp Hermione ở đó như thường lệ.
Hermione đang phàn nàn về việc Harry cố gắng giấu họ chuyện bị Umbridge trừng phạt.
Esther vừa cúi đầu làm bài, vừa trả lời một cách tùy tiện: "Nếu anh ấy không nói, thì chẳng ai biết chuyện này đâu. Umbridge chỉ càng ngày càng tồi tệ hơn thôi."
"Đúng vậy." Hermione hoàn toàn đồng ý với Esther, cô ấy ngừng một chút rồi tiếp tục nói: "Umbridge... căn bản bà ta không có ý định dạy chúng ta gì cả. So với một giáo sư, thì bà ta giống như là một giám sát viên được Bộ Pháp thuật cử đến hơn, thực sự rất tệ luôn đó."
Mặc dù chỉ mới bắt đầu học kỳ, nhưng đã có rất nhiều học sinh phàn nàn về Umbridge, và Esther cũng không cảm thấy ngạc nhiên về thái độ của Hermione.
Chẳng ai thực sự thích Umbridge, dù có giả vờ thì cũng ít người làm được.
"Vì thế gần đây sản phẩm nghịch ngợm của George và Fred bán rất chạy, em tin chắc rằng trong số những học sinh mua các sản phẩm đó, nhất định có một phần muốn gây khó dễ cho Umbridge."
Esther vẫn cúi đầu làm bài, cô đã làm gần xong nên tâm trạng cũng thư giãn hơn.
"Đừng nói về họ nữa." Hermione nhíu mày khi nghe vậy: "Gần đây họ cứ tìm người để thử nghiệm các sản phẩm nghịch ngợm của mình, đặc biệt là những học sinh năm nhất rất dễ bị lừa, xảy ra đủ loại tai nạn. Mà Ron thì chẳng dám quản hai ông anh, mỗi lần đều làm ngơ hoặc bảo chị đi quản!"
Có thể nghe ra rằng, cô ấy không có thiện cảm với hai anh em nhà Weasley.
Esther cười, cô để bút xuống và xoa xoa cổ tay đang nhức mỏi, rồi nói: "Thật ra dù chị có đứng ra, George và Fred cũng sẽ không ngừng việc phát triển các sản phẩm nghịch ngợm của họ đâu. Hay là đổi cách nghĩ, để bọn họ dùng những thứ này vào những chỗ cần thiết, ví dụ như... dùng cho Umbridge chẳng hạn?"
Hermione trợn mắt: "Mặc dù chị nghĩ họ sẽ rất vui vẻ khi làm thế, nhưng điều đó quá nguy hiểm rồi. Khi trêu các giáo sư khác thì chỉ bị trừ điểm hay cấm túc, còn Umbridge thì không biết sẽ dùng thủ đoạn gì để trừng phạt học sinh nữa đây!"
"Yên tâm đi, về khoản nghịch ngợm này, chẳng ai trong Hogwarts có thiên phú bằng hai người đó đâu." Esther đóng sách lại, nói với Hermione rồi đột nhiên chuyển chủ đề.
"Chị thấy các bức tranh ở Hogwarts có dễ gần không?"
Hermione nhìn cô với vẻ nghi ngờ: "Bức tranh á? Thực sự chị cũng không rõ lắm, phần lớn họ đều khá kỳ lạ và không thích bị học sinh làm phiền, sao em lại hỏi cái này?"
Esther nghiêng đầu và thì thầm: "Em nghĩ thực ra những bức tranh này có thể truyền tin giúp đấy, có một số bức tranh còn có thể trò chuyện vui vẻ nữa. Nếu có chuyện gì xảy ra, chúng ta có thể nhanh chóng nhận được thông tin."
Hermione có vẻ hơi lưỡng lự: "Esther, em định làm gì à?"
"Đúng vậy." Esther thẳng thắn thừa nhận: "Chị còn nhớ những lời mà chiếc mũ phân loại nói trong lễ khai giảng không? Nó bảo chúng ta phải đoàn kết lại."
"Em cũng thấy bài hát của nó có ý nghĩa phải không!" Hermione lộ vẻ vui mừng.
Cô ấy đã cảm thấy bài hát của chiếc mũ phân loại có ý nghĩa từ lúc nghe nó, tiếc là các học sinh Gryffindor không quan tâm lắm. Họ đều nghĩ chiếc mũ đã có cả năm để nghĩ ra lời bài hát mới, chẳng có gì đặc biệt.
Hermione vốn rất thông minh, Esther hơi ngập ngừng một chút nhưng vẫn gật đầu: "Em tin những gì Harry và cụ Dumbledore nói, vì vậy em không nghĩ chiếc mũ phân loại đang nói chuyện vu vơ. Chúa tể Hắc ám đã trở lại, chỉ có cách chúng ta đoàn kết lại mới có thể chống lại hắn ta."
Chủ đề này trở nên nghiêm túc hơn, nụ cười trên mặt Hermione biến mất, cô ấy nghiêm túc nói: "Harry sẽ rất cảm động khi nghe em tin tưởng vào cậu ấy như vậy. Thời gian qua... mặc dù cậu ấy cố gắng tỏ ra không quan tâm, nhưng bọn chị đều biết cậu ấy vẫn sẽ bị ảnh hưởng bởi thái độ của mọi người."
"Không có cách nào về việc đó cả."
Mặc dù cụ Dumbledore rất có uy tín, nhưng các phù thủy vẫn tin tưởng vào Bộ Pháp thuật hơn. Fudge đã làm tất cả mọi thứ để phủ nhận việc Voldemort trở lại, và đương nhiên, đám đông không hiểu chuyện sẽ bị lừa. Điều này thật sự rất bình thường.
Esther chỉ có thể vỗ nhẹ lên vai Hermione và nói: "Bộ Pháp thuật không thể che giấu lâu đâu, hoặc chúng ta cũng có thể thử thách quyền lực của Bộ, bắt đầu từ giáo sư Umbridge thì sao?"
"Nói đi nói lại, em vẫn muốn gây rắc rối với Umbridge đúng không?" Hermione đã hiểu được ý định của Esther, cô ấy có hơi bất lực nhưng cũng cảm thấy điều này khá hợp lý.
Mặc dù Esther là một Hufflepuff, nhưng cô lại dũng cảm hơn nhiều so với những Gryffindor khác.
Esther cười, không xác nhận cũng không phủ nhận, mà chỉ nói với Hermione: "Chị cứ đợi đi, rồi sẽ biết em định làm gì."
Nói xong, cô thu dọn sách vở, chào Hermione một tiếng rồi rời khỏi thư viện.
Thật ra Esther đã có một số kế hoạch đối phó với Umbridge, nhưng những kế hoạch đó chưa thể thực hiện ngay được. Bởi vì năm học vừa mới bắt đầu, những hành động tồi tệ của Umbridge chưa đủ để khiến mọi người phẫn nộ, cô phải kiên nhẫn chờ đợi.
Rõ ràng các tiết học của năm thứ tư nặng nề hơn năm thứ ba rất nhiều. Sau một ngày thứ Bảy khá nhẹ nhàng, cả ngày Chủ Nhật, Esther và các bạn cùng phòng đều ở phòng sinh hoạt chung làm bài tập.
Trong thời gian đó, chiếc gương hai mặt của cô đã phát sáng nhiều lần, nhưng Esther không để tâm.
Chỉ đến tối, cô mới chủ động liên lạc với Draco và nghe hắn than vãn.
Thực ra, trong mối quan hệ tình cảm này, Draco lại là người khá "dính người."
Sau một cuối tuần bận rộn, một tin tức không may đã đến vào đầu tuần mới, khiến tất cả học sinh Hogwarts hoang mang.
"Trời ơi! Các cậu xem báo mới nhất này!"
Susan nói với những người xung quanh bằng vẻ mặt ngạc nhiên.
Esther thò đầu qua và nhìn vào tờ Nhật báo Tiên tri hôm nay, tiêu đề ghi rõ: [Bộ Pháp thuật tìm kiếm cải cách giáo dục: Dolores Umbridge được bổ nhiệm làm Điều Tra Viên Cao Cấp Đầu Tiên.]
Chỉ nhìn tiêu đề, Esther đã biết chuyện gì đang xảy ra. Cô thu tầm mắt lại, lắng nghe cuộc bàn tán sôi nổi của các học sinh Hufflepuff xung quanh bàn ăn.
"Vậy là giờ Umbridge đã trở thành Điều Tra Viên Cao Cấp Đầu Tiên, thậm chí bà ta có thể điều tra các giáo sư phải không?"
Hannah lo lắng nói: "Tớ thật sự không thể tin những gì Bộ Pháp thuật nói được nữa, liệu người như Umbridge có đáng để họ tin tưởng không?"
"Chắc chắn là bà ta làm ra chuyện này! Vì trước đó, giáo sư McGonagall và giáo sư Sprout đã cãi nhau với bà ta, nên bà ta mới cố tình để Bộ Pháp thuật giao cho bà ta chức vụ này để có thể ép các giáo sư khác!" Susan nói đầy tự tin.
Justin cũng lo lắng không kém: "Vậy tương lai của chúng ta chẳng phải sẽ càng khó khăn hơn sao?"