Không Muốn Yêu Đương, Chỉ Muốn Làm Loạn

Chương 285: Giáo sư Slughorn



Editor: Moonliz

Sau khi hoàn thành việc tuần tra, họ cùng vào một khoang tàu để nghỉ ngơi. Justin và Susan đã chờ họ từ lâu.

"Thế nào? Cảm giác làm Huynh Trưởng ra sao?" Justin vỗ vai Thomas và hỏi.

"Nói thật là hơi căng thẳng," Thomas thành thật đáp. "Dù em đã dành cả kỳ nghỉ hè để tiêu hóa việc này, nhưng em vẫn không biết phải làm gì."

"Đúng là một câu trả lời khiêm tốn." Justin an ủi. "Anh tin là em sẽ làm rất tốt."

Nói rồi, Justin quay sang Esther: "Còn em thì sao, Esther? Cảm giác thế nào?"

"Cũng bình thường thôi, không có cảm giác gì đặc biệt," Esther thật thà đáp. "Chỉ là có thể nó sẽ chiếm mất một ít thời gian học tập của em."

Nếu cô có thể bị ép học, thì cô cũng có thể bị ép không học. Có lẽ làm Huynh Trưởng không hẳn là một điều tồi tệ. Hơn nữa, cô có thể thoải mái hơn khi đi dạo quanh lâu đài.

"Chúc các em may mắn với kỳ thi O.W.L.s năm nay!" Hannah nói, dù cô ấy đã thi xong, nhưng chỉ cần nhắc đến vẫn thấy sợ. Cô ấy chân thành gửi lời chúc đến họ.

Thomas ỉu xìu: "Em không giỏi lắm đâu, nhưng chắc chắn Esther thì không thành vấn đề. Cậu ấy học giỏi thế cơ mà."

Esther phồng má, cũng không mấy tự tin: "Tớ thấy tớ cũng không giỏi lắm đâu. Cha tớ còn yêu cầu tớ phải đạt ít nhất tám điểm O!"

Mọi người: !!!

"Khó thật đấy!" Hannah kinh ngạc há hốc miệng. "Cha em yêu cầu cao vậy à?"

"Đúng là yêu cầu khá cao, nhưng ông ấy muốn là một chuyện, em làm được hay không lại là chuyện khác." Esther hờ hững nói. Ai thèm nghe lời ông chứ!

Thomas không tiếp xúc nhiều với nhóm họ thường xuyên, ngồi một lúc thì có bạn thân đến tìm. Cậu ấy rời đi cùng họ.

Thomas vừa rời đi, một nữ sinh không quen lắm tiến đến đưa cho Esther một tấm thiệp mời.

"Cái gì thế?" Ernie tò mò ghé lại gần.

Esther giơ tấm thiệp mời ra cho họ xem: "Giáo sư Slughorn mời em dùng bữa trưa tại khoang C."

"Giáo sư Slughorn là ai?"

Ernie cầm tấm thiệp mời đọc kỹ, vẻ mặt đầy thắc mắc.

Esther lắc đầu: "Có lẽ là giáo sư mới, em cũng không rõ lắm."

Hannah cũng ghé lại: "Sao ông ấy lại mời em nhỉ? Trước giờ chưa từng có giáo sư nào mời học sinh cả. Em có định đi không, Esther?"

Esther đáp: "Chắc phải đi một chuyến, dù sao đây cũng là lời mời trực tiếp từ giáo sư mà."

"Được thôi." Ernie dặn dò. "Nhớ cẩn thận đấy nhé."

Esther gật đầu, đứng dậy đi đến nơi ghi trên tấm thiệp.

Học kỳ trước, chú Sirius chỉ tạm thay thế Umbridge, năm nay không tiếp tục giảng dạy tại Hogwarts. Cụ Dumbledore vẫn chọn con đường như nguyên tác, mời giáo sư Slughorn đến đảm nhiệm vị trí giáo sư môn Độc dược mới, còn giáo sư Snape thì cuối cùng cũng được giảng dạy môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám mà ông ấy luôn mong chờ.

Esther hiểu tại sao cụ Dumbledore nhất quyết mời giáo sư Slughorn đến Hogwarts, vì ông ta biết chuyện về Trường Sinh Linh Giá của Voldemort. Chắc chắn cụ Dumbledore phải tìm cách moi thông tin từ ông ta.

Esther đi qua các khoang tàu đông đúc, đến khoang C. Khi cô đến, bên trong đã có khá đông người.

Giáo sư Slughorn khá lớn tuổi, vóc dáng to lớn, bụng tròn căng làm bộ quần áo nhung của ông ta trông phồng lên. Nhưng đôi mắt ông ts sáng rõ, thể hiện sự sắc sảo và tinh ý.

"Chào trò, cô bé của tôi." Giáo sư Slughorn nhiệt tình chào Esther và giới thiệu cô với các học sinh khác trong khoang.

Ngoài cô, còn có bốn học sinh khác: hai người là học sinh năm bảy nhà Gryffindor mà cô không quen lắm, một người là Blaise Zabini với vẻ mặt lạnh lùng, và Ginny với biểu cảm bối rối, như không hiểu tại sao mình lại được mời.

Esther nhìn quanh một lượt. Sau khi cô bước vào, ánh mắt của Zabini thoáng dừng lại trên người cô, biểu hiện như suy nghĩ gì đó, nhưng ngay sau đó lại trở về vẻ lạnh lùng thường ngày.

Còn khi Ginny thấy cô, ánh mắt cô ấy sáng lên đôi chút, rõ ràng vừa rồi cô ấy khá gượng gạo khi không quen biết ai trong khoang này.

Esther ngồi xuống bên cạnh Ginny, lặng lẽ quan sát giáo sư môn Độc dược mới. Cô khá hứng thú với người từng khai sáng cho Voldemort này.

Cô vừa ngồi xuống, lại có người khác bước vào khoang tàu.

Đó là Harry và Neville.

Giáo sư Slughorn tỏ ra vô cùng phấn khích, thậm chí còn nhiệt tình hơn cả khi gặp Esther. Ông ta bắt tay Harry và mời cả hai ngồi xuống.

Khi mọi người đã ổn định chỗ ngồi và thời gian cũng vừa vặn, bữa trưa bắt đầu.

Tất nhiên, giáo sư Slughorn không mời họ chỉ để ăn một bữa trưa bình thường, mà là nhân cơ hội này để trò chuyện, đánh giá "giá trị" của từng người.

Đúng vậy, Esther không thể tìm được từ nào chính xác hơn ngoài từ "giá trị" để miêu tả.

Chẳng hạn, ông ta mời hai học sinh năm bảy vì họ có họ hàng là những phù thủy xuất sắc. Tuy nhiên, dường như một trong số đó không tiếp xúc nhiều với người họ hàng nổi tiếng của mình, nên thái độ của giáo sư đối với người này trở nên lạnh nhạt hơn. Sau đó, ông ta chuyển sự chú ý sang người còn lại.

Chẳng mấy chốc, chủ đề cuộc trò chuyện chuyển sang Esther.

"Chiếc bánh phô mai anh đào này rất ngon, tôi nghĩ trò sẽ thích, tiểu thư Mayne." Giáo sư Slughorn mỉm cười, đưa cho Esther một miếng bánh rồi nói: "Trông trò rất giống cha mình, David. Khi còn đi học, cậu ấy là một chàng trai quyến rũ và được rất nhiều người yêu mến. Tôi cũng từng dạy cậu ấy, phải nói rằng cha trò rất thông minh. Có thể thấy trò đã thừa hưởng những phẩm chất ưu tú của cậu ấy."

Esther suýt nữa không nhịn được mà bật cười. Phẩm chất ưu tú?

Cha cô có phẩm chất ưu tú gì chứ? Tính tình sáng nắng chiều mưa, hay là lời nói chẳng bao giờ đi đôi với việc làm?

"Em rất cảm ơn lời khen của thầy." Esther cố nén cười, trả lời. "Nhưng từ nhỏ đến giờ, mọi người đều nói em giống mẹ nhiều hơn."

"Ồ, tôi cũng biết mẹ trò. Cô ấy cũng từng là học trò của tôi. Nếu tôi không nhầm, cô ấy đến từ gia tộc Mcmillan, đúng không? Đúng là mái tóc của trò rất giống mẹ, nhưng đường nét và khí chất lại rất giống David. À, tôi nghe nói gần đây David đã từ chức ở Bộ Pháp thuật. Thật khó tin! Ý tôi là, rất nhiều phù thủy vô cùng ngưỡng mộ cậu ấy. Nếu ở lại thêm vài năm, có lẽ cậu ấy sẽ tiến xa hơn nữa."

Esther nghiêm túc gật đầu, phối hợp nói chuyện với giáo sư Slughorn: "Đúng là hơi đáng tiếc. Cha em có tính khí không được tốt lắm. Vì một số... lý do mà chắc thầy cũng biết, ông ấy đã mâu thuẫn với ông Fudge. Dù giờ Fudge cũng đã từ chức, nhưng cha em vẫn chưa muốn quay lại Bộ Pháp thuật. Gần đây, ông ấy đang nghiên cứu một luận văn mới về các sinh vật huyền bí. Có lẽ không lâu nữa sẽ được xuất bản."

"Cha trò quả thật vô cùng xuất sắc, dù là ở Bộ Pháp thuật hay trong nghiên cứu sinh vật huyền bí." Giáo sư Slughorn khen ngợi.

Sau đó, cuộc trò chuyện giữa giáo sư và Esther kết thúc, ông ta chuyển sự chú ý sang những người khác.

Ngồi nghe ông ta trò chuyện với mọi người, Esther không khỏi cảm thán. Đây đúng là một Slytherin phù hợp với phương châm của nhà mình: không gì ngoài lợi ích và danh tiếng.

Ngoài những chủ đề về danh lợi được thảo luận trên bàn ăn có hơi khiến người ta chán ngán.