Editor: Moonliz
Vào đêm trước khi lên đường đến làng Hogsmeade, Ernie bí mật đến tìm Esther, khẽ hỏi cô: "Anh nghe Hermione nói, em cũng rất quan tâm đến việc thành lập nhóm học ngoài giờ cho học sinh, ngày mai em cũng sẽ tham gia đúng không?"
Esther im lặng gật đầu.
Sáng nay, Hermione đã kể cho cô nghe về việc này và dặn dò rằng mọi người sẽ gặp nhau ở Quán Đầu Lợn.
"Anh và Hannah cũng chuẩn bị tham gia." Ernie nói với cô: "Em biết đấy, giờ bọn anh là huynh trưởng, thường xuyên gặp nhau. Ý tưởng của Hermione thực sự khá hay, nên khi cô ấy nói với bọn anh, bọn anh đã đồng ý ngay. Sau đó bọn anh cũng nói với Susan và Justin, Susan còn đang lưỡng lự, nhưng Justin sẽ đến cùng bọn anh vào ngày mai."
Giọng của anh ấy có hơi phấn khích, có thể thấy anh ấy rất mong đợi.
Esther cũng mỉm cười: "Vậy thì ngày mai chắc sẽ có nhiều người tham gia lắm, nhưng chúng ta phải tự mang cốc đi khi đến Quán Đầu Lợn, vì em nghe nói điều kiện ở đó không được tốt lắm, tốt nhất là không nên dùng cốc của quán."
"Vậy sao?" Ernie không biết chuyện này, chủ yếu là vì anh ấy chưa từng đến Quán Đầu Lợn: "Em nghe chuyện này từ bức tranh phải không?"
Quán Đầu Lợn khác với những nơi khác trong làng Hogsmeade, ở đây có đủ mọi thành phần, và nghe nói tính tình của chủ quán rất khó chịu, vì thế rất ít học sinh đến đó.
Ernie biết gần đây Esther thường xuyên trò chuyện với những bức tranh, nên anh ấy nghĩ chắc chuyện này cũng là từ một bức tranh nói với cô.
Ernie không thể hiểu được sự tò mò của Esther đối với những bức tranh.
Vì đối với anh ấy, những bức tranh treo trong lâu đài suốt bao nhiêu năm trời này có tính cách rất kỳ lạ và khó giao tiếp, muốn "làm bạn" với chúng quả thật là một việc rất vô ích. Chắc vì Esther học giỏi, không phải lo lắng quá nhiều về chuyện học hành, nên mới có thời gian làm những chuyện này.
Ernie không biết rằng, mỗi khi Esther nói với anh ấy là đi ra ngoài để trò chuyện với những bức tranh, thực tế có tới bốn, năm lần trong số đó cô đi gặp Draco.
Nơi hẹn hò của họ chủ yếu là Phòng Yêu Cầu, mặc dù mỗi lần gặp mặt đều rất ngắn ngủi, và có thể xảy ra cãi vã, nhưng hiện tại mối quan hệ giữa hai người vẫn khá ổn định.
Chỉ có điều Phòng Yêu Cầu sắp không thể sử dụng được nữa rồi.
Không biết khi đó Draco có tức giận không nữa?
Chắc chắn là sẽ tức giận, với tính cách của hắn, không cần phải lo lắng gì nữa, chắc chắn hắn sẽ tức giận.
Hắn sẽ giận vì địa điểm hẹn bí mật của họ bị người khác chiếm mất, và cũng sẽ giận Esther, cho rằng cô lãng phí thời gian vào những nhóm học ngoài giờ thay vì dành thời gian cho hắn.
Cô nghĩ thế nhưng lại chẳng bao giờ chiều theo thói xấu đó của Draco.
Mỗi khi hắn muốn giận, cho dù có con chim bay ngang trời, thì hắn cũng sẽ cảm thấy nó làm phiền.
Không biết từ lúc nào, suy nghĩ của Esther đã chuyển từ Quán Đầu Lợn sang Draco.
May mắn thay, Ernie đến đây chỉ để xác nhận Esther có tham gia vào ngày mai hay không. Sau khi có được câu trả lời, anh ấy không ở lại lâu, chỉ dặn Esther về nghỉ sớm và anh ấy còn phải đi tuần tra xung quanh lâu đài.
Esther ngoan ngoãn tiễn anh ấy ra khỏi phòng sinh hoạt chung, trong lòng lại nghĩ rằng không biết có nên tìm cơ hội nói chuyện với cụ Dumbledore không, cô không muốn làm huynh trưởng vào năm sau.
Dù làm huynh trưởng trông có vẻ rất hoành tráng, nhưng thật sự quá mệt mỏi. Không chỉ phải duy trì trật tự, còn phải đi tuần tra, nếu có chuyện gì xảy ra với học sinh trong nhà, cô lại phải đi giải quyết.
Cô suy nghĩ một hồi rồi trở về phòng ngủ, sau khi rửa mặt xong, cô nằm thoải mái trên giường. Màn xung quanh được kéo xuống, tạo thành một không gian nhỏ xinh.
Cô lấy chiếc gương hai mặt ra, trong lòng đếm từ một đến mười.
Khi cô vừa đếm số "1", quả nhiên chiếc gương bắt đầu phát sáng.
"Chào buổi tối!" Khuôn mặt của Draco xuất hiện trên gương: "Ngày mai chúng ta gặp nhau ở Quán Ba Cây Chổi nhé?"
Esther nở một nụ cười ngọt ngào với Draco: "Được thôi, nhưng ngày mai em có thể sẽ đến muộn hơn một chút, vì em đã hẹn gặp người khác trước, sẽ ghé qua Quán Đầu Lợn một chuyến."
Khi nghe cô nói vậy, Draco nhíu mày: "Em hẹn với ai vậy? Quán Đầu Lợn đó không an toàn đâu, tốt nhất là đổi địa điểm đi."
Esther vẫn cười, cô nảy ra một ý định đùa giỡn, nên cố tình kéo dài âm điệu và nói: "Với Harry—"
Quả nhiên, khi Draco nghe thấy tên Harry, hắn lập tức nổi giận. Chưa để Esther nói hết câu, hắn đã mở miệng: "Với Potter â? Em và Potter gặp nhau ở Quán Đầu Lợn làm gì? Chỉ có hai người thôi à? Em biết rõ là anh không thích cậu ta mà... Em có nghe những gì anh nói không thế? Anh là bạn trai em, em không thể bỏ qua anh như vậy được!"
Esther nhìn thấy phản ứng mạnh mẽ của hắn mà không thể nhịn được cười.
Draco vừa nghe thấy tiếng cười của cô, đã nhanh chóng nhận ra mình bị lừa.
Hắn nhíu mày thật sâu, cố gắng giữ khuôn mặt nghiêm túc, giọng điệu không vui: "Em cố ý đúng không?"
Esther nhẹ nhàng ho một tiếng để dừng cười: "Là do anh quá nhạy cảm với tên Harry, em còn chưa nói hết câu mà anh đã ngắt lời em rồi."
"Vậy mai em thực sự sẽ gặp ai ở Quán Đầu Lợn?" Draco vẫn kiên quyết hỏi.
Esther dựa vào giường, mái tóc vàng óng ả xõa ra, cô đưa tay chỉnh lại những lọn tóc bị rối do vừa cười đùa, rồi nói với Draco: "Em cũng không biết sẽ gặp ai ở Quán Đầu Lợn vào ngày mai. Bọn em định thành lập một nhóm học ngoài giờ, luyện tập pháp thuật. Anh cũng biết tình hình hiện tại mà, Umbridge không cho bọn em làm gì cả, thậm chí không cho phép sử dụng pháp thuật trong lớp của bà ta luôn."
Biểu cảm của Draco trở nên hơi lạ lùng trong khoảnh khắc này, không biết hắn nghĩ đến điều gì, phải mất một giây để lấy lại vẻ bình thường.
"Không cần đoán cũng biết, người sáng lập cái nhóm học ngoài giờ này chắc chắn là Potter rồi đúng không?"
Hắn nói với giọng hơi khinh thường: "Cậu ta có thể dạy cái gì cho em? Giờ thì cậu ta cũng biết mình không được hoan nghênh rồi đấy, đến mức bị giáo sư phạt, tay bị thương chảy máu mà cũng không dám nói cho ai biết. Chắc chắn cậu ta muốn dùng cách này để gia tăng sự ảnh hưởng của mình, lừa mấy học sinh ngây thơ, để họ tiếp tục ngưỡng mộ và tụ tập quanh cậu ta."
Esther có hơi ngạc nhiên trước những gì Draco nói: "Vậy là, anh biết chuyện Harry bị Umbridge phạt và cấm túc đúng không?"
Draco đáp: "Đương nhiên rồi, từ lâu, đội Quidditch của bọn anh đã có người theo dõi đội Gryffindor, chẳng khó gì để nhận ra Potter vắng mặt nhiều buổi luyện tập như vậy."
Nói đến đây, hắn không giấu được vẻ đắc ý, tiếp tục: "Cũng không biết giờ tay cậu ta có còn cầm được chổi bay không? Nếu bị Umbridge làm cho có vấn đề tâm lý, không thể tham gia trận Quidditch nữa thì chắc chắn mặt mấy con sư tử ngốc nghếch kia sẽ thú vị lắm đây."
Nói đến đó, hắn không nhịn được mà tự bật cười.
Esther thì chỉ có thể lắc đầu bất lực.
"Draco, sao anh chưa đi ngủ mà đã bắt đầu mơ mộng rồi thế?"